BỆNH NHÂN THỰC VẬT TRỞ THÀNH GIA ĐÌNH CỦA TÔI - CHƯƠNG 1
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:09:28
lòng một bệnh nhân.
giúp lau , xoa bóp cơ bắp, vận động các khớp, trao cho tất cả tình yêu của .
Chỉ mong mãi mãi yên lặng ở bên .
một ngày, đột nhiên tỉnh .
01
Lần đầu tiên gặp Thẩm Trạc là bàn phẫu thuật.
Anh là bệnh nhân, đó với một cơ thể rách nát, tả tơi.
Còn là bác sĩ phẫu thuật chính, sửa chữa, khâu vá từng chút một.
02
Một tháng .
Y tá tìm đến , thở dài:
"Bác sĩ Tống, điện thoại của nhà Thẩm Trạc vẫn liên lạc ."
Việc đồng nghĩa với chuyện gia đình thanh toán chi phí y tế. Nếu , bệnh viện quyền dừng một loại thuốc và điều trị, chỉ duy trì những biện pháp tối thiểu để giữ sống.
gì, nhớ một tuần khi kiểm tra phòng bệnh.
Vừa đến cửa, thấy giọng một phụ nữ bên trong.
Giọng cô nhỏ:
"Tiểu Trạc, chúng thể vì một con mà bỏ mặc cả gia đình ."
"Tiểu Tầm tàn phế , cả đời nó cũng chỉ như thôi. Con vẫn luôn là một đứa trẻ hiểu chuyện, chắc chắn con sẽ thông cảm cho , đúng …?"
Người phụ nữ đó rời khỏi phòng bệnh, đôi mắt đỏ hoe.
Cô , nhưng chào hỏi, vội vã rời .
Đó là cuối cùng thấy cô .
"Bác sĩ Tống?"
hồn, khẽ gật đầu:
" ."
Sau khi y tá , phòng bệnh của Thẩm Trạc.
Anh yên lặng đó, gia đình bỏ rơi.
Từ những mẩu chuyện rải rác giữa các y tá, ghép một phần câu chuyện.
Thẩm Trạc con ruột, mà là con nuôi.
Trước đây, hai vợ chồng con, nên nhận nuôi .
đầy một năm , vợ mang thai và sinh một bé trai.
Dù , họ trả Thẩm Trạc trại trẻ mồ côi mà vẫn nuôi nấng .
Anh giỏi giang, thi đỗ đại học A với thành tích xuất sắc, ngày nghỉ còn thêm để phụ giúp gia đình.
Tai nạn xảy khi em trai đến thăm kỳ nghỉ.
Khi tai nạn xe, liều mạng bảo vệ em trai , còn bản thì trở thành thực vật.
bên giường bệnh, xuống thanh niên đang ngủ say.
Cơ thể một bộ xương hảo đến đáng kinh ngạc.
Không ai mắc chứng hội chứng ái cốt—một sự si mê đối với cấu trúc xương.
Bao lâu nay, chỉ Thẩm Trạc đáp ứng một cách mỹ tất cả những tiêu chuẩn khắt khe của .
Mỗi khung xương của đều như một tác phẩm nghệ thuật.
Tâm trạng trở nên vui vẻ, nhẹ nhàng an ủi:
"Không cả. Họ cần , nhưng cần ."
Vậy nên, trả bộ chi phí điều trị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/benh-nhan-thuc-vat-tro-thanh-gia-dinh-cua-toi/chuong-1.html.]
Từ giờ trở , chỉ thuộc về .
Mỗi ngày, đều dành thời gian đến thăm , thỉnh thoảng trò chuyện một chút.
Chỉ thôi, cũng đủ khiến vui vẻ cả ngày.
03
Hôm nay, nhận cuộc gọi từ .
Đến một độ tuổi nhất định, ai cũng thể tránh hai thứ—xem mắt và thúc cưới.
cũng ngoại lệ.
Nhìn về phía Thẩm Trạc, bất giác buột miệng :
"Mẹ, con thích ."
Bên điện thoại im lặng vài giây, lập tức hào hứng hỏi:
"Cô gái đó tên gì? Bao nhiêu tuổi? Bố nghề gì…?"
"Anh tên Thẩm Trạc. Giới tính nam, 22 tuổi, mồ côi."
Lại một im lặng dài.
Cuối cùng, chậm rãi hỏi:
"…Con là gay?"
Hoài nek
khựng vài giây, gật đầu:
"…Ừm."
Lại là một hồi im lặng, đó, vẻ bà đấu tranh tư tưởng dữ dội, tự thuyết phục chấp nhận.
"Con rể… cũng . Khi nào đưa nó về cho xem mặt?"
"…Không ."
"Tại ?"
"Anh thương, đang viện."
Mẹ đột nhiên nghiêm túc hẳn:
"Vậy thì đến thăm, dù cũng là bậc trưởng bối."
Thẩm Trạc, đột nhiên nhận đây một ý .
"Dương Dương?"
"Được ."
cắn răng, gật đầu.
Bà hỏi thêm:
"Cậu bệnh gì? Nặng ? Có cần nấu canh mang đến bồi bổ ?"
Rõ ràng, bà bắt đầu nhập vai.
Ngày hôm , ăn mặc chỉn chu, tay ôm một bó hoa, tay xách một bình canh, đến bệnh viện.
Bà hạ giọng hỏi :
"Mẹ đến sớm quá ? Nó vẫn tỉnh ?"
Nói xong, bà nhẹ nhàng bước đến, Thẩm Trạc giường bệnh, tiếc lời khen ngợi:
"Mặt mũi cũng khá khôi ngô đấy."
Rồi bà hỏi :
"Nó bệnh gì?"
"Trạng thái thực vật kéo dài."
"…?"
"Nói đơn giản là… thực vật."