Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Bồ Công Anh Bay Theo Gió - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:23:54

Vừa xuống máy bay, liền thấy tin tức về việc nắm quyền của Tập đoàn Phó thị đính hôn với thiên kim tiểu thư nhà họ Lục.  

 

Hiện trường trang trí lộng lẫy như mộng, nam thanh nữ tú ánh đèn flash, bạn bè thích phía hò reo chúc phúc, ai ai cũng khen một câu môn đăng hộ đối, trai tài gái sắc.  

 

Nếu nhân vật chính trong bức tranh đó là bạn trai , lẽ cũng sẽ mỉm một tiếng xứng đôi.

 

1

 

"Đối chiếu dữ liệu , sư của con là đủ , con về nghỉ ngơi mấy ngày cho thật . Viện nghiên cứu của chúng thể thiếu trấn viện chi bảo như con !"  

 

Trước mặt là thầy hướng dẫn – một ông lão gầy gò nhưng khuôn mặt hồng hào rạng rỡ. Ông cầm bản báo cáo dữ liệu của chuyến , vỗ nhẹ lên vai hạ giọng trêu chọc:  

 

"Yên tâm , con dành một bất ngờ cho thằng nhóc nhà con, sẽ giữ chặt đám tiểu tử , để chúng rò rỉ tin tức ."  

 

điều mà họ là, sự trở về của đối với Phó Yến Chu, lẽ nỗi sợ hãi còn nhiều hơn cả sự bất ngờ.  

 

miễn cưỡng mỉm , đáp: "Vâng."  

 

Đoàn chúng rời với dáng vẻ phong trần mệt mỏi, nhưng trong mắt tràn đầy ánh sáng, mang theo niềm hy vọng rạng rỡ.  

 

Bản báo cáo nghiên cứu quỹ đạo thiên thể mà chúng dành nửa năm tâm huyết để thành, nếu xác nhận và công bố, sẽ trở thành một phát hiện và đột phá quan trọng trong lĩnh vực .  

 

Thầy từng tiếc nuối vô rằng lãng phí nhiều năm như , nếu , với tốc độ phát triển của , lẽ sớm tỏa sáng rực rỡ trong ngành.  

 

chọn ở trong nước, một học giả vô danh, thậm chí còn lãng phí gần hai năm thanh xuân ở Tập đoàn Phó thị.  

 

, từng hối hận.  

 

Bởi vì từ đầu đến cuối, thứ dẫn dắt chỉ hai chữ "thuận tâm".  

 

Lần đầu tiếp cận Phó Yến Chu là như .  

 

Giờ đây, quyết định từ bỏ , cũng là như .  

 

2

 

trở về nhà ở thành phố A, mà mở một phòng khách sạn gần đó để ngủ bù.  

 

Đã quen với cái lạnh cắ//t da c//ắt th//ịt nơi cực Bắc, giờ trở quê hương ấm áp và ẩm ướt, cơ thể bỗng trở nên yếu ớt hơn hẳn.  

 

Chẳng bao lâu , mê man lên cơn sốt.  

 

Trong giấc mơ, những hình ảnh quái lạ hiện lên chập chờn, nhưng một bóng dáng cứ lặp lặp .  

 

Phó Yến Chu.  

 

Thiên tài học bá của trường Thanh Hòa, một sự tồn tại mà đàn em ai cũng ngưỡng vọng, xuất danh giá, ngoại hình xuất chúng, tính cách ôn hòa.  

 

Không ai mong thấy một thiên chi kiêu tử như quá nhiều tiếp xúc với một cô gái lạnh lùng, lặng lẽ, cha mất sớm như .  

 

đời vốn dĩ như mong .  

 

Phó Yến Chu bắt đầu tiếp cận , giúp đỡ , thậm chí vì dàn đèn nặng hơn 200 cân rơi trúng, nhập viện.  

 

Mọi đều cho rằng kéo xuống khỏi thần đàn.  

 

Chỉ , từ đầu đến cuối, trong mắt chỉ một duy nhất.  

 

Một đem lòng yêu.  

 

Người đó là một tồn tại rực rỡ như ánh mặt trời.  

 

Khác hẳn với – lạnh lùng, ít .  

 

xinh , nhiệt tình, mang phong thái cao quý của một danh môn khuê tú, sự thiện và nhân hậu dễ gần.  

 

Phó Yến Chu thích cô , chẳng hề ngạc nhiên.  

 

Bởi vì ngay cả một vốn thờ ơ với tất cả như , cũng thể thiện cảm với một cô gái ấm áp và lạc quan như .

 

3

 

Trước khi chuyển đến trường Thanh Hòa, thành tang lễ của cha sự giúp đỡ của dì.  

 

Giáo viên chủ nhiệm trẻ tuổi vẫn thể che giấu sự đồng cảm dành cho :  

 

"Các em, hôm nay bạn Hạ Vãn Tinh chính thức gia nhập lớp chúng . Hy vọng sẽ đối xử thiện, giúp đỡ lẫn nhé."  

 

Giữa những tràng vỗ tay lác đác xen lẫn tiếng bàn tán khe khẽ, chọn một chỗ trống ai .  

 

vốn trầm lặng, quen với việc một , nên góc khuất khiến cảm thấy an tâm hơn đôi chút.  

 

hai ngày , Lục Noãn – giành quán quân cuộc thi piano, vây quanh như vì sáng, chọn trở thành bạn cùng bàn với .  

 

vốn thích tiếp xúc với xa lạ ngay đầu gặp mặt.  

 

khác với , Lục Noãn tự nhiên.  

 

"Hạ Vãn Tinh, tên thật đấy! Mình là Lục Noãn, vui quen!"  

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bo-cong-anh-bay-theo-gio/chuong-1.html.]

"Nghe trường Bồi Quang ở thành phố B của cường độ học tập căng thẳng như địa ngục, mà Thanh Hòa phá lệ tuyển một học sinh ngoài thành phố như , chắc chắn thành tích của giỏi!"  

 

"Vãn Tinh, tay nhỏ quá nè! Người cũng nhỏ nữa, lẽ vẫn đủ 16 tuổi?"  

 

So với , một cô gái đeo kính gọng đen, đeo đồng hồ điện thoại, tóc ngắn ngang vai, cao đến 1m60 thì Lục Noãn với dáng cao ráo, làn da trắng, gương mặt xinh trông trưởng thành hơn hẳn.  

 

Đối diện với ánh mắt tò mò của cô , chỉ thể nhỏ giọng giải thích:  

 

"Qua sinh nhật là 16 ."  

 

Trước khi cô kịp mở to mắt để tiếp tục truy hỏi, bổ sung thêm:  

 

"Mình học sớm."  

 

sự thật .  

 

Hồi nhỏ, thậm chí còn mắc chứng tự kỷ nhẹ, tính cách cô lập, thích giao tiếp với khác. Lớn lên một chút thì đỡ hơn, nhưng vẫn trầm lặng, giỏi kết bạn.  

 

May mắn là đầu óc linh hoạt, cộng thêm là giáo sư vật lý đại học, nên từ nhỏ dìu dắt và bồi dưỡng niềm yêu thích với việc học.  

 

Sau , khi những đứa trẻ khác mới bước lớp một, bỏ qua mẫu giáo, nhảy cóc lớp một và lớp hai, trực tiếp lớp ba.  

 

Nhược điểm của việc đó là mãi mãi trở thành độ tuổi và tính cách kỳ lạ nhất trong lớp.  

 

"Thì ! Vậy là nhỏ tuổi hơn , qua sinh nhật là thành lớn đó! À đúng , thủy cung mới khai trương vé giảm giá một nửa cho thành niên, tranh thủ sinh nhật!"  

 

đột nhiên sang kéo tay áo :  

 

"Vãn Tinh, chúng cùng , ?"  

yyalyw

 

"..."  

 

"Thủy cung xa lắm, nếu ai cùng, chắc chắn sẽ lạc mất!"  

 

"..."  

 

"Không ai chịu với hết, thật là đáng thương mà, hu hu hu..."  

 

"... Được ."  

 

vốn thích sự yên tĩnh, nhưng thể nào ghét nổi một Lục Noãn ồn ào như thế .  

 

Có lẽ những tự tin, rực rỡ luôn một loại ma lực, một thứ sức hút khiến khác thể từ chối, cũng thể ghét bỏ.  

 

4

 

"Giới thiệu với , đây là bạn cùng bàn của – Hạ Vãn Tinh. Lúc ở đây, các giúp trông chừng cô đấy!"  

 

Hai ánh mắt lướt nhẹ qua trong giây lát.  

 

"Được thôi, đại tiểu thư lên tiếng, nào dám ?"  

 

Chàng trai làn da nâu khỏe khoắn xoay quả bóng rổ tay, nhả hai chữ: "Kỳ Dương."  

 

Chàng trai khác dựa cửa sổ, giọng trong trẻo dịu dàng:  

 

"Bạn của Tiểu Noãn cũng là bạn của chúng . Nếu chuyện gì cần giúp đỡ, cứ đến lớp 11A tìm . là Phó Yến Chu."  

 

Hai giọng vang lên , lấn át câu "Không cần ." mà định thốt .  

 

"Vãn Tinh, ?"  

 

Lục Noãn , nhưng bây giờ mà từ chối nữa thì thật sự quá mức mất mặt.  

 

, chỉ lắc đầu, ngầm chấp nhận ý của cô .  

 

dính dáng quá nhiều đến bọn họ, thế nên ngoài những lúc mặt Lục Noãn, và họ cũng chỉ giữ quan hệ xã giao gật đầu chào hỏi.  

 

Vậy từ khi nào và Phó Yến Chu bắt đầu quen hơn?  

 

Là từ lúc chủ động giúp bù đắp những môn còn yếu.  

 

Là từ lúc cõng đến phòng y tế khi ngã trầy chân.  

 

Hay là từ lúc an ủi sân thượng khi chán chường?  

 

còn nhớ rõ nữa.  

 

một điều quên mất khi còn nhỏ: xem kịch, sớm muộn gì cũng ngày nhập vai.  

 

Phó Yến Chu của những năm tháng thiếu niên vẫn còn mang theo chút ngây ngô của tuổi trẻ, nhưng giống như một tia sáng xuyên qua mây mù, rọi xuống thanh xuân tẻ nhạt và vô vị của , để khoảnh khắc thể gọi là rung động.  

 

may , sự ưu ái mà dành cho Lục Noãn quá rõ ràng.  

 

Cũng may , thứ cảm xúc rung động đối với , bao giờ là một thứ thể thế.  

 

Giữa vũ trụ bao la, giữa những vì tinh tú rực rỡ, chẳng lẽ thú vị bằng thứ tình cảm trẻ con, nhàm chán ?  

 

từ khi nào, trong lòng bắt đầu nảy sinh những khát vọng nên ?

 

Loading...