Chiến Tranh Vị Diện
Chương 27: Trấn Long Tướng Quân trở về (2)
Trong phủ hạ nhân hiện tại, mỗi gia đình bọn họ, đều từng có người theo chân lão nguyên soái ra chiến trường mấy chục năm trước mà ngã xuống.
Bên cạnh hắn người đồng bạn này hoàn cảnh gia đình cũng không khác gì hắn cả, nhưng tất cả bọn họ đều chưa từng có câu oán hận phương lão chút nào.
“ Ai...hi vọng một ngày nào đó có thể diệt xong thú triều cùng đường nối vị diện a, như vậy đại ca hắn mới có thể trở về làm bạn với lão mụ”: A đại sau khi nói chuyện xong với đồng bạn thì trong lòng lại than thở nói nhẹ, cái này có thể đều là ước muốn của tất cả mọi người trong phủ.
Không chỉ riêng hai người bọn họ đang bàn tán việc này, trong phủ hầu hết hạ nhân đều loáng thoáng nghe người khác nhắc đến.
Trong phủ bọn họ những người này hầu hết đều tuyệt đối trung thành với Phương gia, cho nên lão nguyên soái chưa bao giờ có ý định giữ bí mật gì với bọn họ cả.
Đương nhiên là những điều không quan trọng thôi, nếu bí mật quan trọng thì vẫn phải làm tốt giữ bí mật một chút, mặc dù không có lòng nghi người nhưng tâm tư đề phòng vẫn phải có.
Thân phận bình thường, mà biết được bí mật càng lớn, thì nguy cơ tính mạng sẽ càng cao, càng sẽ dễ bị những người khác uy hiếp đến tính mạng của bọn họ.
Trong tâm bọn hắn chắc chắn sẽ không phản bội phương gia, nhưng nhiều lúc hoàn cảnh chưa chắc đã hợp lý theo tâm ý của con người, bởi vậy những bí mật không quan trọng lão cũng chả muốn dấu diếm làm gì.
Cho dù lão nghe được bọn họ bàn tán bất cứ chuyện gì, lão cũng chưa từng để trong lòng, lão tin chắc bọn họ những người này đều thật lòng trung thành với lão, nên lão xem bọn họ như một nửa người thân.
...
Hai ngày sau, lúc này cách Kinh thành khoảng mười cây số, lúc này đang có một chi quân đội khoảng một vạn người, bọn họ chỉnh tề cưỡi ngựa tiến lên, dù trên mặt mỗi người đều có chút vui mừng.
Nhưng chiếm phần lớn vẫn là nghiêm nghị, lúc nào cũng chuẩn bị sẵng sàng chiến đấu, mắt nhìn tứ phương tai nghe tám hướng.
Trên người chi đại quân này mặc cùng một loại giáp trụ, hông cùng lưng đeo cùng một loại vũ khí, đến cả chiến mã cũng đều được bọc lại một lớp giáp sắt giống nhau thật dày.
Nhìn cực kỳ nặng nề, bên trên giáp trụ dù cho có rất nhiều vết thương loang lổ, nhưng lại không tạo nên chút cảm giác tàn tạ nào, nó chỉ càng tạo nên vẻ túc sát khi người khác nhìn vào.
Mỗi người đều yên lặng, tiếng hít thở nhỏ đến không thể nghe thấy, xung quanh cơ thể của mỗi binh lính đều xuất hiện một chút mây mù màu máu mờ nhạt không dễ phát giác.
Nhưng bọn họ là một đoàn đội a, cho nên những mây mù màu máu này dung hợp lại với nhau, làm cho phía trên đầu bọn họ đi theo một đám mây ảo ảnh khổng lồ màu máu tanh.
Nhìn tráng lệ cực kỳ, đây là tác hại do việc hơn hai tháng này bọn họ sát sinh quá nhiều, sát khí quá đậm dung hợp với tinh huyết của yêu thú tạo nên, cứ mỗi ngày cùng đánh với thú triều.
Bọn họ một vạn người ngựa này giết không ít hơn ngàn vạn số lượng, mỗi đêm khi trở về nơi đóng quân.
Mỗi người đều như mới vừa từ trong một hồ máu chui ra vậy, dưới thân bọn họ cũng không phải ngựa bình thường.
Đây chính là một loại yêu thú nhất giai Thanh Vân Mã, loại ngựa này mạnh hơn ngựa thường ít nhất trăm lần trở lên, bản thân nó cũng có chiến lực nhất định.
Bởi vậy nó mới có thể gánh vác được sức nặng của những binh lính này, cùng với một đống cân nặng sắt thép mà vẫn có thể chạy như bay, đây là một loại ngựa rất khó thuần phục, dù sao cũng là yêu thú.
Yêu thú rất khó bị nhân loại thuần phục, con non thì còn có chút cơ hội, một yêu thú con non nếu được nhân loại nuôi lớn, sau khi lớn lên nó có trí tuệ nhất định.
Sẽ lựa chọn đi hoặc ở lại, mà hầu hết hơn một nửa lựa chọn rời đi, chỉ có số ít lựa chọn ở lại làm bạn với người nuôi nó, mà đây còn là một ít yêu thú ôn hòa mới chọn ở lại với nhân loại.
Nhưng lúc này lại có một chi quân đội thuần phục vạn con yêu thú cấp một, cho dù là yêu thú họ ngựa hơi ôn hòa hơn các loại yêu thú khác một ít.
Dù vậy cũng cực kỳ khó khăn, phải biết yêu thú trưởng thành độ khó khi thuần phục bọn nó lớn hơn yêu thú con non gấp trăm lần, nếu thuần phục yêu thú con non, thì thời gian bỏ ra nuôi nó lớn lên cũng cần rất lâu.
Nhưng để thuần phục số lượng lớn thì cực kỳ khó khăn, mấy trăm năm nay đội quân mà có thể thuần phục số lượng yêu thú nhiều nhất của đế quốc.
Số lượng cao lắm mấy chục năm cố gắng chỉ thuần phục khoảng một ngàn con đến năm ngàn con mà thôi, đây chính là mấy chục năm thành quả.
Mà có thể thuần phục một vạn trở lên thì đế quốc thành lập đến nay chỉ có một người làm được, không phải Trấn Long Tướng Quân Phương Thiên Long.
Mà là Nguyên Soái Phương Lăng Thiên, từ mấy chục năm trước lão nguyên soái thành công tu luyện công pháp đến tầng thứ hai.
Thì lão phát hiện chỉ cần mình vận chuyển công pháp, sau đó tiếp xúc với một số loại yêu thú có tính cách ôn hòa, thì có cơ hội rất lớn thuần phục bọn nó.
Đây cũng là một điều làm nên việc quân đoàn của lão trở thành đệ nhất quân đoàn của đế quốc, đặt vững vị trí đứng đầu của lão trong mấy chục năm sau này.
Bên cạnh hắn người đồng bạn này hoàn cảnh gia đình cũng không khác gì hắn cả, nhưng tất cả bọn họ đều chưa từng có câu oán hận phương lão chút nào.
“ Ai...hi vọng một ngày nào đó có thể diệt xong thú triều cùng đường nối vị diện a, như vậy đại ca hắn mới có thể trở về làm bạn với lão mụ”: A đại sau khi nói chuyện xong với đồng bạn thì trong lòng lại than thở nói nhẹ, cái này có thể đều là ước muốn của tất cả mọi người trong phủ.
Không chỉ riêng hai người bọn họ đang bàn tán việc này, trong phủ hầu hết hạ nhân đều loáng thoáng nghe người khác nhắc đến.
Trong phủ bọn họ những người này hầu hết đều tuyệt đối trung thành với Phương gia, cho nên lão nguyên soái chưa bao giờ có ý định giữ bí mật gì với bọn họ cả.
Đương nhiên là những điều không quan trọng thôi, nếu bí mật quan trọng thì vẫn phải làm tốt giữ bí mật một chút, mặc dù không có lòng nghi người nhưng tâm tư đề phòng vẫn phải có.
Thân phận bình thường, mà biết được bí mật càng lớn, thì nguy cơ tính mạng sẽ càng cao, càng sẽ dễ bị những người khác uy hiếp đến tính mạng của bọn họ.
Trong tâm bọn hắn chắc chắn sẽ không phản bội phương gia, nhưng nhiều lúc hoàn cảnh chưa chắc đã hợp lý theo tâm ý của con người, bởi vậy những bí mật không quan trọng lão cũng chả muốn dấu diếm làm gì.
Cho dù lão nghe được bọn họ bàn tán bất cứ chuyện gì, lão cũng chưa từng để trong lòng, lão tin chắc bọn họ những người này đều thật lòng trung thành với lão, nên lão xem bọn họ như một nửa người thân.
...
Hai ngày sau, lúc này cách Kinh thành khoảng mười cây số, lúc này đang có một chi quân đội khoảng một vạn người, bọn họ chỉnh tề cưỡi ngựa tiến lên, dù trên mặt mỗi người đều có chút vui mừng.
Nhưng chiếm phần lớn vẫn là nghiêm nghị, lúc nào cũng chuẩn bị sẵng sàng chiến đấu, mắt nhìn tứ phương tai nghe tám hướng.
Trên người chi đại quân này mặc cùng một loại giáp trụ, hông cùng lưng đeo cùng một loại vũ khí, đến cả chiến mã cũng đều được bọc lại một lớp giáp sắt giống nhau thật dày.
Nhìn cực kỳ nặng nề, bên trên giáp trụ dù cho có rất nhiều vết thương loang lổ, nhưng lại không tạo nên chút cảm giác tàn tạ nào, nó chỉ càng tạo nên vẻ túc sát khi người khác nhìn vào.
Mỗi người đều yên lặng, tiếng hít thở nhỏ đến không thể nghe thấy, xung quanh cơ thể của mỗi binh lính đều xuất hiện một chút mây mù màu máu mờ nhạt không dễ phát giác.
Nhưng bọn họ là một đoàn đội a, cho nên những mây mù màu máu này dung hợp lại với nhau, làm cho phía trên đầu bọn họ đi theo một đám mây ảo ảnh khổng lồ màu máu tanh.
Nhìn tráng lệ cực kỳ, đây là tác hại do việc hơn hai tháng này bọn họ sát sinh quá nhiều, sát khí quá đậm dung hợp với tinh huyết của yêu thú tạo nên, cứ mỗi ngày cùng đánh với thú triều.
Bọn họ một vạn người ngựa này giết không ít hơn ngàn vạn số lượng, mỗi đêm khi trở về nơi đóng quân.
Mỗi người đều như mới vừa từ trong một hồ máu chui ra vậy, dưới thân bọn họ cũng không phải ngựa bình thường.
Đây chính là một loại yêu thú nhất giai Thanh Vân Mã, loại ngựa này mạnh hơn ngựa thường ít nhất trăm lần trở lên, bản thân nó cũng có chiến lực nhất định.
Bởi vậy nó mới có thể gánh vác được sức nặng của những binh lính này, cùng với một đống cân nặng sắt thép mà vẫn có thể chạy như bay, đây là một loại ngựa rất khó thuần phục, dù sao cũng là yêu thú.
Yêu thú rất khó bị nhân loại thuần phục, con non thì còn có chút cơ hội, một yêu thú con non nếu được nhân loại nuôi lớn, sau khi lớn lên nó có trí tuệ nhất định.
Sẽ lựa chọn đi hoặc ở lại, mà hầu hết hơn một nửa lựa chọn rời đi, chỉ có số ít lựa chọn ở lại làm bạn với người nuôi nó, mà đây còn là một ít yêu thú ôn hòa mới chọn ở lại với nhân loại.
Nhưng lúc này lại có một chi quân đội thuần phục vạn con yêu thú cấp một, cho dù là yêu thú họ ngựa hơi ôn hòa hơn các loại yêu thú khác một ít.
Dù vậy cũng cực kỳ khó khăn, phải biết yêu thú trưởng thành độ khó khi thuần phục bọn nó lớn hơn yêu thú con non gấp trăm lần, nếu thuần phục yêu thú con non, thì thời gian bỏ ra nuôi nó lớn lên cũng cần rất lâu.
Nhưng để thuần phục số lượng lớn thì cực kỳ khó khăn, mấy trăm năm nay đội quân mà có thể thuần phục số lượng yêu thú nhiều nhất của đế quốc.
Số lượng cao lắm mấy chục năm cố gắng chỉ thuần phục khoảng một ngàn con đến năm ngàn con mà thôi, đây chính là mấy chục năm thành quả.
Mà có thể thuần phục một vạn trở lên thì đế quốc thành lập đến nay chỉ có một người làm được, không phải Trấn Long Tướng Quân Phương Thiên Long.
Mà là Nguyên Soái Phương Lăng Thiên, từ mấy chục năm trước lão nguyên soái thành công tu luyện công pháp đến tầng thứ hai.
Thì lão phát hiện chỉ cần mình vận chuyển công pháp, sau đó tiếp xúc với một số loại yêu thú có tính cách ôn hòa, thì có cơ hội rất lớn thuần phục bọn nó.
Đây cũng là một điều làm nên việc quân đoàn của lão trở thành đệ nhất quân đoàn của đế quốc, đặt vững vị trí đứng đầu của lão trong mấy chục năm sau này.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương