Cá chép ven biển - Chương 19
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:05:52
Từ khi trường Thế Tây, Tần Hàn đổi . Trước đây, cô luôn tỏ ngoan ngoãn, dịu dàng. Bây giờ, cô bắt đầu cắt ngắn đồng phục, năng thô lỗ, kết giao với nhóm "nữ sinh cá biệt" nổi tiếng của trường.
Lúc đầu, cũng thấy ngạc nhiên, nhưng nghĩ kỹ thì cũng hợp lý. Tần Hàn và cô đều là kiểu thuận theo thời thế. Họ hiểu rõ trong cảnh nào, mặt ai, nên thể hiện bộ mặt nào.
Tối hôm cha ly hôn, chuyện với lâu. Mẹ xin vì nổi giận mà kiềm chế , ảnh hưởng đến kỳ thi cấp ba của .
hỏi bà, đây thực sự phát hiện gì bất thường ?
Mẹ lắc đầu, thở dài. "Hoàn dấu hiệu gì. Biết chuyện , cảm giác giống như nhét đầy cả trăm con ruồi miệng , ghê tởm đến mức phát .ên."
"Mẹ nên để bố luôn đưa đón họ…" cúi đầu trách .
" , thật ngờ như thế..." Mẹ thở dài, "Lý Uyển từ nhỏ mạnh mẽ, cứ nghĩ cô giống … chuyện mới hiểu , cô là mạnh mẽ thật sự, mà chỉ là loại cây tầm gửi, chỉ bám kẻ mạnh. Cô là lòng tự trọng cao, mà chỉ đơn giản là chịu nổi việc khác sống hơn , luôn hiểu sai sự tử tế của khác thành khoe khoang."
"Vậy còn bố thì ? Sao bố … Con luôn nghĩ rằng tình cảm của bố mà."
Mẹ im lặng một lúc, : "Sau khi ly hôn, cũng suy nghĩ nhiều. Mẹ và bố con từ đại học đến bây giờ, cùng qua hơn mười mấy năm, luôn thuận buồm xuôi gió, cứ tưởng rằng chúng là những hiểu nhất. vài khía cạnh đúng là sơ suất ."
"Là gì ạ?" hỏi.
"Sự đổi tâm lý." Mẹ , "Trước đây, dựa dẫm bố con nhiều hơn, chuyện gì cũng hỏi qua bố con mới dám quyết định. theo thời gian, sự nghiệp của bắt đầu khởi sắc, còn cần sự giúp đỡ của ông nữa, thậm chí đôi khi còn bận hơn ông . Nếu xảy chuyện , lẽ đến giờ vẫn nhận rằng, bao lâu hai chúng còn xuống trò chuyện với nữa."
"Một đàn ông trung niên, sự nghiệp đang chững thể đột phá, quyền chủ động trong gia đình cũng dần dần mất , việc tâm lý mất cân bằng là điều khó tránh khỏi. Chỉ là, bố con luôn ủng hộ công việc của , nên suy nghĩ sâu xa về điều đó… cho đến khi Lý Uyển xuất hiện."
"Cô xuất từ một gia đình thể nương tựa , mà lúc đó ba con đang nắm trong tay tài nguyên giáo dục mà cô cần nhất. Sau nhiều tiếp xúc, hừm, lẽ cô thấy rằng đây là một chỗ dựa về mặt."
"Có thể sự xuất hiện của cô lấp đầy trống nào đó trong lòng bố con, khiến ông cảm thấy một nữa công nhận, cần đến, một cảm giác mà ông còn tìm thấy ở từ lâu . là trong mắt những tỉnh táo, sự yếu đuối vẻ giả tạo, nhưng đối với bố con thời điểm đó, lẽ là một cám dỗ khó cưỡng."
cúi đầu suy nghĩ một lúc hỏi: "Chẳng lẽ hôn nhân là như ? Cần kiểm tra điều chỉnh liên tục mới thể duy trì?"
Mẹ : "Mẹ khó mà trả lời cho con hôn nhân là gì, vì mỗi đều đáp án riêng của . Lễ Lễ , một điều hy vọng con thể hiểu, bao giờ hối hận vì theo đuổi sự nghiệp mà bỏ lỡ hôn nhân."
"Dù con gặp như thế nào, hãy nhớ rằng, đời mà con thực sự thể dựa chỉ chính . Đừng vì hài lòng khác mà đánh mất bản . Những như Lý Uyển, thể sẽ tạm thời đạt thứ họ , nhưng tin , cô vĩnh viễn thể sống thoải mái như ."
Lời cảnh báo của Giang Kiều Kiều nhanh chóng ứng nghiệm.
Giờ nghỉ giữa buổi tự học buổi tối, khi vệ sinh xong trở về lớp, thấy một nữ sinh lạ mặt rời khỏi lớp.
để ý lắm, nhưng bước một chân lớp thì kéo mạnh từ phía .
"Sở Ngôn? Cậu kéo tớ gì?" khó hiểu hỏi.
Sở Ngôn trả lời, chỉ trực tiếp với lấy cốc nước để bàn, gọi nữ sinh rời .
"Ào…"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ca-chep-ven-bien/chuong-19.html.]
Nước trong cốc hắt thẳng xuống đất gần chân cô gái , khiến cô hoảng hốt nhảy lùi mấy bước.
Sở Ngôn đóng nắp cốc nước , dùng giọng điệu hung dữ mà từng thấy cảnh cáo: "Đừng để phát hiện chuyện thứ hai. Không thì coi chừng đó."
Mọi trong hành lang nín thở, cô gái cũng gì, lập tức đầu bỏ chạy.
"Chuyện… chuyện gì ?" cũng dọa sợ, nhưng trong lòng mơ hồ đoán .
"Cô bỏ phấn bảng nước của . Trò cũ ." Sở Ngôn đưa cốc nước cho , "Đi rửa , tan học đừng về một , cứ ở lớp chờ ."
ngây cầm lấy cốc nước, đến nhà vệ sinh rửa rửa , đường về, cảm nhận ánh mắt của chút khác thường.
Trở chỗ , lấy bài tập , mở lập tức gấp .
Giang Kiều Kiều từ ngoài lớp , ngang qua đột nhiên đầu .
"Ngây gì thế?" Cậu giơ tay vẫy mặt , "Cậu thế?"
mở bài tập mặt cô .
"Ai chuyện !" Giang Kiều Kiều lập tức nổi giận, gầm lên với cả lớp, "Là đứa khốn nạn nào !"
Cả lớp thì ngơ ngác, thì lộ vẻ khó xử.
kéo tay cô : "Đừng hỏi nữa, tớ ai ."
"Làm đây, báo cho cô Từ , cô Từ chắc chắn trị bọn họ!" Cậu nghiến răng.
lắc đầu: "Bây giờ tình thế của cô Từ khó xử, đừng cho bọn họ cơ hội lấy cớ lớn chuyện."
Cậu nghĩ một lúc, đồng ý: "Tớ văn phòng lấy cho một bộ đề khác."
Những bài thi bôi vẽ bàn , mỗi trang, mỗi mặt, đều ai đó dùng bút đánh dấu một dấu chéo đỏ thật to.
Thủ đoạn thấp kém, nhưng đối với mà , đủ gây chấn động.
nhét tất cả những bài thi phá sâu trong ngăn bàn, cố gắng giữ bình tĩnh, siết chặt bàn tay đang run rẩy.
Từ nhỏ đến lớn, luôn ở trong vòng bạn bè quen thuộc, một môi trường an do những thiết xây dựng nên. Mọi tổn thương đều chặn bên ngoài, ngay cả những như Tần Hàn khi mới đến cũng dám tùy tiện gì.
Đây là đầu tiên đối diện với sự ác ý hề che giấu từ một nhóm . Trong đó, lẽ đa còn từng chuyện với , nhưng giờ đây họ xem như một mục tiêu thể bắt nạt, chỉ vì bảo vệ một mà họ ghét.
Lời của Tần Hàn vẫn còn văng vẳng bên tai.
"…Lễ Lễ, cẩn thận đấy…"