CHỜ ĐẾN MÙA HOA RƠI GẶP NGƯỜI - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:33:47
Vừa tiễn họ hàng về, trong lòng Giang Dã bỗng dâng lên một cảm giác bất an.
Anh liếc điện thoại suốt mấy ngày qua, Hướng Vãn gọi lấy một cuộc, thậm chí một tin nhắn cũng .
Linh cảm chuyện , vội vàng cầm điện thoại lên, kịp bấm thì Hoàng Thi Kỳ bắt đầu mè nheo:
“Giang Dã! Trong bụng em đang mang cốt nhục của nhà đấy, em chỉ ăn một bát yến chưng thôi mà cũng keo kiệt cho! là bà già đáng ghét!”
Không còn chút dáng vẻ ngoan ngoãn, hiểu chuyện như .
Giang Dã đang rối như tơ vò, thế nhịn quát lên:
“Đủ ! Bà là , em thể bớt vài câu ? Ngày nào cũng đòi ăn mấy thứ đó thì ích gì chứ?”
Bị trách mắng, Hoàng Thi Kỳ lập tức cúi đầu dám phản bác.
Mặc dù cô lễ đính hôn với Giang Dã nhưng ai cũng danh nghĩa, vẫn là chồng của Hướng Vãn.
Hoàng Thi Kỳ ấm ức cắn môi, mắt đỏ hoe:
“Vừa nãy là em đúng, em xin ! mà... đứa bé cần dinh dưỡng, em cũng còn cách nào khác. Cứ đến nửa đêm là nó đói cồn cào.”
Vừa , cô kéo tay Giang Dã đặt lên bụng .
Nghĩ đến chuyện đang mong mỏi cháu bế, ngọn lửa bực tức trong lòng Giang Dã lập tức tắt ngúm.
Anh cất điện thoại, nặng nề thở dài.
Từ khi tin Hoàng Thi Kỳ mang thai, ngày nào cũng lo lắng hỏi han.
Còn cũng chính vì sự dịu dàng, săn sóc của cô mà ngừng sa lưới tình .
Hoàng Thi Kỳ thừa hiểu nhược điểm của nên sức lấy lòng chồng tương lai.
Dù nhà họ Giang giàu gì nhưng cô thực sự thích Giang Dã. Hơn nữa, sự nghiệp của chắc chắn còn tiến xa.
Đây là cảm giác mà một thiên kim tiểu thư như Hướng Vãn vĩnh viễn thể thấu hiểu cảm giác chứng kiến đàn ông yêu từng bước vươn lên đỉnh cao.
Thấy sắc mặt Giang Dã dần dịu , Hoàng Thi Kỳ bạo dạn cầm điện thoại của , chụp vài tấm ảnh mật, thậm chí còn đặt hình nền.
Trước đây, chỉ cần cô nhõng nhẽo tạo chút khí ngọt ngào, Giang Dã đều chiều theo.
Thế nhưng, đúng lúc đó, điện thoại của nhận một tin nhắn.
Cộng thêm việc Hướng Vãn suốt mấy ngày nay hỏi han lấy một câu, Giang Dã càng lúc càng bất an.
Thời gian qua, cô luôn thần bí rõ đang bận rộn chuyện gì.
Vài bắt gặp cô thu dọn đồ đạc và mỗi khi nhắc đến bất cứ điều gì liên quan đến , cô đều giữ một thái độ thờ ơ, bình tĩnh đến đáng sợ.
Giống như thấu thứ, buông bỏ hết thảy, chẳng còn điều gì thể khiến cô bận lòng nữa.
Nghĩ đến đây, Giang Dã sốt ruột lục điện thoại gọi ngay.
Hoàng Thi Kỳ đang tựa lòng , thấy phân tâm bèn giật lấy điện thoại, vứt xuống ghế sô pha.
“Mai về Y Lê , thể để em ôm thêm một chút ?”
Thế nhưng lúc , trong đầu Giang Dã chỉ hình bóng của Hướng Vãn.
Anh lập tức đẩy Hoàng Thi Kỳ , cầm điện thoại lên kiểm tra.
Tài khoản quỹ tình yêu mà cả hai từng chung tay xây dựng, tiền bên phía Hướng Vãn rút sạch, chỉ còn vài chục nghìn tệ của lẻ loi trong đó.
Cùng lúc đó, thông báo hiện lên: Hướng Vãn hủy bỏ quan hệ tình nhân với .
Tâm trí Giang Dã như nổ tung.
Anh điên cuồng gọi điện cho cô nhưng đầu dây bên mãi mãi kết nối .
Anh gọi sang cho hiệu trưởng nhưng điện thoại của ông cũng thể liên lạc.
Không kịp suy nghĩ nhiều, Giang Dã xỏ giày lao cửa.
Hoàng Thi Kỳ hoảng hốt kéo lấy :
“Giang Dã! Muộn thế , định ?”
“Đừng loạn nữa! Hướng Vãn mấy ngày liên lạc với , linh cảm chuyện !”
Cô thể giữ , chỉ thể trơ mắt rời .
Không cam tâm, Hoàng Thi Kỳ tiếp tục đăng ảnh khiêu khích Hướng Vãn.
cô phát hiện Hướng Vãn chặn cô từ lúc nào !
Lúc , Hoàng Thi Kỳ mới thoáng chột , nghĩ rằng lẽ Hướng Vãn cuối cùng cũng chịu nổi nữa.
Thế nhưng, cô quá bận tâm. Dù gì, trong bụng cô còn đứa con của Giang Dã.
Nghĩ đến đây, Hoàng Thi Kỳ liền cong môi khẩy.
Xin chào các độc giả thân yêu,
Cảm ơn mọi người đã ghé thăm và ủng hộ truyện của Vèm Chanh. Đừng quên theo dõi fanpage và TikTok để đón đọc nhiều truyện hay hơn nhé!
Chúc mọi người một ngày thật bình yên và hạnh phúc.
Thương mến, Vèm Chanh!
…
Lúc , Giang Dã vẫn đang điên cuồng gọi điện nhưng từ hiệu trưởng đến các giáo viên trong trường, ai Hướng Vãn .
Anh chẳng màng sắp xếp hành lý, lao thẳng sân bay đổi vé, lên chuyến bay sớm nhất về Y Lê.
Khi đáp xuống, trời khuya.
Anh chạy như bay đến trường, đến nơi, lập tức rút chìa khóa định mở cửa ký túc xá.
lúc , một giọng trầm thấp vang lên phía :
“Thầy Giang về ? Vừa chút chuyện gấp trao đổi với thầy.”
Là hiệu trưởng.
Giang Dã chần chừ một lát vẫn gõ cửa.
suốt hồi lâu, bên trong lấy một tiếng đáp .
Cảm giác bất an trong lòng dâng lên cuồn cuộn.
Anh vội lấy chìa khóa mở cửa.
Anh chạm tay công tắc điện nhưng đèn vẫn tối om. Có vẻ như cầu d.a.o nhảy.
Anh lập tức hành lang bật cầu dao.
Hiệu trưởng liếc một cái đầy ẩn ý, khẽ :
“Xem thầy Giang chuyện bận, mai đến văn phòng gặp nhé.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cho-den-mua-hoa-roi-gap-nguoi/chuong-5.html.]
Nói xong, ông xoay rời .
Giang Dã trở ký túc xá, bật đèn lên.
Và ngay giây phút ánh sáng tràn căn phòng, bức tường đều dán kín bằng những tờ giấy in hình ảnh, tin nhắn.
Tủ quần áo từng đầy ắp, giờ đây trống rỗng một nửa.
Chiếc bàn từng chất đầy sách vở của Hướng Vãn, nay chẳng còn gì.
Giang Dã bước nhanh tới, giật xuống từng mảnh giấy dán đầy tường.
Chỉ cần liếc mắt một cái, tim như ngừng đập.
Tất cả đều là những bức ảnh mập mờ giữa và Hoàng Thi Kỳ sáu năm , cùng những tin nhắn khiêu khích cô gửi đến.
Anh run rẩy lật xem từng tờ giấy trong tay, những bằng chứng thể chối cãi bày trần trụi mắt.
Giang Dã lúc mới bàng hoàng nhận Hướng Vãn sớm hết chuyện!
Mỗi tờ giấy đều những tin nhắn mà Hoàng Thi Kỳ gửi , thậm chí còn cả đoạn trò chuyện trong nhóm lớp học, từng lời từng chữ đều như lưỡi d.a.o cắt tim .
Anh lảo đảo lùi về mấy bước, đụng bàn chiếc hộp đựng nhẫn rơi xuống đất, phát một tiếng trầm đục.
Một tờ giấy Hướng Vãn rơi xuống chân , Giang Dã nhặt lên xem, đầu óc lập tức trống rỗng, phương hướng cũng còn phân biệt nổi.
Đến khi , mới thấy bàn đặt sẵn một tờ đơn ly hôn ký tên.
Dòng chữ cuối cùng, chính là chữ ký của .
Ký ức chợt ùa về như nước lũ.
Sự lạnh nhạt đột ngột của Hướng Vãn đều lý do!
Từ đầu đến cuối, cô tất cả về mối quan hệ của và Hoàng Thi Kỳ.
Cô , loạn, trách móc, chỉ im lặng chờ đợi ngày .
Giang Dã siết chặt tờ đơn ly hôn, đầu óc rối bời.
Anh ly hôn!
Không Hướng Vãn, , thể sống tiếp !
Anh chạy khỏi ký túc xá, bắt đầu tìm kiếm cô khắp khuôn viên trường.
dù quanh mấy vòng, vẫn chẳng thấy bóng dáng Hướng Vãn .
Quay phòng, ánh mắt vô tình lướt qua chiếc cốc nước còn đặt bàn, đó là cốc nước uống dở khi .
Trước đây, Hướng Vãn mắc chứng cưỡng chế, chắc chắn sẽ dọn dẹp sạch sẽ. Vậy mà bây giờ, chiếc cốc vẫn nguyên chỗ cũ. Điều đó nghĩa là cô rời từ lâu !
Một suy nghĩ lóe lên trong đầu, Giang Dã vội lấy điện thoại nhắn nhóm công tác.
[Mọi ai thấy Hướng Vãn ? gọi mãi mà cô bắt máy.]
Những giáo viên gắn thẻ lượt lên tiếng:
[Không , mấy ngày thấy cô Hướng .]
[ tưởng cô kết thúc nhiệm kỳ sớm, chẳng lẽ thầy Giang cũng rõ ?]
[Thật sự , cô Hướng ít liên lạc với chúng lắm.]
Hơn chục giáo viên trong nhóm nhưng một ai tin tức của cô.
Họ vốn chú ý đến cô nên hỏi cũng chẳng gì.
Giang Dã từ bỏ, cố gắng nhớ từng chi tiết nhưng càng nghĩ càng mịt mờ.
Cuối cùng, thể nhịn nữa, bất chấp thời gian, chạy thẳng đến văn phòng hiệu trưởng.
“Hiệu trưởng Mạch Nhĩ, thầy Hướng Vãn ? gọi mãi , cô cũng về nhà, cứ thế biến mất dấu vết. Thầy thể cho ?”
Anh gõ cửa ngừng, giọng đầy lo lắng.
Mười mấy phút , hiệu trưởng Mạch Nhĩ mới chậm rãi mở cửa.
“Chủ nhiệm Giang, Hướng Vãn là vợ thầy ? Sao thầy cô ? đây là một ông già, quản lý chuyện của các giáo viên hỗ trợ ! Hay là hỏi bí thư đoàn xem?”
Nói xong, ông đóng cửa , để mặc Giang Dã sững sờ tại chỗ.
lúc , một giáo viên khác ngang qua.
Giang Dã liền mượn điện thoại của đó, nhập dãy thuộc lòng, chờ đợi hồi chuông reo.
vài giây , vì tiếng đổ chuông quen thuộc, chỉ giọng lạnh lùng của tổng đài:
“Xin , điện thoại quý khách gọi hiện tồn tại, xin vui lòng kiểm tra ...”
Không tin nổi tai , Giang Dã liên tục gọi gọi nhưng câu trả lời vẫn như cũ.
Lúc trả điện thoại , giáo viên bằng ánh mắt kỳ quái khiến rùng .
Trở về ký túc xá, Giang Dã ngả lưng xuống giường, bỗng nhớ đến hôm diễn tiết dạy công khai, Hướng Vãn bảo ký tên một tờ giấy.
Lúc đó, thèm xem đó là gì.
Bây giờ nghĩ , thì chính là tờ đơn ly hôn !
Anh mò lấy chiếc iPad giường như sắp c.h.ế.t đuối bám cọng rơm cứu mạng.
Anh điên cuồng lục tìm album ảnh.
mặc kệ lật tìm thế nào, bộ ảnh chụp chung của và Hướng Vãn từ thời đại học đều biến mất.
Chỉ còn những bức ảnh mờ ám giữa và Hoàng Thi Kỳ, thậm chí còn xuất hiện thêm vài đoạn ghi âm mới.
Anh bấm , lập tức vang lên những âm thanh đáng hổ.
Ngay cả giọng của Hoàng Thi Kỳ cũng rõ ràng.
Tiếng rên rỉ như chiếc dùi trống nện mạnh tim Giang Dã.
Ngón tay run rẩy, siết chặt thành nắm đ.ấ.m lớp chăn.
Trái tim như bóp nghẹt, nỗi đau đến tột cùng khiến thở nổi.
Miệng mấp máy, hét lên nhưng phát âm thanh nào.
Cứ thế, mở trừng mắt đến tận sáng hôm .
Giang Dã rửa mặt qua loa, gạt bỏ mệt mỏi, quyết tâm tìm Hướng Vãn bằng giá.