BÁN PHU QUÂN CẦU VINH - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:34:20
3
Trở về Tiêu phủ, lập tức một lá thư, sai mang đến cho Uy Văn Tu.
"Uy Văn tướng quân, ngày mai gặp ở Phàn Lâu."
Vũ Văn Tu là võ tướng, nhưng cũng là bậc quân tử phong nhã, nghĩ sẽ từ chối lời mời của .
Thứ nhất, là vị thê tử qua cửa của , hẳn cũng tò mò về .
Thứ hai, một tiểu thư khuê các từng bước chân khỏi cửa như chủ động hẹn gặp , chắc chắn càng khiến hiếu kỳ hơn.
Quả nhiên ngoài dự đoán, đúng giờ xuất hiện tại Phàn Lâu.
Chỉ thấy mặc một bộ trường bào lụa trắng, thắt lưng đeo ngọc bội trắng, dáng cao ngọc lập, khí chất phi phàm.
Nam Cung công chúa bên cạnh thấy liền lao đến, thiết khoác tay .
"Uy Văn ca ca, cuối cùng cũng đến , mấy ngày nay cứ tránh mặt Nam Cung, Nam Cung nhớ lắm."
Không ngờ Uy Văn Tu chẳng màng đến sự ngượng ngùng của Nam Cung, ngay bao ánh mắt chằm chằm, gạt tay nàng .
"Công chúa xin tự trọng, là hôn ước."
Nam Cung tức đến mặt xanh lè, sắc mặt càng lúc càng khó coi.
Ta tự nhiên mặt phá vỡ cục diện .
"Uy Văn tướng quân."
Ta hành lễ với , trang phục của cùng chữ "Thái phó phủ" y phục của nô bộc bên cạnh, liền nhận phận của .
Chàng cũng đáp lễ .
"Chào Tiêu tiểu thư."
Ta chủ động kéo tay công chúa, diễn cảnh tình tỷ thắm thiết.
"Vừa nãy thấy công chúa một ở đây, liền kéo nàng cùng , tướng quân phiền ?"
Nam Cung công chúa vốn ghét , nhưng ngay lập tức nở nụ chào đón, hiểu rõ, chỉ cần cơ hội ở bên Uy Văn Tu, nàng đều cam lòng.
"Không phiền."
Chúng cùng xuống, gọi tiểu nhị mang lên.
"Sườn chua ngọt, sườn kho khoai môn, sườn ngọt chua, bò xé tay."
Ta gọi những món thích ăn, yên lặng đợi món lên, dự định ăn xong sẽ rời , để thời gian cho hai họ.
"Tiêu tiểu thư thích ăn sườn nhỉ."
Ta ngượng ngùng .
Sườn thì ai mà chẳng thích, sống trong kẽ hở thì cũng chọn tư thế thoải mái, ăn no uống đủ tính tiếp.
Còn Nam Cung công chúa thì gọi món Uy Văn Tu thích, ai mà cảm động cho ?
Nếu hai họ thực sự tình đầu ý hợp, với thế lực của Nam Cung công chúa và nhà Uy Văn, chuyện hôn sự chắc chắn thể hủy bỏ.
Chỉ là tình cảnh , e là khó .
Nam Cung công chúa gắp thức ăn cho Uy Văn Tu, Uy Văn Tu gắp thức ăn cho , ngơ ngác chẳng hiểu gì, mà còn hèn mọn , như thể đang một chú heo con đáng yêu.
Nam Cung bên cạnh hận thể nuốt sống .
Thế là hiểu chuyện, lặng lẽ gắp một miếng sườn, từ tốn đặt bát của Nam Cung công chúa.
"Cái ngon lắm."
Ta bỏ vẻ đoan trang của đại tiểu thư, nhanh chóng ăn hết cơm trong bát, viện cớ rời , để gian cho hai họ.
Ta vốn nghĩ, Nam Cung chắc hẳn hài lòng chứ?
Ai ngờ ! Ta xuống lầu, cánh tay Uy Văn Tu kéo .
"Tiêu tiểu thư rời mà một tiếng?"
Nói khoác tay , trong ánh mắt ăn tươi nuốt sống của Nam Cung, càng lúc càng xa.
Ta thậm chí còn tưởng tượng cảnh nàng đập vỡ bát xuống đất.
Ta chỉ thầm cầu nguyện trong lòng — đừng gây phiền phức cho .
4
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ban-phu-quan-cau-vinh/chuong-2.html.]
Uy Văn Tu bề ngoài trông văn nhã nho nhã, mà chuyện chẳng hợp lễ tiết chút nào.
Ta về phía Nam Cung, sợ đến giật , vội vàng giằng tay khỏi tay .
"Uy Văn tướng quân xin tự trọng."
"Chúng còn thành , ngài thể khinh bạc như ?"
Uy Văn Tu nhếch miệng , cái vẻ hèn mọn khiến nghĩ đúng là chẳng thứ ngoan ngoãn gì.
"Xin nhé Tiêu tiểu thư, tại hạ là kẻ thô lỗ, hiểu lễ tiết, dù nàng cũng sẽ gả cho , mấy chuyện rườm rà chẳng cần để tâm."
Ta thật sự cạn lời ! Hàng nắm tay đau chết, đắc tội Nam Cung thì thôi , nhưng phố bao nhiêu , cần mặt mũi, còn cần đấy chứ. Huống chi Nam Cung công chúa đang chắn giữa và , hôn sự thể sẽ đổ bể, đến lúc đó , Tiêu Nguyệt, còn lấy chồng nữa chứ.
Ta đấu , thế là cứ thế lôi , như thể bắt một tiểu nương tử ngoại tình , trở về Tiêu phủ.
"Đã đến nơi , Tiêu tiểu thư mời tại hạ uống chén ?"
Ta đang định từ chối.
"Không tiện..."
phụ già của đang lảng vảng cửa đích bước , cắt lời .
"Phiền Uy Văn tướng quân đưa tiểu nữ về nhà, nếu ngại, mời phủ uống chén ."
Rồi ông , vuốt bộ râu trắng phau, mặt đầy ghét bỏ , "Không thể thống gì!"
Uy Văn Tu lập tức trở cái vẻ nho nhã c.h.ế.t dẫm , trông vô hại, cúi đầu đối diện phụ .
"Là lão phu dạy con gái nghiêm, hôm nay nếu tiểu nữ mạo phạm tướng quân, mong tướng quân lượng thứ."
Ta bên cạnh, cánh tay đau nhói từng cơn, thật sự tức đến cực điểm, rõ ràng là mạo phạm , quả nhiên quyền cao chức trọng thì khác hẳn.
"Thái phó gì , Tiêu tiểu thư thông minh đáng yêu, còn cảm ơn Thái phó nuôi dạy nàng chu đáo như thế. Hoàng hậu ban hôn, là phúc của vãn bối."
Lời ý cứ trơn tru, lườm đến trắng cả mắt.
trong lòng khỏi lo lắng về phía Nam Cung công chúa, giờ phút chắc nàng lột da sống .
Đã hứa để nàng gặp Uy Văn Tu, đúng là , nhưng tên họ Uy Văn dám bỏ nàng để đưa về nhà, chẳng khiến nàng tức đến ngất ?
Ta mải suy nghĩ, phụ già đánh một cái đầu.
"Ngẩn đó gì, trời sắp tối , Uy Văn tướng quân về, con tiễn ."
Uy Văn Tu cúi đầu khẽ.
"Mẫu vãn bối xem ngày, hôn lễ định tháng , danh sách sính lễ sẽ gửi đến Tiêu phủ ."
Phụ hài lòng gật đầu.
"Vãn bối ở ngoại ô một trường đua ngựa, ngày mai mời Tiêu tiểu thư đến cưỡi ngựa."
"Không rảnh."
Phụ còn phấn khích hơn cả .
"Nó rảnh."
Ta cái dáng vẻ chẳng gì của phụ , đúng là bán con cầu vinh mà.
"Không cưỡi."
Uy Văn Tu bật .
"Bản tướng quân đích dạy nàng."
Trong đầu đột nhiên nảy một ý ngu ngốc, hôm nay chọc giận Nam Cung công chúa nhẹ.
Thế là tiễn Uy Văn Tu cửa.
"Ta thể đồng ý cưỡi ngựa với ngài, nhưng Nam Cung công chúa cùng."
Hắn nhíu mày, im lặng.
"Uy Văn tướng quân chẳng lẽ ?"
Hắn , nhưng nụ chạm tới đáy mắt.
"Nguyệt nhi thích là ."
Thế là vội thư gửi Nam Cung công chúa ngay trong đêm.
"Hôm nay xảy chuyện ngoài ý , mong công chúa đừng giận, ngày mai gặp ở trường đua ngựa nhà Uy Văn."