Mình có bán source code Suu Truyện và nhận code web app, phần mềm, website, .. Ai có hứng thú có thể liên hệ qua telegram: @devdark07

Mình có bán source code Suu Truyện và nhận code web app, phần mềm, website, .. Ai có hứng thú có thể liên hệ qua telegram: @devdark07

Câu Dẫn Sư Tỷ Của Ta

Chương 36: Thuật dịch dung



Lý Thu Thủy cùng Vu Hành Vân dọc theo đường đi đều thập phần ăn ý hệt như đôi 'vợ chồng' tương thân tương ái, khiến A Chu vạn lần hâm mộ. A Chu kỳ thật đối Kiều Phong là vừa gặp đã thương, đáng tiếc Kiều Phong ở những phương diện khác thì rất thông minh nhưng trong phương diện tình cảm lại dốt đặc cán mai. Lý Thu Thủy và Vu Hành Vân xem cách cư xử của họ giống như xem kịch, thích thú quan sát mỗi ngày, không bao lâu Lý Thu Thủy nhịn không được nên phải nhúng tay vào sự tình.
"Ta nói A Chu cô nương, ngươi xem Kiều đại ca người ta đâu có quan tâm gì ngươi a!"
Lý Thu Thủy đưa một chén nước cho A Chu.
A Chu lập tức đỏ mặt, vội vàng nói
"Ngươi... Ngươi nói bậy bạ gì đó, Kiều đại ca sốt ruột cứu người cho nên mới không có thời gian... Nga, ngươi ở nói bậy bạ gì đó a!". A Chu quay đầu chẳng thèm để ý tới Lý Thu Thủy, nàng thiếu chút nữa đã đem ủy khuất trong lòng nói hết cả ra.
"Kia ngươi nghĩ rằng ta và ngươi đang nói cái gì a, tiểu nha đầu có phải đã động tâm rồi?". Lý Thu Thủy bỗng nhiên nổi lên ngoạn tâm trêu chọc, liền nghĩ muốn hảo hảo mà cùng tiểu cô nương thẹn thùng này vui đùa một chút
"Kỳ thật... Theo ta thấy Kiều đại ca cũng rất tốt, chắc hẳn có rất nhiều nữ tử ái mộ hắn, chỉ tiếc a... Hắn là gã một đầu gỗ, nhìn không ra tâm tư nữ nhân...". Lý Thu Thủy câu nói sau cùng rất nhẹ, nếu để Kiều Phong nghe được thì rất nguy.
A Chu vừa nghe Lý Thu Thủy nói thật có đạo lý. Kiều Phong đúng là một hảo nam nhân tràn đầy hào khí, nhưng lại khờ khạo ngây ngốc chẳng hiểu nhân tình. Nhìn xem Lý Thu Thủy, tuy rằng cũng là một nam tử, liếc mắt một cái đã nhận ra lòng người ta có tư tâm, vừa lúc có thể nhờ hắn giúp mình nghĩ biện pháp để bắt lấy tâm Kiều đại ca:
"Kia... Lý công tử có biện pháp nào chăng?"
Lý Thu Thủy nhìn thấy tiểu cô nương mắc câu, vì thế đến gần rồi thuận tiện chiếm một ít tiện nghi
"Kỳ thật a... biện pháp của ta mà... Chính là... Làm cho hắn ghen hoặc làm cho hắn cảm giác được tầm quan trọng của ngươi, ngươi với hắn quá thân cận, thế nên, chỉ có rời xa hắn thì hắn mới biết quý trọng người thôi!"
Lý Thu Thủy nói chuyện không hoàn toàn xuôi tai, nhưng tựa hồ cũng có thể xem là một ý kiến hay.
"Kia...phải làm như thế nào mới có thể cho hắn biết... tầm quan trọng của ta?"
A Chu bình thường rất thông minh, nhưng đúng thời khắc mấu chốt lại trở nên ngu dốt, khó trách, mỗi người đều nói khi rơi vào ái tình, chỉ số thông minh của nữ nhân sẽ tuột dốc.
Tất cả nhất cử nhất động của Lý Thu Thủy đều dừng ở trong mắt Vu Hành Vân, tuy rằng biết tên kia đột nhiên nổi lên ngoạn tính, nhưng nàng không quen nhìn Thu Thủy cùng người khác nói nói cười cười. Bất tri bất giác, Vu Hành Vân nổi cơn ghen, lắc mình một cái liền đi tới bên người Lý Thu Thủy
"Thu Thủy, Người lại đang đùa cái gì đấy a?"
Lý Thu Thủy toàn thân chấn động, quay sang trưng ra bộ mặt ngây ngô cười nói
"Ta không có a, chỉ cùng A Chu muội muội tâm sự một chút mà thôi."
"Các ngươi khi nào thì thân thiết như vậy, còn gọi muội muội nữa chứ!"
Vu Hành Vân cố ý muốn dọa nàng, xem nàng về sau còn dám tùy tiện câu dẫn tiểu cô nương.
Nhìn hai người bọn họ kẻ xướng người hoạ, A Chu không biết có bao nhiêu hâm mộ, thầm mơ tưởng đến một ngày cùng Kiều đại ca cũng có thể giống bọn họ thật vui vẻ mà sống bên nhau cả đời. Lý Thu Thủy nhìn đến ý cười trên mặt A Chu, rồi hướng A Chu lén lút nói
"Ngươi xem... Đây là biểu hiện ghen đó!"
"Người đang nói cái gì a...". Thanh âm Vu Hành Vân từ phía sau truyền đến khủng bố tinh thần Lý Thu Thủy, làm cho Thu Thủy cả thân toát mồ hôi lạnh. Nàng quên rằng thính lực Vu Hành Vân thuộc hạng đệ nhất cao siêu, cho dù động tĩnh ở xa mười dặm đều có thể nghe được, huống chi là khoảng cách bây giờ chưa đến ba thước, ắt hẳn lời nói chẳng thể lọt khỏi tai nàng.
"Hành Vân... Ta về sau cũng không dám ... nữa!"
Lý Thu Thủy ra vẻ đáng thương mà nhìn Vu Hành Vân, thật giống như bị ủy khuất nhiều lắm. A Chu không khỏi cảm thán "Ngươi không đi làm diễn viên thật sự là lãng phí !"
"Ta đi trước điều tra được bọn họ ở ngay bên trong cái miếu đổ nát kia, ta nghĩ đi vào có thể sẽ gặp chút khó khăn!". Kiều Phong điều tra tin tức trở về, xác nhận chúng huynh đệ thật sự đang ở địa điểm đó liền quyết định đêm nay tiến hành cứu viện
"Không biết Lý huynh đệ có chủ ý gì không?"
"Việc này dễ giải quyết thôi, A Chu cô nương không phải tinh thông thuật dịch dung sao?"
Lý Thu Thủy nhớ tới nội dung bộ phim Thiên Long, liền có ý tạo cho A Chu một cơ hội ở trước mặt Kiều Phong mà hảo hảo biểu hiện.
"Đúng vậy, ta sao lại quên việc này nhỉ?". A Chu bừng tỉnh đại ngộ, vội vàng đem công cụ ra
"Trước hết hãy cải trang cho Kiều đại ca thay hình đổi dạng hoàn toàn để trà trộn vào đó."
Kiều Phong cảm thấy thực có đạo lý, dù sao chính mình thật sự rất dễ dàng bị người phát hiện.
"Ta cũng phải thử một chút!"
Chuyện vui như thế, lẽ nào có thể thiếu mặt Lý Thu Thủy, vì thế nàng khăng khăng đòi A Chu dịch dung cho nàng
"Ta muốn trở thành một kẻ thật bình thường, sau đó theo chân bọn họ trà trộn vào, hảo hảo mà vui đùa một chút! Hành Vân, hay nàng cũng tới thử xem, rất thú vị!"
Vu Hành Vân cũng không muốn ngoạn trò chơi này, liền nói
"Người đi chơi đi, ta ở bên ngoài, khi cần thiết có thể tiếp ứng Người. Người bây giờ cũng không thể vận dụng nhiều khí lực. Cẩn trọng!"



Chương trước Chương tiếp
Loading...