Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Bạo Quân Bất Lực, Hoàng Hậu Cứng Đầu - P6

Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:26:22

26.

Bạch phó tướng với , hôn mê năm ngày.

Bạch phó tướng vẻ mặt vui mừng: "Lương thảo của bọn man di chúng đốt sạch sẽ, giờ kẹp đuôi bỏ chạy ."

"Bá tánh Doanh Châu thương vong gì ?"

"Rút lui kịp thời, tạm thời phát hiện thương vong."

Ta ho khan: "Cù tướng quân bọn họ ?"

"Hôm đó man di phát hiện Doanh Châu là thành, chạy công, tức giận về doanh trại, phát hiện lương thảo còn, chỉ đành về đại bản doanh chờ lương thảo."

Ta vỗ vai Bạch phó tướng, bày tỏ tâm trạng.

"Lần lấy ít địch nhiều, các ngươi đều lập công lớn... Khụ khụ khụ, truyền chỉ của trẫm, để các nghỉ ngơi chỉnh đốn... cũng lơ là, con đường phía vẫn còn vô cùng nguy hiểm."

Bạch phó tướng hành lễ với : "Mạt tướng mặt các cảm tạ Bệ hạ! Bệ hạ, thương thế của ..."

"Không cần đa lễ, lui , trẫm ."

"Tuân lệnh!"

Trong doanh trại chỉ còn .

Đánh thắng trận đương nhiên là chuyện , nhưng cứ nghĩ đến giấc mơ ...

Chậc, vết thương đau.

27.

Ba tháng tiếp theo, thắng thua, nhưng thắng nhiều hơn.

[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]

Quân địch mất chủ lực, giờ như rắn mất đầu, đáng tiếc những kẻ thế Hoàn Nhan Hàn đó càng ngày càng ngu xuẩn.

Chỉ dẫn tàn sát bừa bãi, mà hiểu chút nào về chiến thuật.

Cuối cùng kết thúc chiến tranh bằng thư cầu hòa do man di gửi đến.

Vết thương của cũng gần khỏi hẳn, ngày khỏi hẳn liền dẫn quân về kinh.

Trên đường gặp một cô nương tiện tay cứu giúp, khi tỉnh cứ nằng nặc đòi báo đáp , nguyện ý ở bên cạnh trâu ngựa.

Ta bảo nàng cung nữ nàng cũng đồng ý.

Thật sự cố chấp từ .

Ta hỏi nàng : "Ngươi tên gì?"

"Bẩm Bệ hạ, nô tỳ là cô nhi, tên, xin Bệ hạ ban tên."

Ta nhướng mày, nữ nhân nhập vai cũng nhanh thật, tự xưng nô tỳ .

Ta xung quanh, thấy một con đom đóm.

"Vậy gọi là Diệp Tử ."

Con đom đóm đậu lá cây.

đặt cho cô nương cái tên "Đom đóm" cũng lắm.

Tuy "Diệp Tử" cũng chẳng ho gì.

"Diệp Tử" sắc mặt cứng đờ: "Nô tỳ chợt nhớ còn một cái tên quê mùa... gọi là Ngọc Kiều."

"Được , cứ tên đó , ngươi lui xuống , chỗ cần ngươi."

28.

Nữ nhân Ngọc gì đó suốt ngày xum xoe, hễ nghỉ ngơi là cứ lượn lờ quanh .

Làm phiền.

"Bệ hạ, nô tỳ đ.ấ.m lưng cho nhé."

"Không cần."

"Bệ hạ, nô tỳ bóp vai cho nhé."

"... Không cần."

"Bệ hạ, nô tỳ xoa chân cho nhé."

"... Không cần..."

"Bệ hạ, nô tỳ..."

"Cút."

Nữ nhân Ngọc gì đó quát một tiếng, uất ức bỏ .

Nàng thậm chí còn cố tình cài một bông hoa dại bên tóc mai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bao-quan-bat-luc-hoang-hau-cung-dau/p6.html.]

29.

Ta thật sự chịu nổi nữa, gọi nàng đến: "Ngọc... Ngọc... Ngọc... Diệp Tử , bên cạnh trẫm cần hầu hạ, ngươi đừng suốt ngày đến lượn lờ bên cạnh trẫm nữa."

"Bẩm Bệ hạ, nô tỳ tên là Ngọc Kiều..."

Ta xoa ấn đường: "Cái đó quan trọng, dù ngươi đừng đến là ."

"Bệ hạ, vì , cho dù Ngọc Kiều trâu ngựa cũng !"

Ngọc Kiều bắt đầu cởi quần áo.

Ta giơ tay rút trường kiếm .

"Cút, khi hồi triều trẫm sát sinh."

Ngọc Kiều lóc chạy .

Nữ nhân thật là giả tạo.

Đột nhiên thấy Từ Khanh Nhi hình như cũng tệ.

Nếu nàng thể ngậm cái miệng suốt ngày đạo lý .

30.

"Bệ hạ, vất vả như , chắc hẳn mệt ... Hay là, thần cởi áo nhé?"

Giọng mềm mại quyến rũ phả tai , một thể mềm mại áp sát lưng.

Đôi tay mềm mại như xương vuốt ve , từ cổ xuống ngực, ngón tay khẽ cạy, luồn lớp áo mỏng, vuốt ve những đường nét cơ bắp rắn chắc do rèn luyện quanh năm.

Từng chút từng chút một, như gãi ngứa, đến eo.

"Từ Khanh Nhi, nàng ở đây?"

Ta rõ dung mạo của đó, kinh hãi đẩy nàng , nhưng phát hiện thể động đậy.

"Bệ hạ thật hư, chẳng gọi thần đến ?"

Từ Khanh Nhi chu môi, úp sấp n.g.ự.c , rõ ràng là trách móc, nhưng khiến nàng càng thêm yêu kiều.

"Bệ hạ... Thần uất ức!"

"... Nàng uất ức cái gì?" Ta cảm thấy mặt nóng.

Từ Khanh Nhi dùng ngón tay vẽ vòng tròn n.g.ự.c , khiến lòng ngứa ngáy: "Bệ hạ cưới thần , nhưng để thần ngày ngày phòng chiếc bóng, thật lạnh nhạt!"

Ta chịu nổi bộ dạng của nàng, giả vờ ho khan vài tiếng: "... Nàng, nàng bình thường một chút..."

"Bệ hạ, thần yêu ..."

Eo của nữ nhân mềm nhũn, đè lên , sợ nàng cấn.

"Yêu thương thần , ?"

31.

Ta giật tỉnh giấc.

May mà là mơ.

Ta thở hổn hển, như c.h.ế.t đuối vớ cọc, một lúc lâu mới hồn.

Trên mặt vẫn còn chút nóng ran tan, đêm đầu thu, ánh trăng xuyên qua khe hở của lều trại chiếu xuống, mang theo vài cơn gió mát.

Ta đúng là ma ám, mơ thấy giấc mơ... như .

Nhất định là do nữ nhân Ngọc gì đó, gần đây tâm thần bất an.

...

Từ Khanh Nhi trong mơ, cài một bông hoa bên tóc mai.

Người hơn hoa.

...

Ta thật sự điên .

32.

Từ Khanh Nhi thấy hồi kinh, sẽ biểu hiện gì nhỉ?

Kích động?

Xấu hổ?

Nhớ nhung?

U oán?

...

Ta vẫn cảm thấy khả năng nàng mặt lạnh tanh chúc từ lớn hơn.

Loading...