Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Bồ Công Anh Bay Theo Gió - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:23:55

5

 

Ký ức về mùa hè rực rỡ năm 18 tuổi.  

 

Năm đó, tuyển thẳng cùng một trường đại học với Phó Yến Chu, một năm , trở thành đàn em của .  

 

con gái luôn khắc ghi trong lòng, cô bạn thanh mai trúc mã, cùng Kỳ Dương chọn học tại một ngôi trường phương Bắc.  

 

Lúc thấy , trong đáy mắt thoáng hiện lên một tia mất mát, nhưng nhanh ngẩng mặt lên, mỉm chúc mừng .  

 

Chỉ thôi, liền nổi tiếng trong trường đại học, chỉ vì là quen của trai "cao lãnh" Phó Yến Chu.  

 

Ở nơi , ai quá khứ của . Tính cách ít trở thành sự thanh tao, dịu dàng trong mắt khác, sự cô lập hiểu thành giỏi giao tiếp.  

 

Dường như tất cả những điều và ác ý đều cánh cổng đại học cao vời vợi ngăn chặn bên ngoài.  

 

Càng tiếp xúc nhiều hơn, thậm chí còn trêu ghẹo ngay mặt :  

 

"Yến Chu, thật điều, bạn gái xinh như thế mà giấu kỹ quá nhỉ!"  

 

"Không ." Anh nhíu mày, giải thích: "Vãn Tinh là đàn em cấp ba của , chúng chỉ là bạn mà thôi."  

 

để tâm, đến khi gương mặt trầm xuống, mới lên tiếng nghiêm túc:  

 

"Vãn Tinh chỉ chuyên tâm học tập, tâm tính đơn thuần, các đừng những lời như , sẽ phiền đến em ."  

 

ngay ngày hôm , vẫn đến tỏ tình với .  

 

Khi chuyện, chỉ ngẩn một thoáng, đó dịu dàng với :  

 

"Vậy ... yêu đương thời đại học tuy ngây ngô nhưng cũng đủ nhiệt huyết, em thể thử một xem ..."  

 

khổ.  

 

Phó Yến Chu từng cho hy vọng, nhưng cũng vì tò mò mà bắt đầu một mối quan hệ vô nghĩa.  

 

từ chối lời tỏ tình của trai nọ, tâm ý tập trung học tập.  

 

Thậm chí, bắt đầu vô thức né tránh những gặp mặt và tiếp xúc với Phó Yến Chu.  

yyalyw

 

Cho đến khi, gặp tai nạn xe.  

 

Tập đoàn Phó thị xảy biến cố.  

 

Chúng giống như hai đường thẳng song song, lựa chọn lệch khỏi quỹ đạo của , cuối cùng cơ hội giao với .  

 

6

 

Tiếng chuông điện thoại vang lên dai dẳng kéo khỏi giấc mơ.  

 

27 cuộc gọi nhỡ, tất cả đều từ cùng một .  

 

Có lẽ tin trở về lọt tai .  

 

Chuông ngừng, đó là tiếng gõ cửa gấp gáp.  

 

mở cửa, đối diện với ánh mắt hoang mang, sợ hãi của Phó Yến Chu.  

 

"Vãn Tinh, em đừng giận, và Lục Noãn chỉ là..."  

 

Anh đang giải thích dở thì thấy khuôn mặt , lập tức chuyển thành lo lắng đỡ lấy :  

 

"Em thế? Mặt trắng bệch thế , chỗ nào khỏe ?"  

 

"Em ."  

 

Trên trán vẫn còn vương những giọt mồ hôi mỏng vì vội vã chạy đến, liền thở phào nhẹ nhõm, vội vàng giải thích:  

 

"Công ty của Lục Noãn gặp vấn đề, việc đính hôn chỉ là bất đắc dĩ, một tháng bọn sẽ hủy hôn ước."  

 

"Anh liên lạc với em nên mới tự ý..."  

 

"Chúng chia tay ." cắt ngang lời , bình tĩnh bốn chữ .  

 

Phó Yến Chu sững , nhưng vẫn tự tiếp như thể thấy:  

 

"Anh đến viện nghiên cứu tìm em, bọn đàn em của em mắng cho một trận đuổi ngoài. Trước khi đến đây, còn nấu ô mai mà em thích nhất, để trong bình giữ nhiệt ở nhà, vẫn còn nóng, về là thể uống ngay..."  

 

Anh cứ lải nhải như , như thể sợ rằng chỉ cần ngừng , sẽ thốt những lời mà .  

 

nữa cắt ngang, thẳng mắt , từng chữ một nhấn mạnh:  

 

"Phó Yến Chu, chúng chia tay ."  

 

"Vì ? Em cần nữa , Vãn Tinh?"  

 

Mắt đỏ hoe, hoang mang .  

 

từng nghi ngờ tình cảm của Phó Yến Chu dành cho .  

 

Từ đôi mắt ôn hòa đến ánh sắc bén, vẫn luôn dành cho sự dịu dàng nhất.  

 

Trong mắt , từng chút từng chút một nhuốm màu mềm mại và ỷ ai từng thấy, tình yêu rõ ràng đến mức thể che giấu.  

 

, từng mang đầy hy vọng giống như ngọn lửa dần lụi tàn, chờ đến khi bình minh ló dạng, liền lặng lẽ vụt tắt giữa cơn gió ấm áp.  

 

7

 

Từ khách sạn , về thẳng viện nghiên cứu.  

 

Những vốn đùa giỡn bỗng nhiên im lặng, ngay cả lời an ủi cũng trở nên gượng gạo và cẩn trọng.  

 

Đắm chìm trong công việc, thời gian trôi qua cũng nhanh hơn.  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bo-cong-anh-bay-theo-gio/chuong-2.html.]

 

Một tuần , giáo sư đưa tờ đơn đăng ký, do dự một lúc vẫn mở lời:  

 

"Thật sự quyết định ? Một khi thủ tục, ba tháng consẽ rời đấy."  

 

nhận lấy tờ giấy, khẽ gật đầu:  

 

"Con quyết định ."  

 

Ông thở dài:  

 

"Cũng , con luôn chính kiến, suy nghĩ cũng chu , lo lắng cả."  

 

"Đi , con đường tiếp theo con bước thế nào, đều ủng hộ con."  

 

Tờ đơn đăng ký nhẹ bẫng tay là đơn ứng tuyển Viện Thiên văn HC.  

 

Hai năm , từ chối lời mời của họ.  

 

Hai năm , dùng thành quả nghiên cứu vùng cực suốt nửa năm để giành cơ hội .  

 

" nếu quyết định , khi vẫn nên gặp thằng bé một , đừng để bản hối tiếc."  

 

Những ngày qua, miệt mài kiểm tra dữ liệu, phân tích báo cáo, Phó Yến Chu liên lạc với , hẳn là tìm cách nhờ giáo sư thuyết phục .  

 

khẽ cuộn ngón tay, gật đầu đồng ý.  

 

chờ lầu là một " quen cũ" lâu gặp.  

 

tháo kính , mỉm :  

 

"Không phiền nếu chuyện với tớ một lát chứ, Tiểu Vãn Tinh?"

 

8

 

"Tớ với Yến Chu chỉ là đính hôn giả, cũng mà, từ đầu đến cuối, tớ thích luôn là Kỳ Dương. Việc đính hôn chỉ là để giúp Lục thị vượt qua khủng hoảng."  

 

Lục Noãn trưởng thành hơn nhiều. Có lẽ những sóng gió khiến cô hao mòn quá nhiều sức lực, nụ giờ đây mang theo chút cay đắng.  

 

"Tớ tự ý liên hệ với truyền thông, chỉ để Kỳ Dương mà hối hận... Không ngờ khiến hiểu lầm. Anh vốn giúp tớ chuyện , là do tớ ép buộc bằng giao tình hai nhà..."  

 

bình tĩnh giải thích: " trách , chỉ là tình cảm đến hồi kết ."  

 

kích động nắm lấy tay : " Yến Chu yêu ! Người yêu bây giờ cũng chỉ thôi! Nếu để tâm đến sự xuất hiện của tớ, tớ thể xuất hiện mặt hai nữa!"  

 

"Lục Noãn," thẳng mắt cô , " sai, chính là một kẻ lạnh lùng và ích kỷ. Khi tình cảm khiến thấy mệt mỏi, thì còn lý do gì để tiếp tục nữa."  

 

"Nói để tâm là giả, nhưng từ khoảnh khắc quyết định buông tay, thì những lý do và lời giải thích đến muộn còn quan trọng."  

 

Nghe , ánh mắt Lục Noãn chút hoang mang.  

 

"Vậy còn tớ thì ?" Cô đầy khó hiểu, "Chúng rõ ràng là bạn của , tại thành như thế ..."  

 

, Lục Noãn từng là bạn cùng bàn của , cũng là bạn đầu tiên ở Trung học Thanh Hòa. cuối cùng, mối quan hệ cũng đến một điểm dừng, chẳng còn gì để với .  

 

"Hôm đó, thấy những lời ."  

 

"Cái gì?" Cô ngạc nhiên.  

 

Năm lớp 11, vô tình cuộc trò chuyện giữa cô và một nữ sinh khác trong nhà vệ sinh.  

 

"Noãn Noãn, cái cô Hạ Vãn Tinh đó tính tình kỳ quái, lúc nào cũng lạnh lùng, nhưng chỉ vì học giỏi mà dám tỏ thái độ với . Cậu nên bảo thầy giáo đổi chỗ , chịu đựng gì cho mệt!"  

 

Lục Noãn thờ ơ lau tay: "Mẹ mất vì ung thư, năm ngoái cha cũng qua đời vì tai nạn xe. Thầy chủ nhiệm bạn cùng bàn với cô để giúp cô bước khỏi bóng tối..."  

 

Thì , là như .  

 

tiếp nữa, chỉ lặng lẽ rời khỏi nhà vệ sinh.  

 

Không lâu đó, tin đồn bắt đầu lan rộng.  

 

Mọi đều khi nhập học, mất cha. Thế mà , , chẳng biểu lộ chút cảm xúc nào. Họ đúng là một kẻ vô tâm, vô tình.  

 

học giỏi đến cũng chẳng ích gì. Một kẻ trái tim, dù cố gắng đến , thì cũng chỉ là một đứa trẻ đáng thương, cha , lạnh lùng và ích kỷ!  

 

Những lời , thể tránh khỏi.  

 

thật sự xứng đáng để hạnh phúc ?  

 

lạnh lùng, xa cách, dễ gần... nên cha mới ở bên ?  

 

Đó là đầu tiên rơi vòng xoáy tự chứng minh và hoài nghi chính . Dù nghĩ thông suốt, nhưng cảm giác hoang mang và cô độc lúc đó vẫn còn nguyên vẹn trong ký ức.  

 

"Xin ..." Lục Noãn mắt đỏ hoe, "Tớ sẽ với khác, cũng từng bàn tán lưng như thế..."  

 

" bao giờ trách . Cậu chỉ giúp . lẽ chúng duyên bạn."  

 

lau nước mắt giúp cô , "Hôm nay chỉ là để còn nuối tiếc, cũng đừng áy náy. Những chuyện nhỏ nhặt đó, sớm buông bỏ ."  

 

"Vậy là cũng từ bỏ tớ ..." Lục Noãn thì thào, bờ vai nhỏ bé bất lực rũ xuống.  

 

tiếp tục khuyên với Phó Yến Chu nữa, lẽ vì nhớ như thế nào.  

 

Nếu một môn học hổng kiến thức, sẽ chọn học từ đầu. Nếu thể chạy hết 3000 mét, sẽ chủ động dừng ở 2000 mét. Bạn bè thiết đến , cũng thể học cách xa cách dần dần.  

 

Chỉ Phó Yến Chu là ngoại lệ.  

 

Anh là một câu hỏi đáp án, một con đường thấy điểm cuối.  

 

vẫn bất chấp tất cả, lao đầu như thiêu tìm nguồn ánh sáng.  

 

Thế nhưng bây giờ, đổi một con đường khác để

 

Loading...