Cậu Ấy Nhìn Tôi Suốt Ba Năm - Chương 8
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:35:47
tròn mắt:
"Lý Hạc Minh?! Sao ở đây?!"
"Tớ chơi với mấy thằng bạn, tình cờ thôi."
Cậu chỉ phía một nhóm nam sinh đều là bạn cùng lớp , trông quen mặt.
Chúng chào hỏi , khí thoải mái.
cuộc trò chuyện của chúng thu hút sự chú ý của nhóm phía .
Hà Lộ là đầu tiên lên tiếng, giọng điệu đầy giả tạo:
"Trùng hợp quá ha, ngờ gặp ở đây! Lịch trình của các thế nào? Hay là chúng chung ? Đông sẽ vui hơn mà!"
"Không tiện."
Lý Hạc Minh thẳng thừng từ chối.
Hà Lộ cứng đờ, sắc mặt thoáng chốc đổi, nhưng gì thêm.
Lý Hạc Minh cúi đầu hỏi :
"Cậu cùng bọn tớ ?"
nhóm bạn của , dù quen nhưng lắm, nên vội vàng lắc đầu.
Lý Hạc Minh trầm ngâm một lát, thản nhiên:
"Vậy tớ cùng ."
: "?"
Không đợi phản ứng, nhanh chân chạy đến hỏi Trần Phi Bạch về khách sạn chúng đặt phòng, để tự đặt thêm một phòng cùng chỗ.
Thịnh Đình Đình vui mừng đến mức suýt , ngừng ca ngợi:
"Lý Hạc Minh! Cậu đúng là thần tiên giáng thế! Cậu đến đúng lúc quá! Tớ chính thức giao Thanh Thanh cho !"
cô với ánh mắt tối sầm:
"Cậu cần sợ tớ phá hỏng thế giới hai của đến mức ?"
Trong bầu khí hài hòa vui vẻ đó, chỉ một xa xa với khuôn mặt đen như đáy nồi.
Là Lê Uyên.
Vì sự tham gia của Lý Hạc Minh, bầu khí trong nhóm trở nên hòa hợp hơn nhiều.
Dù Hà Lộ vẫn "tình cờ" bám theo chúng suốt chuyến , nhưng ai thèm gì.
Toàn bộ hành trình diễn khá suôn sẻ, chúng cùng ăn uống, vui chơi, chụp ảnh, tận hưởng chuyến một cách trọn vẹn.
Mọi chuyện đều cho đến khi chúng leo núi Ngọc Long Tuyết Sơn.
Lúc , nhận một cuộc gọi.
Đầu dây bên tự xưng là của tổ tuyển sinh Đại học Bắc Kinh.
hít oxy trèo núi, đầu óc còn minh mẫn, mơ hồ hỏi :
"Anh là tổ tuyển sinh của Bắc Kinh nào cơ?"
Ngay lập tức, cả nhóm đồng loạt dừng bước.
Đối phương gì đó nữa, nhưng tín hiệu núi quá kém, rõ.
chỉ thể liên tục "Alo? Alo? Anh gì cơ?" suốt vài phút.
Sau đó, điện thoại cúp máy.
Thịnh Đình Đình vội vã :
"Bọn xuống núi ! Trên tín hiệu yếu lắm, xuống núi gọi ngay!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cau-ay-nhin-toi-suot-ba-nam/chuong-8.html.]
Hà Lộ nhếch môi, giọng đầy khinh thường:
"Chỉ là một cuộc gọi lừa đảo thôi, cần gì gấp như thế? Chúng leo nửa đường , giờ mà xuống thì quá phí công."
Thịnh Đình Đình lườm cô một cái, thèm kiêng nể:
"Ai bảo xuống? Cậu gì thì cứ ."
Hà Lộ nghẹn họng, mặt tái xanh, tức giận bỏ một .
Lê Uyên chằm chằm, định gì đó nhưng cuối cùng vẫn im lặng.
Thịnh Đình Đình kéo tay :
"Đây là cuộc gọi từ Bắc Đại đấy! Quan trọng hơn bao nhiêu so với leo núi! Ngọc Long Tuyết Sơn lúc nào cũng thể leo, tớ xuống núi cùng !"
Sau đó, cô sang Trần Phi Bạch và Lý Hạc Minh:
"Hai tiếp tục leo thì cứ nhé, tớ ở với Thanh Thanh là ."
Lý Hạc Minh bình thản đáp:
"Tớ từng đến đây , cả. Để tớ cùng cô , hai cứ chơi tiếp ."
Thịnh Đình Đình vỗ trán, giật :
" ! Phải để cùng Thanh Thanh mới đúng! Đầu óc tớ thiếu oxy đến lú lẫn ! Vậy hai !"
Lý Hạc Minh sang , giọng điệu tự nhiên nhưng kiên quyết:
"Đi thôi, xuống núi nào."
"Không, xuống!"
hít một oxy thật sâu, nghiến răng :
" tiếp tục leo! Chẳng chỉ là Bắc Đại thôi ? Không , phía còn Thanh Hoa nữa mà!"
Lý Hạc Minh khựng trong vài giây, như sinh vật ngoài hành tinh.
Sau đó, bật :
"Được thôi, giỏi. Thật sự xuống ?"
kiên định lắc đầu:
"Không xuống!"
Lý Hạc Minh giơ tay :
"Vậy thì, kéo lên."
Không chần chừ, nhanh chóng nắm c.h.ặ.t t.a.y .
Lý Hạc Minh siết c.h.ặ.t t.a.y , đầu ngón tay nhẹ nhàng ma sát lên mu bàn tay .
... Cảm giác còn khó chịu hơn cả thiếu oxy.
Cuối cùng, bao vất vả, chúng cũng lên đến đỉnh.
mở điện thoại xem xuất hiện một loạt các cuộc gọi nhỡ.
Ngoài điện thoại ban nãy tự xưng là tổ tuyển sinh Bắc Đại, còn một lạ khác.
Thịnh Đình Đình ôm mặt hét lên:
"Xong xong ! Lẽ nào leo một ngọn núi mà lỡ mất cả Bắc Đại lẫn Thanh Hoa?!"
Những xung quanh thấy đều tò mò .
Hà Lộ bên cạnh, khẩy:
"Mấy bọn lừa đảo bây giờ cũng kiên trì thật đấy."
Sau khi leo xong Ngọc Long Tuyết Sơn, chuyến du lịch của chúng cũng chạm đến hồi kết.
Buổi tối cuối cùng, cả nhóm cùng ăn lẩu nấm để kết thúc hành trình.