Bạo Quân Bất Lực, Hoàng Hậu Cứng Đầu - P5
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:26:20
Tên lập tức tỏ vẻ bừng tỉnh đại ngộ, lớn vài tiếng, vỗ vai .
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]
Lực tay nhỏ.
Thấy vỗ lùi mấy bước, càng lớn hơn, đó ánh mắt chuyển sang bầu rượu trong tay .
Lưng lạnh toát, lắc lắc bầu rượu, uống một ngụm dầu bên trong, đó mỉm đưa cho .
Tên đại hán cũng khách khí, nhận lấy bầu rượu liền uống.
Chính là lúc !
Ta lách lưng , rút đoản đao, đ.â.m cổ họng .
Máu phun , b.ắ.n lên mặt .
Thật bẩn.
Tên đại hán cứng đờ , ôm bầu rượu của , ngã xuống đất.
Ta khẩy, man di quả nhiên đầu óc, thấy rượu thịt liền mất hồn.
Giật lấy bầu rượu từ tay tên đại hán, đổ hết dầu lên lương thảo.
Nhặt cây đuốc sắp tắt đất lên, nhặt nó lên, ném đống lương thảo.
Nhìn ngọn lửa l.i.ế.m láp lương thảo, khinh miệt.
Không đội tuần tra, chúng khó mà phát hiện kho lương cháy.
Trước khi , sâu tên đại hán mặt đất...
Thuận tay lấy luôn thanh đao to của .
22.
Phải , tên đại hán thì to con, đao dùng tuy tạo hình... ờ, nhưng chất liệu nhẹ, đeo bên hông vướng víu.
Ta cùng Bạch phó tướng đến điểm hẹn, lúc phát hiện kho lương cháy.
Chậc, thời gian gấp rút.
Lính canh bên ngoài lều chủ soái man di bọn xử lý, lúc những tên lính khác đều cứu hỏa, rảnh để ý đến bên .
Vén rèm lều lên, một tên ăn mặc sang trọng đang nổi cơn thịnh nộ, ném tất cả những thứ thể ném bàn tên lính đang bẩm báo.
Thấy xông , vẻ mặt tức giận của khựng , đó cầm cung tên bên cạnh, định b.ắ.n .
"Xoẹt—"
Mũi tên xé gió.
Ta tiện tay kéo tên lính đang quỳ đất lên, lá chắn.
Mũi tên ghim tim tên lính.
Kẻ đang run rẩy sợ hãi lập tức tắt thở.
23.
"Khương Diễn, tự chui đầu lưới, thì đừng trách khách khí!"
Ta giơ đại đao lên đỡ mũi tên b.ắ.n tới: "Hoàn Nhan Hàn, đánh thắng nhiều trận như , ngươi nên nếm thử mùi vị thất bại ."
Đến khi áp sát Hoàn Nhan Hàn, hết tên, rút đại đao bên hông , c.h.é.m thẳng về phía .
Ta né tránh , động tác nhanh nhẹn như nước chảy mây trôi.
"Hoàn Nhan Hàn, bất ngờ dành cho ngươi, còn hài lòng chứ?"
"Người Trung Nguyên thật hèn hạ."
Ta khịt mũi: "Bọn man di các ngươi cũng chẳng kém."
Ta chắc thể trực tiếp lấy đầu , hơn nữa Lý Quyền đánh với nhiều trận như , liên tục thất bại, liều mạng là thượng sách.
Vài hiệp trôi qua, vẫn luôn né tránh.
"Hoàng đế Khương quốc, chỉ trốn thôi ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bao-quan-bat-luc-hoang-hau-cung-dau/p5.html.]
Hoàn Nhan Hàn nghiến răng nghiến lợi, tốc độ tấn công nhanh hơn.
"Chỉ là dính m.á.u của ngươi thôi, trẫm thấy bẩn."
Trong doanh trại, tiếng binh khí va chạm ngừng nghỉ.
Ta một nữa giơ đao đỡ đòn tấn công của .
Thời cơ đến .
Hoàn Nhan Hàn trở nên mất kiên nhẫn, thể lực cũng còn.
Nhân lúc c.h.é.m hụt, nhanh tay dùng sống đao c.h.é.m cổ tay , binh khí rơi xuống đất phát tiếng leng keng, mất vũ khí, chỉ còn cách bỏ chạy.
Trước khi Hoàn Nhan Hàn kịp nhặt binh khí đất, đá văng nó , tay vung đao lên, kịp né tránh, c.h.é.m đứt một cánh tay.
Sau đó, là cánh tay còn .
Tiếp theo, đ.â.m xuyên qua đầu gối .
Máu đỏ phun , Hoàn Nhan Hàn đau đớn ngã xuống đất chửi rủa.
"Để dành chút sức lực, xuống suối vàng còn đầu thai."
Lưỡi đao còn nhỏ máu, ánh sáng bạc phản chiếu chói mắt, cho dù là màu sắc tươi tắn nhất cũng che lấp sự lạnh lẽo của nó.
Ta đặt lưỡi đao lên cổ .
Khẽ rạch một đường, da thịt nứt toác.
Máu b.ắ.n lên lều.
"Nực , ngươi tưởng danh hiệu bạo quân của trẫm từ mà ? Không chút bản lĩnh gánh vác nổi, ngươi chịu nổi đánh đ.ấ.m như , kết thúc sớm hơn... Phụt—"
Ngực đau nhói, cúi đầu xuống, mũi tên ghim da thịt, trong lồng n.g.ự.c tràn ngập mùi m.á.u tanh.
Ngẩng đầu lên, là một tên lính quèn.
Ta trực tiếp ném đao qua, tên lính đó ngã xuống đất.
Đau n.g.ự.c chịu nổi.
May mà mặc giáp mềm, nếu thật sự toi mạng.
Biết thế giả vờ nữa, quả nhiên kẻ bại trận c.h.ế.t vì lắm lời.
Ta vội vàng khỏi doanh trại, tìm Bạch phó tướng bọn họ.
24.
Bạch phó tướng thấy n.g.ự.c bê bết máu, kinh hãi : "Bệ hạ! Người..."
"Không , mau rút lui, nhanh lên!"
Bọn man di đều đang cứu hỏa, cứ thế chạy ngoài cũng .
"Doanh Châu còn địch, đến Lâm Thành!"
Cưỡi ngựa chạy như bay trong đêm tối, ánh lửa ngày càng xa dần, cơn đau cũng tạm thời lãng quên.
Không qua bao lâu, cuối cùng cũng đến Lâm Thành, kiệt sức, ngã xuống đất.
25.
Trong cơn mê man, mơ thấy Từ Khanh Nhi lóc gọi , c.h.ế.t nàng .
Ta c.h.ế.t thì chôn.
Nàng lập tức nín , bắt đầu ngừng.
Nàng đùa như tổn hại uy nghiêm của bậc quân vương.
Ta phản bác bậc quân vương đùa cũng hạn chế ?
Nàng bậc quân vương nên đoan trang trong lời và hành động, khinh bỉ như chút khí thế hoàng gia nào.
Sau đó cứ lải nhải bên tai , lôi từng chuyện phê bình.
Ta dọa tỉnh.