BẠN BÈ TRÊU CHỌC CHÂN DUNG ĐẰNG SAU LỚP ÁO CỦA CON GÁI TÔI - 1
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:02:42
phát hiện một bức tranh đáng hổ trong sách giáo khoa của con gái.
Trên đó còn dòng chữ: [“Đại Lôi Muội đường, mua một tặng một.”]
lập tức hiểu lý do vì dạo con gái cúi gằm, lưng còng.
Thế là tìm WeChat của con trai vẽ bức tranh và gửi tin nhắn: [“Em ở đó ?”]
—---
Chiều thứ Bảy, khi dọn dẹp sách vở cũ cho con, bất ngờ rơi một tờ giấy A4 nhàu nhĩ.
chỉ liếc qua sững .
Trên giấy là hình vẽ phác họa một cô gái rõ ràng là phỏng theo con gái , đất trong tư thế đầy nhục nhã, vòng một còn cố tình vẽ phóng đại.
Nhìn kỹ còn dòng chữ xiêu vẹo: [“Đại Lôi Muội đường, mua một tặng một.”]
Là lớn, hiểu ngay sự ác ý đầy dơ bẩn ẩn bức tranh .
hiểu, con gái mới 13 tuổi, mới lớp 7, luôn ngoan ngoãn, hiểu chuyện, sách vở thứ như thế?
con bé đang cho mèo ăn ngoài ban công, chần chừ về phía con.
“Trình Trình, dạo ở trường thế nào con?”
Con gái ôm mèo, giọng bình thản: “Cũng bình thường thôi .”
cúi , xuống chơi với con mèo cùng con bé: “ thấy dạo con vui.”
Con bé im lặng một lát lảng sang chuyện khác: “Mẹ Tiểu Bình Quả lớn nhanh kìa.”
Tiểu Bình Quả là con mèo hoang con bé nhặt hôm Giáng Sinh, nên đặt tên như .
Con bé luôn là đứa trẻ lương thiện và trong sáng.
với tư cách là , đôi khi sự lương thiện, ngây thơ của con cũng khiến lo lắng.
“Sao tránh né câu hỏi của ?”
xoa đầu con: “Mẹ là của con, cảm nhận con vui .”
Con bé cúi đầu, lặng thinh.
lấy bức tranh , sợ con sốc nên gấp đôi , chỉ đưa mặt cho con: “Mẹ vô tình phát hiện , ai đưa cái cho con, ?”
Con sững , thoáng lộ vẻ hổ xen lẫn lo lắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ban-be-treu-choc-chan-dung-dang-sau-lop-ao-cua-con-gai-toi/1.html.]
“Con…”
Con bé lúng túng.
kiên nhẫn dẫn dắt: “Đừng ngại, chỉ là mà còn là một phụ nữ, hiểu rõ sự xa bức tranh đó.”
“Dạo con cúi lưng, vì chuyện ?”
Nghe , đôi mắt to tròn của con bé lập tức rưng rưng.
“Mẹ, thấy một cô bé mà nhận bức tranh thế thật là nhục nhã ?”
ôm con lòng, lắc đầu quả quyết: “Người đáng nhục nhã chính là kẻ vẽ bức tranh .”
Con bé òa nức nở.
“Mẹ ơi, mấy bạn nam trong lớp cứ lén lút nhạo con, gọi con là ‘Đại Lôi Muội’, con cảm thấy hổ lắm…”
Con bé nức nở kể, và từ đó cũng hiểu đầu đuôi câu chuyện.
Con bé mới lớp 7, nhưng do dậy thì sớm nên vóc dáng phát triển hơn các bạn cùng trang lứa.
Một trong giờ thể dục, do trời nóng, con bé cởi áo khoác đồng phục khi chạy bộ, khiến đường cong cơ thể lộ rõ hơn và trở thành trò cho các bạn nam trong lớp.
Điều đáng giận là thầy giáo thể dục nam những ngăn cản mà còn cùng hùa.
Sau đó, mấy nam sinh trong lớp càng quá đáng hơn, đặt biệt danh cho con bé, thậm chí trong giờ chơi cũng bàn tán về cơ thể con.
Ban đầu con bé còn dám cãi , nhưng dần nhận tranh luận chỉ khiến tình hình tệ hơn, khiến bọn họ càng hứng thú hơn trong việc bàn tán về con.
“Mẹ, lúc nhận bức tranh, con định kể cho cô chủ nhiệm, nhưng… nhưng đó cô chủ nhiệm gọi con lên, bảo con chú ý cách ăn mặc. Cô con gái yêu cái là chuyện bình thường, nhưng cũng cảnh, đừng vì thu hút sự chú ý của con trai mà mấy chuyện nên…”
Con bé ấm ức: “Mẹ ơi, con chỉ mặc áo thun và đồng phục thôi mà, con gì sai.”
mà giận sôi, nhưng con bé bây giờ chỉ còn để dựa , giữ bình tĩnh.
“Trình Trình, con sai.”
con bé: “Mẹ đảm bảo với con, chuyện con vô tội.”
“Vậy ai cũng con?”
Con bé vẫn còn non nớt, thể hiểu rõ thế giới .
“Bởi vì bọn họ đang điều sai trái, là những việc trái với luân thường đạo lý, nhưng để che giấu sự cắn rứt lương tâm, nên chúng càng quấy rối con dữ dội hơn, con nghi ngờ chính để thỏa mãn sự hèn hạ của chúng.”