Cẩu Nam Nữ Đừng Vội, Khán Giả Đang Chờ Xem Đấy - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-05-14 15:12:59
Lượt xem: 385
Yêu.
Chỉ là tình yêu ấy không thể thắng nổi lòng tự tôn yếu ớt của tôi, cũng không thể thắng nổi ham muốn kiểm soát trong tôi.
Là lỗi của tôi, nhưng tôi sẽ không thừa nhận.
Trên mạng có một từ gọi là "học bá trấn nhỏ", tôi chính là kiểu người đó.
Các trường học ở thành phố lớn thật phồn hoa, đến cả tư tưởng cũng khác hẳn nơi tôi sinh ra.
Nhưng khi đứng trước những tòa nhà cao chọc trời ấy, tôi lại chỉ cảm thấy sợ hãi.
Tôi dốc sức ngụy trang bản thân, may mắn thay cha mẹ đã cho tôi một gương mặt coi như ưa nhìn, thành tích tốt, lại cư xử nhã nhặn, thế nên cũng có chút danh tiếng trong trường.
Rồi tôi gặp Văn Y.
Cô ấy là người bản địa, gia cảnh tốt, từ nhỏ đến lớn luôn thuận buồm xuôi gió.
Cô ấy rất đẹp, như ánh trăng đêm hè, trong trẻo mà rực rỡ.
Tôi rung động. Và tôi theo đuổi cô ấy.
Lúc thành công theo đuổi được cô ấy, tôi cảm giác mình như vừa chạm tay vào vầng trăng thuở bé từng ao ước.
Văn Y đối xử với tôi rất tốt, ngay cả sự ghen tuông và tính chiếm hữu mà tôi vô thức bộc lộ, cô ấy cũng bao dung.
Cô ấy chọn ở lại thành phố này, giúp tôi tìm việc, để tiết kiệm chi phí, chúng tôi cùng nhau sống trong nhà của cô ấy.
Nhưng... nhưng tôi vẫn không vui.
Những điều tốt đẹp ấy như đang dẫm lên lòng tự tôn của tôi, đ è é p đến mức tôi không thở nổi.
Giống như... giống như tôi chỉ có thể có được tất cả nhờ cô ấy.
Như thể tôi sinh ra đã thấp kém hơn cô ấy một bậc.
Nhưng đúng là tôi phải dựa vào cô ấy mà.
Nhận thức ấy khiến tôi tuyệt vọng và c ă m ghét.
Tôi không dám thể hiện ra ngoài, tôi biết Văn Y chắc chắn sẽ không chấp nhận một kẻ vừa được giúp đỡ đã vì tự ti mà sinh oán hận.
Còn bạn thân của Văn Y, cái người phụ nữ kiêu ngạo đó, từ trong ra ngoài đều toát lên những đặc điểm trái ngược với suy nghĩ của tôi.
Tôi không thích cô ta. Cô ta cũng chẳng ưa tôi.
Đôi mắt sắc bén kia như thể có thể nhìn thấu tất cả bóng tối trong tôi, lúc nào cũng lén lút nói xấu tôi với Văn Y.
May mà Văn Y chỉ cười cho qua, chưa từng để bụng.
Cô ấy thực sự rất bao dung tôi.
Vậy nên tôi được nước lấn tới, nói ra suy nghĩ thật của mình về bạn thân của cô ấy.
Lần đầu tiên, cô ấy tức giận với tôi.
Và cô ấy đã đ â m trúng nỗi đau của tôi một cách chính xác.
Tôi hoảng sợ.
Thế là tôi sa vào rượu chè.
Chính sự không biết đủ của tôi đã đưa tôi gặp Tiêu Sở Sở, mở ra con đường bi kịch.
Tiêu Sở Sở... đêm đó đã xảy ra chuyện gì, tôi không còn nhớ rõ.
Nhưng cô ấy không giống Văn Y.
Cô ấy yếu mềm, biết cách tỏ ra đáng thương, biết nhún nhường, biết làm vừa lòng cái lòng tự tôn thấp kém của tôi.
Tôi không thể kiểm soát bản thân mà sa vào đó, một khi đã bước chân vào thì không thể dừng lại.
Dưới ảnh hưởng của Tiêu Sở Sở, sự bất mãn của tôi với Văn Y ngày càng lớn, thậm chí tôi còn tìm được lý do để biện hộ cho sự phản bội của mình:
Là do Văn Y không đủ thấu hiểu, không đủ biết điều! Sao cứ phải nhắc đến mấy chuyện này chứ?
Đâu như Sở Sở, dịu dàng, tinh tế, luôn biết nghĩ cho tôi.
Sau khi tốt nghiệp, Văn Y luôn ở nhà viết tiểu thuyết, ít khi ra ngoài. Tôi ngây thơ cho rằng có thể giấu giếm chuyện này, dù sao tôi cũng chưa từng có ý định chia tay cô ấy.
Nhưng tôi quên mất một điều—Văn Y rất thông minh.
Cô ấy phát hiện ra mọi chuyện, rồi bày ra một ván cờ, dễ dàng hủy hoại toàn bộ những gì tôi dày công che giấu bấy lâu nay.
Hóa ra, tôi vẫn chỉ là một kẻ quê mùa bước ra từ làng nhỏ.
Buổi livestream đó đã x é nát mọi lớp vỏ ngụy trang của tôi.
Mọi thứ… đều kết thúc rồi.
Tiêu Sở Sở chia tay tôi, cũng chẳng có gì bất ngờ. Tôi cũng không quá đau lòng.
Tôi chỉ là… rất nhớ Văn Y.
Ánh trăng thuở ấu thơ, sau khi đom đóm bay qua, sẽ chẳng bao giờ xuất hiện nữa.
Ngoại truyện 2: Tiêu Sở Sở
Cạn lời.
Tưởng đâu Tề Diệp Minh là tổng tài bá đạo trong đời tôi, hóa ra lại là một tên đàn ông ăn bám?
Bực ch đi được! Vừa tốn thân lại vừa lãng phí tình cảm của tôi!
Tôi tên là Tiêu Sở Sở, xuất thân từ một gia đình bất hạnh.
Tôi có một cô em gái cùng cha khác mẹ, vừa đậu vào trường đại học danh tiếng, vừa xinh đẹp.
Tất cả những điều này chẳng phải đều đang chứng minh rằng tôi chính là nữ chính trong tiểu thuyết hay sao?!
Thế nên tôi luôn làm việc trong quán bar, quán cà phê.
Tôi tin chắc rằng, chỉ cần tôi đi làm đủ nhiều, nhất định sẽ gặp được một tổng tài bá đạo đến cứu rỗi đời tôi.
Rồi tôi gặp Tề Diệp Minh—cái tên kh_ốn nạn đó.
Mãi sau này anh ta mới nói với tôi rằng mình đã có bạn gái.
Tôi thực sự cạn lời. Loại người gì thế không biết?!
Nhưng không sao, một nữ chính thực thụ không sợ bất cứ điều gì.
Dù sao thì bạn gái của Tề Diệp Minh xuất hiện quá ít, nhìn qua là biết tình cảm chẳng sâu đậm gì. Như vậy thì có tính là tôi quá đáng đâu chứ?
Nhưng ai mà ngờ, người phụ nữ đó lại quá mạnh mẽ.
Vừa ra tay đã suýt khiến tôi thân bại danh liệt.
Thế này sao được?! Tôi là nữ chính cơ mà!
Thế là tôi đăng video lên mạng, cố gắng níu kéo danh tiếng của mình một chút.
Emmm... chỉ là thay đổi một chút tiểu tiết thôi, nhìn chung thì cũng đâu khác gì mấy.
Mấy người đó vậy mà lại không tin tôi?! Tức ch đi được!
Chờ đấy! Đợi tôi tìm được tổng tài bá đạo của đời mình, nhất định sẽ xử lý hết bọn họ!
Không nói nữa! Tôi phải đổi thành phố, đi tìm tổng tài thực sự!
Cái thành phố này toàn một lũ điên!
Không xứng với tôi chút nào!
Ngoại truyện 3: Diệp Chi Tử
Wuhu!!!
Bắn pháo ăn mừng nào! Văn Y cuối cùng cũng chia tay rồi!!!
Không còn ai q u ấ y r ầ y thế giới hai người của bọn tôi nữa!
Cái tên tra nam Tề Diệp Minh đó, cuối cùng cũng bị lộ mặt thật rồi, đáng đời bị xử lý!
Ai bảo hắn ngày nào cũng xen vào giữa tôi và Văn Y chứ! Đáng đời!
Bọn họ yêu đương là tôi đã thấy chướng mắt lắm rồi, đã vậy hắn còn dám ngoại tình.
Chọc ai không chọc, lại đi chọc vào Văn Y?
Tôi chỉ là hơi độc miệng một chút thôi, nhưng Văn Y mới thực sự là người lòng dạ đen tối.
Năm đó, khi tôi vẫn còn là một cô bé yếu đuối và bất lực, tôi đã vô thức nắm lấy ống tay áo của Văn Y khi cô ấy đi ngang qua.
Từ đó, tôi bật hack cuộc đời, sống buông thả, ngày càng tự tin.
Còn những kẻ từng b ắ t n ạ t tôi thì bị đuổi học, bị người đời chỉ trích.
Tôi biết, Văn Y không phải người tốt, chuyện đó chắc chắn có chút thủ đoạn.
Nhưng không sao! Tôi vẫn yêu cô ấy nhất!
Từng có người hỏi tôi có phải là les không.
Làm sao có thể chứ?! Tôi đương nhiên là gái thẳng!
Chỉ là… rất rất yêu Văn Y của tôi một cách thuần khiết mà thôi!