Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Chênh Lệch 8 Tuổi - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:16:25

7

Kề từ ngày hôm đó, thật sự gặp Hứa Qua thêm nào nữa.

cùng một thế giới, căn bản cơ hội gặp gỡ.

Hoặc lẽ là đầu yêu thầm một , đối với còn là một ngoài tầm với.

sẽ nhịn ngóng thật nhiều tin tức về , thật sự ưu tú, ngoài phận là hợp tác với chú út, còn là đàn của .

Huyền thoại khoa Tài chính của trường đại học A ngày .

Nói thật lòng, thích phận đàn của hơn, bởi vì cảm thấy như thế thì cách giữa chúng dường như còn xa đến nữa, hoặc lẽ cũng ngoài tầm với.

Rõ ràng chúng chỉ mới gặp 2 , rõ ràng 2 đều thảm hại đến như thế, thế nhưng vẫn nhịn mà thầm hồi tưởng cảnh tượng trong 2 gặp đó.

Càng hồi tưởng tình cảm trong lòng càng mãnh liệt, thật kì lạ.

Làm đây? thật sự chìm đắm, thích một lớn hơn 8 tuổi.

Chênh lệch 8 tuổi, chú út vì để vượt qua cách chú nỗ lực nhiều năm.

Mấy tháng còn xịt mũi khinh thường chú , bây giờ thì chỉ bái chú sư phụ.

Con mà, đừng nên suy nghĩ. Nếu thì suy nghĩ sẽ cắm rễ trong lòng.

Kỳ nghỉ hè, bàn ăn bố tình cờ hỏi : “Đường Đường đến công ty của chú con để học hỏi kinh nghiệm .”

kích động đến mức sắp cầm nổi bát, còn nghĩ rằng nhầm, dám tin: “Dạ?”

Bố xem trọng chuyện , hình như chỉ là nhất thời nghĩ đến: “Bố thấy con cũng học tài chính, mở công ty cùng chú út hình như cũng học cùng khoa với con, bảo dẫn dắt con, cứ xem như học hỏi kinh nghiệm, con thấy ?”

Đầu óc đều là suy nghĩ , Hứa Qua sẽ dẫn dắt hai tháng!

kìm chế niềm hân hoan trong lòng, thờ ơ hỏi: “Chú út đồng ý ạ?”

“Bố gọi điện thoại với Tiểu Chấp một tiếng là , bảo nó giúp với Hứa gì, Hứa gì nhỉ?”

“Hình như tên là Hứa Qua ạ.” cố giả vờ thờ ơ nhắc.

, chính là Hứa Qua, lát bố sẽ gọi điện thoại cho Tiểu Chấp, bảo nó giúp một tiếng, Đường Đường con học hỏi kinh nghiệm ? Có lẽ sẽ gặp chút khó khăn, nhưng đây là thương trường, bố mong con thể thử tiếp xúc sớm một chút.”

yyalyw

rụt rè gật đầu: “Được, con sẽ thử, ngày mai là ạ.”

Bố vui vẻ hài lòng: “Không hổ là con gái của bố, giống bố, chịu khổ.”

tự nhiên lắm, đây, dám với bố, thật đang chạy theo tình yêu.

8

Đêm ngày đến công ty mất ngủ, mong chờ căng thẳng, tưởng tượng trăm nghìn cảnh tượng khi gặp Hứa Qua.

lập dàn ý thật nhiều lời nên khi gặp , từng nghĩ sẽ căng thẳng, thế nhưng ngờ đến một câu chào hỏi thông thường cũng thể thốt .

mặc đồ công sở, đây là bộ chuẩn , vặn, thế nhưng khi mặc lên thì gì đó hợp.

Có lẽ, khác biệt giữa và họ chính là kinh nghiệm, nó khiến khác liền thể nhận sự khác biệt đó.

chú út lạnh lùng đưa đến công ty, gì cũng là chú út của thế mà một câu dặn dò cũng , biểu cảm vẫn đáng sợ như hồi nhỏ, cô gái tầm tuổi đó rốt cuộc trúng điểm nào của chú út ?

Nếu đơn giản chỉ là khuôn mặt thì cô cũng nông cạn như .

Lúc ngang qua tiền sảnh, nhiều ánh mắt , đường đến văn phòng của Hứa Qua ngang qua một khu hành chính, lúc ngang đó họ bàn tán về càng lớn hơn.

Dường như đang tò mò về phận của .

ngoan ngoãn theo chú út, chú đưa đến cửa văn phòng Hứa Qua liền rời , bảo tự .

do dự ở cửa một lúc lâu, lưng đối diện với cửa hít thở thật sâu, cánh cửa lưng đột nhiên mở cũng để ý.

vẫn đang nhỏ giọng cổ vũ bản : “Không căng thẳng, căng thẳng, bên trong là một đàn ông, căng thẳng, căng thẳng chút nào.”

Một giọng cợt vang lên phía : “Hoá đáng sợ thế ?”

Giọng ngày nhớ đêm mong lúc sợ c.h.ế.t khiếp, vội vàng xoay gượng: “Chào, chào, chào đàn Hứa.”

Hứa Qua nhướng mày: “Không gọi là chú Hứa nữa ?”

vội giải thích: “Bố với , cũng học tài chính ở trường đại học A, theo lý mà thì cũng xem như là đàn của .”

Hứa Qua cứ thế chằm chằm , đến mức thấy khó chịu.

“Sao thế?” nhỏ giọng hỏi .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chenh-lech-8-tuoi/chuong-3.html.]

Hứa Qua bật : “Không gì, chỉ là cảm thấy cô bé lịch sự hơn nhiều .”

Ý tứ trêu chọc quá rõ ràng.

Thế nhưng đây, vẫn thể kiểm soát khuôn mặt đang dần nóng lên của .

vội chuyển chủ đề: “Sư Hứa đây ?”

Anh thờ ơ đáp : “Đón em.”

Rõ ràng ý gì khác, thế nhưng chỉ vỏn vẹn hai chữ khiến tim sững một nhịp.

“Chú út đưa đến cửa.”

“Ừm, .”

“Hai tháng phiền đàn Hứa ạ.”

“Làm gì , học hỏi lẫn mà.”

9

cứ thế lấy danh nghĩa học tập mà danh chính ngôn thuận dùng chung một văn phòng việc với Hứa Qua.

Văn phòng của Hứa Qua to, trang trí màu trắng đen mang đến cho một cảm giác thần bí, hình như hợp với vẻ ngoài của .

điều ngờ tới đó là ngày hôm lúc mở cửa văn phòng thì liền thấy một chiếc bàn việc màu vàng tơ, xinh xắn và tinh xảo, thích.

Lúc đó bơ luôn Hứa Qua vẫn đang ở bàn việc bên cạnh, hớn hở chạy đến ngắm chiếc bàn vô cùng hợp với .

Có lẽ lây mà Hứa Qua cũng giấu ý , chống cằm : “Thích ?”

vui vẻ : “Thích! Đàn Hứa là mua cho ?”

Anh trả lời chậm rãi: “Tiện tay mua đấy.”

Tiện tay mua thì cũng thích.

Chiếc bàn màu vàng tơ hề ăn khớp với phòng việc của Hứa Qua, nhưng nó đặt sáng chói ngay bên chiếc bàn màu đen của .

Mỗi phòng việc của đều kinh ngạc khi thấy chiếc bàn nhỏ của , nhưng hình như ai dám ý kiến.

cũng vì thế mà hạnh phúc trong lòng.

Vốn dĩ đến công ty của chú út với mục đích trong sáng, thế nhưng ngoài tưởng tượng, Hứa Qua chỉ dạy tận tình.

Điều khác biệt nhất với vẻ ngoài của đó chính là là một chu đáo, chu đáo đến mức thể chiếu cố điều nhỏ nhất của .

Điều hoà ở văn phòng lúc nào cũng bật, nhưng một ngày, lạnh đến mức run rẩy, vốn đang nghiêm túc việc nhưng âm thầm chỉnh điều hoà ấm hơn từ lúc nào, kể từ đó điều hoà ở văn phòng đều chỉnh ở độ ấm thể khiến thoải mái nhất.

luôn hút thuốc thế nhưng kể từ khi đến văn phòng thì từng hút nữa, gói thuốc đặt ở đó mà từng mở .

Hình như thật sự thể chăm sóc thứ thuộc về , là do thương trường nhiều năm là do nền giao dục biến trở nên như thế, hoặc chỉ một chút khả năng bởi vì đặc biệt, chăm sóc , giống cách đối xử với những khác.

Những điều , càng dám hỏi.

Hứa Qua thật sự dạy nhiều điều, đó là những thứ mà học ở trường.

Mỗi đến chiếc bàn nhỏ của đó cúi để chỉ dạy thì vô thức trở nên cứng đờ, lúc , thở ấm áp phả đỉnh đầu của , khiến tim đập nhanh hơn.

Thậm chí còn sợ đến quá gần sẽ thấy tiếng trái tim đang đập mãnh liệt.

cũng từng nghĩ Hứa Qua sẽ để bụng chuyện sếp Ngô bắt nạt lâu đến .

Có một ngày, một cuộc điện thoại mặt , đầu dây bên gì, đột nhiên trực tiếp về phía .

cảm nhận ánh của , ngẩn đầu hỏi: “Sao thế?”

Anh nghiêng đầu, ánh mắt thờ ơ lướt qua : “Còn nhớ sếp Ngô ở quán bar ?”

nghi hoặc: “ nhớ, ông gì nữa ?”

Anh nhướng mày: “Muốn trả thù ?”

Ngay lập tức nghiến răng hận thù: “Đương nhiên là !”

Hứa Qua cong môi, thẳng mắt , đó với đầu dây bên : “Cô bé nhà bảo, bất động sản mà Ngô Thị , chúng cũng sẽ lấy nó, bảo cấp chuẩn , buổi đấu thầu ngày mai chúng sẽ đến đó.”

Khoảnh khắc đó quên mất phản ứng , chỉ ngẩn , vẻ mặt vô cùng tự tin, rõ ràng, khiến khác thuyết phục mà cần lý do.

Khoảnh khắc đó, nội tâm như điện giật, tê tê dại dại.

Anh , cô bé nhà đấy, bất động sản của Ngô Thị, giành thì giành đấy!

Làm đây? ngày càng đắm chìm, sự sùng bái trong mắt sắp thể giấu nữa .

Loading...