Chị Gái - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-09-04 21:45:37
Thời gian nhanh chóng trôi đến năm A Nguyên 16 tuổi, bé đang học lớp 11.
Năm đó, A Nguyên một săn tìm tài năng phát hiện và trở thành thực tập sinh.
Cậu thiếu niên 16 tuổi cao hơn . Nhớ đầu gặp, chỉ cao đến vai , giờ đây cao hơn cả một cái đầu. Cậu thiếu niên mười sáu, mười bảy tuổi mặc một chiếc áo sơ mi trắng, quần dài màu đen, mặt nở nụ rạng rỡ nhất, toát hương vị của tuổi trẻ.
Cậu luôn tất bật chạy chạy giữa trường học và công ty, đôi khi còn tranh thủ về giúp . Cuộc sống dường như trở nên đầy đủ và bận rộn hơn.
Một ngày nọ, bé bí mật với : "Chị, một buổi biểu diễn, chị xem ?"
"Ai biểu diễn? Tiết mục gì? Có ?" hỏi với vẻ nghi ngờ.
"Ôi, lắm chị! Đến lúc đó chị sẽ . Đi mà, mà." Cậu bé kéo tay lắc qua lắc .
Thằng nhóc mấy năm gần đây nũng ngày càng thành thạo .
"Được , ... Đi, , chị mà, đừng lắc nữa, chị chóng mặt đây ."
"Chị quá."
Cậu bé toe toét ghé sát mặt gần, thể thấy cả những sợi lông tơ mặt . Thật thằng nhóc lớn lên kiểu gì, mặt mũi trắng trẻo còn hơn cả con gái.
kìm đưa tay "xoa" mặt một cái. A, mềm thật.
"Chị!" Giọng ai oán, đầy vẻ ấm ức.
"Chị em còn là trẻ con nữa mà, chị tùy tiện xoa mặt em như ? Hừ, em giận !"
Cậu cố tình , thèm để ý đến nữa.
- Edit by Thiên Thanh -
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.
Bộ dạng của thật sự buồn .
"A Nguyên, A Nguyên..." gọi mấy tiếng liền nhưng vẫn cố tình lờ .
"A Nguyên, A Nguyên, giận thật ?"
"Thật sự thèm để ý đến chị ?"
Cậu vẫn nhúc nhích.
đành tự lẩm bẩm: "Aiz, nãy chị còn định dẫn nào đó công viên giải trí chơi, tiếc là giờ thèm để ý đến chị nữa , thôi ..." cố tình nhấn mạnh ba chữ " nào đó" thật nặng.
"Hì hì, chị ơi, chị gì đấy? Chị đưa em công viên giải trí ? Đi, , thôi! Không là lát nữa đóng cửa mất."
Chưa kịp để mỉa mai thêm hai câu, kéo chạy ngoài.
"Này, đóng cửa mà."
"Em đóng cho."
Cậu vội vàng đóng cửa , kéo thẳng đến công viên giải trí.
Chúng đến nơi là chạng vạng.
Mặt trời như lòng đỏ trứng vịt muối, ánh sáng ấm áp chiếu rọi mặt đất. Khuôn mặt mỗi đều ngả màu vàng nhạt, chúng rõ biểu cảm của từng , nhưng thể cảm nhận nụ rạng rỡ khuôn mặt họ.
Đã nhiều năm mới chứng kiến một cảnh tượng ấm áp như .
Những bán hàng rong bên đường, những quả bóng bay bay lên trung, những món ăn vặt thơm lừng, dòng tấp nập, đuổi theo .
A! Cuộc sống tươi chỉ mới bắt đầu.
"Chị, thôi!"
vẫn đang chìm đắm trong sự khao khát về một cuộc sống tươi , thì A Nguyên thể chờ đợi nữa .
"Chị, chơi tàu lượn siêu tốc !" Cậu bé đầy mong đợi.
Ừm, thiếu niên , thật ?
"Chị già , chịu nổi những trò mạo hiểm như . Em , chị đợi em ở đây."
Khuôn mặt bé lập tức xị xuống.
"Chị" Cậu gọi một tiếng đầy ai oán.
"Không , em ở đây. Em sẽ kéo chị ."
Nói xong, kéo chạy về phía tàu lượn siêu tốc. Trên đường , gần như kéo lê. Không , , đứa trẻ ngoan hiền chiều hư mất .
Ngồi tàu lượn siêu tốc, lòng như sóng cuộn bão dâng. Quả nhiên, khi xuống, dày cũng lộn tùng phèo.
"Ọe!" kịp vững chạy đến bên thùng rác để nôn.
"Chị, em xin , em ngờ như . Đây, chị uống ngụm nước, súc miệng ."
Nhìn vẻ mặt ấm ức của bé, lòng đành.
"Không , của em. là chị già ."
uống một ngụm nước, nghỉ ngơi một lát.
Hít mũi, hình như ngửi thấy mùi gì đó. Là mùi của bạch tuộc chiên và mực nướng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chi-gai-jbdk/chuong-5.html.]
nuốt nước bọt, mắt dán chặt quầy hàng và chạy đến, quên cả gọi A Nguyen.
Cậu thấy như thể ai đó thôi miên, cũng bước theo.
"Chị, chị cũng thích ăn những món ?"
Miệng phồng lên vì nhai, rõ lời: "Thích, thích chứ! Phụ nữ dù ở tuổi nào cũng thể từ chối các món ăn vặt đường phố."
"Chị thể ăn chậm thôi, ai giành với chị ."
Nói , còn đưa tay lau vết bẩn khóe miệng .
lườm một cái. Thằng nhóc , hành động như trong phim thần tượng ? Xem bình thường ít cưa cẩm các cô gái !
Hừ! Ngay lập tức, viên bạch tuộc chiên trong miệng cũng còn ngon nữa. đưa tay nhét hết đồ ăn tay , giận dỗi : "Đây, cho em ăn đấy."
"Chị ăn nữa ? Thật em cũng thích mấy món ." Cậu tự lẩm bẩm một .
"Biết , thôi."
"Chị, đợi em với! Chúng chơi gì tiếp đây?"
"Đến nơi em sẽ ."
Nhìn cái dáng cao gần một mét tám, tay cầm một hộp bạch tuộc chiên, miệng nhai nhồm nhoàm, trông thật giống như con trai ngốc nghếch của nhà địa chủ.
đến một nơi dừng . Thằng nhóc phản ứng kịp, đ.â.m sầm , loạng choạng.
Thật vung tay cho một cái cốc đầu, nhưng thôi, là do tự nuôi lớn mà.
"Chị, chị thật đấy hả?" Mắt bé mở to tròn xoe địa điểm mặt.
"Sao ? Vừa nãy chị tàu lượn siêu tốc với em , bây giờ em nhà ma với chị, ?" giả vờ tức giận .
Thằng nhóc , sợ gì cả, chỉ sợ ma và sợ bóng tối. trả thù nó một cho đáng đời.
"Không công bằng!"
"Rất công bằng!"
Nói xong, kéo xông thẳng . Hừ hừ, nhất định cho nó nhớ đời.
Trong lúc chờ đợi, loa phát thanh thông báo: "Hãy nắm c.h.ặ.t t.a.y bạn bên cạnh, kẻo lúc ngoài nắm nhầm tay bạn gái của khác đấy nhé."
"Nắm nhầm thì nắm nhầm !" một cách tinh quái.
"Chị, nhất định nắm chặt em đấy nhé! Một đứa em trai như em mà khác dụ dỗ mất thì đáng sợ lắm đó..."
Giọng căng thẳng đến mức run rẩy, nhưng vẫn còn thời gian để tự luyến.
đỡ trán, cảm thấy mệt mỏi.
Suốt đường , nắm c.h.ặ.t t.a.y , cảm thấy tay sắp trầy da đến nơi .
"A! A! A..."
cảm thấy màng nhĩ của sắp xuyên thủng . Đây là trừng phạt , mà là đang trả thù chính bản .
Cuối cùng cũng ngoài.
"Chị, nãy sợ thật đấy, suýt nữa thì em ."
" , chị cũng suýt ."
"Thôi nào, chúng lấy tinh thần. Tiếp theo đây?"
Thằng nhóc chỉ mất một giây là tươi tỉnh như cũ, cứ như nãy nước mắt lưng tròng là .
Thế thì nghĩ kỹ . Trò quá kinh dị thì chơi , mà chơi thì cũng là hành hạ . Trò quá mạo hiểm thì chơi , mà chơi cũng là hành hạ .
"Chị, chúng đu ngắm cảnh !"
Đây đúng là một phương án dung hòa.
Ngồi đu , khẳng định đây là trò chơi vui vẻ nhất của trong tối nay.
"Chị , đây là thứ mấy chị đến công viên giải trí ? Đây là đầu tiên của em, em vui lắm." Đôi mắt lấp lánh.
"Hình như là thứ hai chị đến công viên giải trí."
"Vậy đầu tiên chị với ai?"
"Lần đầu tiên chị với..." đang hào hứng, nhưng chợt nhận , đó còn thể nhắc đến nữa.
Tâm trạng bỗng chùng xuống, "... Hình như là bạn bè, chị nhớ rõ nữa..."
Cậu nhận sự buồn bã của .
"Chị, sắp lên đến đỉnh , mau nhắm mắt ước ." Cậu với vẻ thành kính.
"Chị, chị em ước gì ?"
"Ước nguyện thể , sẽ linh nghiệm nữa. Khi nào ước nguyện thành hiện thực thì hãy cho chị ."
"Vâng."