BỆNH NHÂN THỰC VẬT TRỞ THÀNH GIA ĐÌNH CỦA TÔI - CHƯƠNG 2
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:09:30
Vẻ mặt méo mó trong giây lát, hét lên đầy kinh hãi:
"Tống Dương, con điên ?!"
điềm nhiên gật đầu:
"Không."
Bà , Thẩm Trạc, hạ giọng:
"Mẹ đồng ý! Tuyệt đối đồng ý!"
chẳng chút d.a.o động.
Phản ứng của bà vốn trong dự liệu của .
Bà hồi lâu, bắt đầu sốt ruột trong phòng, trông vô cùng bồn chồn.
Một lúc , bà hỏi:
"Người thực vật khả năng tỉnh ?"
gật đầu, thầm bổ sung trong lòng: Xác suất gần như bằng .
Nhìn thấy chút hy vọng, vẻ mặt bà dịu một chút, nhưng nhanh chóng sa sầm, cố gắng thuyết phục:
"Chúng thể tìm khác ?"
đáp thẳng thắn:
"Không ai trai như ."
Một bộ xương tỷ lệ hảo như , đúng là quá hiếm gặp.
Mẹ nghẹn lời, biểu cảm trở nên phức tạp khó tả:
"Chuyện bắt đầu từ khi nào?"
"Ngày 5 tháng 11, lúc 15:08."
Đó là thời điểm Thẩm Trạc đưa phòng cấp cứu.
Biểu cảm của bà càng trở nên khó đỡ.
Cuối cùng, bà nghiến răng :
"Con nhớ kỹ thật đấy. Sao sinh một đứa si tình như con chứ?"
phủ nhận.
Bà thở hắt đầy bất lực.
Trước khi rời , bà vẫn nhấn mạnh một nữa:
"Mẹ đồng ý !"
Cuối cùng, bình canh bà mang đến bụng .
Còn bó hoa vẫn ở phòng bệnh.
Một bó hoa xanh lục.
Biểu tượng của sự hồi phục.
Miệng thì bảo đồng ý, nhưng mỗi ngày đều nhận tin nhắn từ .
[Đánh thức thực vật, con là đúng .]
[Chuyên gia: Dùng tình yêu thương của gia đình để giúp thực vật tỉnh .]
...
buồn bất lực, chẳng buồn phản hồi.
Trên đường đến phòng bệnh của Thẩm Trạc, thấy ghế, thành thạo đan len, đan trò chuyện với .
"Tiểu Trạc , dì đan cho con một chiếc khăn quàng cổ, màu đỏ tươi, . Đợi con tỉnh , mùa đông là cái mà đeo ."
"Gì cơ? Con đan cho Dương Dương một cái nữa ? Không cần , nó nhiều lắm ."
Gần đây, gần như ngày nào cũng đến bệnh viện vài tiếng đồng hồ.
Kiên trì một cách đáng kinh ngạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/benh-nhan-thuc-vat-tro-thanh-gia-dinh-cua-toi/chuong-2.html.]
nghĩ, lẽ bà là duy nhất thực lòng mong tỉnh .
gõ cửa.
Mẹ ngẩng đầu , sang với Thẩm Trạc:
"Tiểu Trạc, Dương Dương đến kiểm tra cho con kìa."
Sau đó, bà nghiêm túc:
"Bất lịch sự quá, Tiểu Trạc đang chào con đấy!"
"..."
bắt đầu thấy đau đầu, đành lặng lẽ kiểm tra định kỳ.
Bà mở túi xách, lấy một chai tinh dầu nhỏ, đưa cho :
"Tối nay nhớ xoa bóp cơ bắp và vận động khớp cho Tiểu Trạc, kích thích thần kinh, giúp nó tỉnh nhanh hơn. Mẹ gửi video hướng dẫn cho con, cứ theo đó mà ."
nhận, thở dài:
"Việc hộ lý sẽ ."
Bà trừng mắt với , cương quyết nhét chai tinh dầu tay , nghiêm túc giảng giải:
"Hộ lý giống ? Họ chỉ vì công việc, còn con bằng tình yêu! Chỉ khi cảm nhận ấm từ yêu, nó mới tỉnh nhanh hơn."
"Hiểu ?"
còn cách nào khác, đành gật đầu.
Dưới ánh mắt giám sát của bà, cắn răng mở video hướng dẫn, chăm chú học cách xoa bóp.
Bà một lúc, vẻ hài lòng, mới chịu rời .
Tối hôm đó, xắn tay áo, chuẩn thử đầu tiên.
Rửa sạch tay, cởi cúc áo bệnh nhân.
Cơ thể rắn chắc, cao ráo, dù gầy vì bệnh tật nhưng cơ bụng, cơ n.g.ự.c vẫn còn.
nhỏ vài giọt tinh dầu lòng bàn tay, xoa đều áp lên da .
Làn da mịn màng, đàn hồi , cảm giác tay cực kỳ thoải mái.
Hoài nek
chậm rãi xoa bóp từng cơ bắp lồng ngực, đó dần dần di chuyển xuống .
Chẳng mấy chốc, da đỏ lên một chút.
cơ bắp tay bắt đầu căng cứng.
cau mày, chút khó hiểu.
Massage là để thư giãn cơ bắp, chúng căng cứng.
liếc khuôn mặt nhắm nghiền của , tiếp tục xoa bóp.
Sau khi xoa bóp phần cơ thể, kéo quần xuống, để lộ đôi chân dài, thẳng tắp.
ngắm vài giây, nhịn mà thốt lên:
"Thật ."
Ngón tay lướt xuống vùng xương hông, tiếp tục xuống.
Ngay lúc đó, một thứ gì đó bỗng cứng lên.
Độ cong hảo, vô cùng mạnh mẽ.
Giây tiếp theo, tay một bàn tay to lớn, xương ngón rõ ràng siết chặt.
sững sờ vài giây, lập tức lên giường bệnh.
Anh vẫn nhắm mắt, nhưng thở rõ ràng gấp gáp hơn.
Chết tiệt, chẳng lẽ sắp tỉnh ?
định gỡ tay , nhưng chỉ vài giây , bàn tay đó buông lỏng, như thể mất hết sức lực.
nhanh chóng rửa sạch tinh dầu tay, tiến hành kiểm tra.
Kết quả cho thấy vẫn đang trong trạng thái thực vật.