Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

CHỒNG TÔI LÀ KẺ ĂN BÁM, TRÀ XANH TƯỞNG CƯỚP ĐƯỢC MÓN HỜI - 3

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:17:23

 

đúng lúc ngẩng đầu:

 

“Văn Thành, hôm nay là kỷ niệm ngày cưới của chúng mà...

Nhất định hôm nay ?”

 

Phương Văn Thành do dự, vẫn từ chối:

 

“Tiểu Tuyết, dự án quan trọng.

Về sẽ kỷ niệm bù, ?”

 

liếc Lâm Nguyệt – ngoài dự đoán, ánh mắt cô lộ rõ vẻ đắc ý.

 

tưởng thể “dắt” Phương Văn Thành đúng hôm kỷ niệm là coi như lên chức?

 

giả vờ nỡ, gật đầu:

 

“Bàn hợp tác thể mất mặt, lấy xe em mà nhé.”

 

Xe của Phương Văn Thành chỉ là BMW 3-series.

 

Còn xe – là Maybach.

 

sẽ từ chối.

 

– để đề phòng bất trắc, ba gắn hệ thống định vị cao cấp xe .

 

Nhìn thấy Phương Văn Thành lái chiếc Maybach chở Lâm Nguyệt phóng , lòng chẳng chút d.a.o động nào – thậm chí còn thấy buồn .

 

Dây chuyền, quà tặng, “dự án”, chiếc đồng hồ trông như ngẫu nhiên...

 

Chẳng lẽ chơi lâu quá, khiến họ quên là sinh viên xuất sắc của Harvard?

 

Quên mất đầu óc sắc bén của con gái dân tự nhiên?

 

Nguyên tắc của đơn giản:

 

Ai với sẽ hết lòng.

 

Ai dám lừa sẽ khiến đó hối hận cả đời!

 

Phương Văn Thành, đây là cơ hội cuối cùng của . Đừng khiến thất vọng...

 

Ngồi ghế giám đốc của Phương Văn Thành, bản đồ định vị điện thoại, gọi điện:

 

“Mẹ ơi, kiểm tra giúp con bản ghi đơn hàng của thương hiệu trang sức nhà nhé ~”

 

– thương hiệu dây chuyền mà Phương Văn Thành mua, sáng lập chính là .

 

Anh tưởng quan tâm trang sức, nên sẽ tiêu 500.000 tệ là tặng kèm dây chuyền.

 

hứng thú vì từ nhỏ quá nhiều, thấy đến phát chán.

 

Với thương hiệu , thuộc làu làu.

 

Chẳng mấy chốc, đơn hàng chữ ký tay của Phương Văn Thành hiện lên màn hình khiến mỉm .

 

Bảng kê ghi rõ ràng: lấy hai sợi dây chuyền, chữ ký của chính .

 

Không nghi ngờ gì nữa – món quà tặng đang đeo cổ Lâm Nguyệt.

 

Tội nghiệp cô , đeo dây chuyền tặng miễn phí mà vui như trúng .

 

Dễ dụ thật đấy.

 

gọi điện báo với ba rằng hôm nay sẽ về nhà, đó rời khỏi công ty, đến biệt thự của ba .

 

tưởng sẽ đợi đến tối mới gặp họ.

 

Không ngờ, khi về đến nhà, họ sẵn trong phòng khách, mặt là vẻ lo lắng giấu nổi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chong-toi-la-ke-an-bam-tra-xanh-tuong-cuop-duoc-mon-hoi/3.html.]

 

Mẹ lên tiếng :

 

“Tiểu Tuyết, chuyện gì con? Sao tự nhiên tra đơn hàng đó?

Hôm nay chẳng là kỷ niệm ngày cưới của con với Văn Thành ?

Sao hai đứa ở bên ...?”

 

Nhìn ánh mắt lo lắng của ba , lòng chợt thấy chua xót:

 

“Không ... chỉ là...

Con cảm thấy... hình như ngoại tình .”

 

Sau đó, đặt màn hình định vị điện thoại mặt ba :

 

Chiếc Maybach của lúc đang đậu tại khách sạn sang trọng bậc nhất thành phố.

 

Một đêm giá hơn 10.000 tệ.

 

Quả là hào phóng thật đấy.

 

Ba kìm nữa:

 

“Vậy còn chờ gì nữa?!

Đi bắt gian thôi! Tao đánh gãy ba cái chân của nó...”

 

Chưa kịp xong, tay “đàn áp” bạo lực.

 

Dưới ánh mắt đầy “bất đồng” kiểu “dạy hư con nít” của , bình tĩnh mở lời:

 

“Bắt gian trực tiếp thì quá nhẹ với thời gian dối trá của .

Nếu chơi, thì khi ly hôn, sẽ chơi cùng luôn.”

 

 

—-------

 

Hôm , Phương Văn Thành về nhà với vẻ mặt vô cùng thỏa mãn.

 

Vừa mở cửa, giật , lắp bắp:

 

“Tiểu Tuyết? Em ?”

 

Thấy gương mặt tội đầy lo lắng, sợ phát hiện gì đó, suýt bật .

 

giả vờ chán chường:

 

“Đi chán lắm, em nữa.

Với mấy đồng nghiệp cứ mát em hoài, nhất là Lâm Nguyệt !”

 

Nhắc đến Lâm Nguyệt, Phương Văn Thành lộ vẻ căng thẳng:

 

“Haizz, cô ghen tỵ với em thôi.

Nếu em thấy vui thì đừng nữa, khỏi gặp cô .”

 

bỏ lỡ ánh tràn đầy mong đợi trong mắt .

 

thì chẳng càng tiện cho bọn họ hơn ?

 

Đến cũng giấu vẻ nhẹ nhõm.

 

“Ừm! Vậy em ngủ tiếp nhé, đây.”

 

Nói , xoay giả vờ ngủ tiếp.

 

Phương Văn Thành rửa mặt sơ sài lập tức rời khỏi nhà.

 

Tiếng cửa đóng , chậm rãi mở mắt.

 

Đừng vội mừng.

Hy vọng sẽ thích món quà lớn chuẩn cho.

 

 

Loading...