Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

BÁN PHU QUÂN CẦU VINH - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:34:21

5

Ta mặc trang phục cưỡi ngựa, chỉ thoa chút phấn mỏng nhẹ, chuẩn ngoài.

Ai ngờ xe ngựa của nhà Uy Văn sớm chờ sẵn cửa.

"Lên xe."

Chỉ ngắn gọn hai chữ, nhưng mang theo giọng điệu thể từ chối.

nếu cùng , để Nam Cung công chúa thấy, chắc chắn chẳng kết cục gì.

"Không cần, nhà xe ngựa riêng."

Nói định bước , nhưng Uy Văn Tu ỷ quyền đè .

"Phú Quý, mời Tiêu tiểu thư lên xe."

Tiểu tư theo dáng đậm chắc thật thà, mặt đầy khó xử .

"Tiêu tiểu thư, mời lên xe ."

Đáng ghét, hổ, bắt nạt kẻ , nhưng thì thể hổ .

Thế là tức tối lên xe, ngay ngắn, mắt nhắm nghiền.

Xe ngựa chậm rãi lăn bánh, chỉ mong chúng đến muộn hơn Nam Cung cômg chúa một chút.

"Hôm nay ngài đến từ lúc nào, báo một tiếng?"

Ta chút bực bội, vì rối kế hoạch của , xuất hiện đột ngột khiến trở tay kịp.

"Canh năm."

Ta giật kinh ngạc, chẳng lẽ bọn họ cần ngủ ?

Quả nhiên ông trời về phía , Nam Cung công chúa đến còn sớm hơn cả chúng , nàng mặc trang phục cưỡi ngựa lộng lẫy, kiểu dáng khác hẳn chúng , giống như phong cách bên Mông Cổ.

Ngay cả trang sức đầu cũng đổi theo bộ trang phục, gương mặt trang điểm tinh tế quyến rũ, đúng là một mỹ nhân hiếm , so thì thanh nhã hơn nhiều.

Nàng cầm roi ngựa, tức giận bước tới, thể , đúng là vô dụng, lúc trong mắt là sự sợ hãi.

Uy Văn Tu vô tình chắn mặt .

"Trang phục hôm nay của công chúa thật đặc biệt."

Nam Cung công chúa lập tức quên mất sự tồn tại của , trong mắt chỉ mỗi Vũ Văn Tu.

"Vũ Văn ca ca, bộ y phục là Nam Cung cố ý sai may suốt đêm, chỉ để thể cùng cưỡi ngựa đó. Cả món trang sức cũng ."

Vừa , nàng hào hứng xoay một vòng mặt , nhưng khi đầu , Vũ Văn Tu chẳng hề nàng.

Nàng tức thẹn, quất roi xuống bãi cỏ chân.

Nam Cung công chúa , chỉ khi mặt Vũ Văn Tu mới tỏ mềm mại yếu đuối như .

thực , bản tính nàng thối nát từ lâu.

Bằng , một Hoàng hậu vốn hiền minh độ lượng thể dung tha nàng?

Năm đó, khi Hoàng hậu vẫn còn là Hoàng quý phi, Nam Cung công chúa sợ bà sinh Hoàng tử, cướp sủng ái của Hoàng thượng.

Nàng to gan đến mức lén bỏ thuốc sẩy thai thức ăn của Hoàng hậu.

Kết quả đứa bé giữ .

Hoàng thượng thương yêu công chúa, chuyện trong nhà thể truyền ngoài, bèn ép Hoàng hậu nhẫn nhịn.

Để bù đắp nỗi đau mất con, Hoàng thượng mới phong bà Trung cung Hoàng hậu.

Hoàng hậu hận Nam Cung công chúa đến tận xương tủy, từ đó tranh đấu trong cung bao giờ dừng .

Cho nên, dù nàng tuổi còn nhỏ, bề ngoài vẻ hồn nhiên vô tư đến , thì trong mắt , nàng vẫn là một kẻ nguy hiểm vô cùng.

6

Trường đua ngựa của nhà Uy Văn rộng lớn, từng con ngựa đều khỏe mạnh cường tráng.

Uy Văn Tu bước đến, lũ ngựa đồng loạt hí vang.

Hắn gọi một quản ngựa tới.

"Tướng quân, gì phân phó?"

"Dẫn Nam Cung công chúa chọn ngựa, chọn một con hiền lành, dẫn nàng cưỡi."

Nam Cung thấy Uy Văn Tu quan tâm như , trong lòng lập tức vui vẻ.

"Vẫn là Uy Văn ca ca hiểu , hiền lành tự nhiên chọn một con ngựa hiền lành."

Rồi nàng nhảy nhót vui vẻ theo quản ngựa rời .

Ta chuồng ngựa ngó, chỉ cảm thấy con nào cũng quá dữ tợn.

Uy Văn Tu chọn xong ngựa cho .

"Không hổ là Uy Văn tướng quân từng chinh chiến sa trường, ngay cả ngựa cũng chọn con khỏe nhất, quả nhiên hợp với ngài."

Ta bất đắc dĩ trêu chọc Uy Văn Tu, ngờ tên chẳng theo lẽ thường.

Hắn nắm dây cương, con ngựa hí vang ngẩng đầu lên, đang ngẩn thì một cánh tay lớn ôm lấy eo, bế lên, nhảy một phát lên ngựa, ghé sát tai khẽ :

"Là ngựa chọn cho nàng."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ban-phu-quan-cau-vinh/chuong-3.html.]

Ta hoảng sợ tột độ, lộ vẻ căng thẳng vô dụng, nhẹ nhàng nắm tay , để cầm dây cương, gương mặt nãy còn rạng rỡ nụ thoáng chốc lạnh vài phần.

"Nguyệt nhi sợ gì chứ? Là Nam Cung là ngựa?"

"Ngồi ngựa , nàng còn tâm trí nghĩ đến chuyện khác ?"

Cơ thể áp sát dần nóng lên, lúc mới cảm nhận chân lơ lửng, bên cạnh khiến yên tâm đến lạ.

Ta ngả , tựa lòng , chẳng hiểu , những cảm xúc phức tạp trong lòng đang thôi thúc .

Ta gần gũi , giá như thế giới đơn giản hơn, Nam Cung thì bao.

Như thể để mặc tình cảm của điên cuồng lớn lên, nó điên bao nhiêu thì điên bấy nhiêu, yêu ai thì yêu .

Hắn dường như cảm nhận đang thả lỏng, khóe môi cong lên một nụ ma mị, thúc ngựa đưa phi nước đại cánh đồng.

Ánh nắng chiếu lên mặt chúng , những giọt mồ hôi to như hạt đậu lăn dài mặt , ít nhất trong khoảnh khắc , đắm trong cảm xúc, đắm trong .

Dù là cách đưa về nhà đầy thô lỗ, lặng lẽ đến cửa Tiêu phủ chờ , sự minh của một thiếu niên tướng quân, khí chất phi phàm, dung mạo tuấn tú, tất cả đều dễ dàng khiến bất kỳ cô nương nào rung động.

Hắn chẳng gì, cũng im lặng, ngựa càng chạy càng nhanh, gió đường thổi qua mặt .

Bàn tay lớn của nhẹ nhàng đỡ lấy đầu , đặt nó tựa lên n.g.ự.c , rõ ràng cảm nhận nhịp tim của thiếu niên.

Mạnh mẽ và dồn dập đến .

Có lẽ từng thích ai đó, hồi nhỏ ham chơi, cố ý trốn gia đình chạy phố.

Kết quả đám lưu manh bắt nạt, thể là kẻ thù của phụ , chúng đánh đến bất tỉnh.

Cuối cùng, một thiếu niên mặc áo tím cứu , vẻ ngoài của dũng vô song, một đánh mười còn thắng, mỗi nhớ , đều khỏi rung động, cảm giác thật giống với lúc .

Chỉ là đó gặp nữa, mối tình cảm chôn vùi mãi mãi trong lòng.

Chuyện quá đỗi bình thường, con luôn bất ngờ rung động, thậm chí đối phương chỉ là thoáng qua một trong đời và chẳng thể kết quả, tình yêu nam nữ đời kỳ diệu là .

Chẳng bao lâu, chúng đến một biển hoa.

Hắn cho ngựa chạy chậm , dẫn xuống ngựa.

Một biển hoa cát rộng lớn hiện mắt, thật ngờ trường đua ngựa nhà Uy Văn một nơi đặc biệt thế .

"Thích nơi đây ?"

Ta gật đầu.

Hắn nắm tay bước trung tâm biển hoa.

"Ta từ nhỏ học võ, cưỡi ngựa b.ắ.n cung ngày qua ngày thật khô khan, nhưng mẫu nghiêm khắc, bà sự cao quý của nhà Uy Văn chỉ là vẻ ngoài, thực lực mới giữ vững địa vị, là con trai duy nhất, tự nhiên trở thành kỳ vọng của ."

Uy Văn Tu cầm hoa trong tay nghịch ngợm, kể chuyện lúc nhỏ của .

Ta hiểu tâm tư của chứ?

Một kiên cường như , dù chiến trường trong triều đình, đều kẻ thù, chịu kể chuyện của cho , hẳn là vì tin tưởng .

Ta lập tức cảm thấy áy náy vì những toan tính đây của , từng tác hợp với Nam Cung công chúa đáng ghét .

"Hồi nhỏ cầm binh khí, tay chai sần , nhưng vẫn từ bỏ."

"Thế là sai trồng biển hoa cát cánh , mệt mỏi thì đến đây trốn một chút."

lúc , tiếng trong lòng vang lên — là Uy Văn Tu đấy, để Nam Cung công chúa gây họa cho còn hơn gây họa cho ngươi, mà ngươi còn tâm tư nghĩ cho khác, chẳng quá thánh mẫu ? Nam Cung công chúa Uy Văn Tu, nhưng đối phó ngươi thì dễ như trở bàn tay.

"Ta từng dẫn ai đến đây, nàng là đầu tiên."

Trái tim suýt nữa vì tình yêu mà bất chấp tất cả trong khoảnh khắc tỉnh táo trở , thể tiếp tục ở một với nữa, thế là dậy.

"Ta về, Uy Văn tướng quân."

Có lẽ từ "Uy Văn tướng quân" xa lạ mà lễ phép khiến trái tim nhói lên một chút, cũng thể vì đang bộc bạch mà chẳng hề rung động.

" Tiêu Nguyệt, thích nàng."

Ta vẫn lưng về phía , một lời.

Hắn bỗng nhiên tức giận.

"Tiêu Nguyệt! Nàng nghĩ tướng quân phủ của bảo vệ nàng ? Vậy mà dám bán phu cầu vinh!"

Ta hổ đến đỏ mặt.

"Chúng còn thành , gọi là phu quân !"

Hắn càng giận hơn.

"Sớm muộn gì cũng là phu thê thôi!"

Giọng khàn khàn, cố gắng kiềm chế, thì thầm bên tai :

"Nguyệt nhi, nàng nỡ chia sẻ với khác?"

Ta lòng rối như tơ, vội đẩy , một bước đến bên ngựa định trèo lên.

vì ngựa quá cao lớn, chẳng leo lên nổi, thật sự tức chết, đến cả chạy trốn khỏi cảnh ngượng ngùng cũng bất lực.

Ta thầm lạnh trong lòng, Tiêu Nguyệt ơi Tiêu Nguyệt, ngươi đúng là trò lớn nhất thiên hạ.

Cuối cùng vẫn là Uy Văn Tu đỡ lên ngựa, đỏ mặt đến tận mang tai, chẳng thể thống gì cả.

Trên đường về, chẳng lời nào, yên ngựa nhỏ bé còn giữ cách với .

 

Loading...