Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

CHỒNG TÔI LÀ KẺ ĂN BÁM, TRÀ XANH TƯỞNG CƯỚP ĐƯỢC MÓN HỜI - 7

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:17:28

Mặt trắng bệch:

 

“Em... em từ lâu ...”

 

nhặt sợi dây chuyền tặng hôm kỷ niệm, ném xuống chân :

 

“Cũng lâu lắm.

Chính từ cái dây chuyền nhận .

Anh tưởng thương hiệu tặng kèm dây chuyền khi mua 500.000 tệ ?”

 

Phương Văn Thành còn chút hy vọng, ngẩng đầu hỏi:

 

“Em... thể tha thứ ?

Cho một cơ hội nữa thôi... ?”

 

vỗ nhẹ :

 

“Anh nghĩ xem?”

 

Phương Văn Thành cúi đầu, khi ngẩng lên thì tất cả lớp mặt nạ rơi xuống:

 

“Là cô gài !

ly hôn thì cô cũng bồi thường cho !

cũng là chỗ trong giới kinh doanh!

tuyệt tình thì cũng để cô sống yên !”

 

nhận lấy ly rượu từ vệ sĩ, khẽ nhấp một ngụm:

 

“Anh , lúc nào cũng hấp tấp quá.

còn hết cơ mà.

Anh tại rành về thương hiệu ?

sáng lập của nó.

Còn mấy đây, là mượn từ ba đó.

Nào, các giới thiệu .”

 

Khi luật sư Vương lên tiếng:

 

“Giám đốc pháp lý Tập đoàn Hàn thị.”

 

Ánh mắt của Phương Văn Thành — từ hung hăng phản kháng, dần chuyển thành tuyệt vọng .

 

cạn ly, dậy:

 

“Đi thôi, lấy giấy ly hôn nào.”

 

Phương Văn Thành im lặng lâu.

 

Ngay khi bắt đầu mất kiên nhẫn, bất chợt :

 

“Dù cũng là vợ chồng một thời...

Có thể... đừng vạch trần ?”

 

mím môi, giọng nhàn nhạt:

 

“Cái hình tượng đó đáng giữ lắm ?

Bây giờ về với thực tế, vẫn còn kịp mà.”

 

Anh gào lên:

 

“Không! Cô hiểu gì cả!!”

 

nhướn mày:

 

“Ồ, thôi . Tùy .”

 

bước nhẹ nhàng khỏi văn phòng, ánh mắt Lâm Nguyệt lập tức quét về phía .

 

Một đồng nghiệp hỏi nhỏ, lo lắng:

 

“Cậu chứ?”

 

trấn an:

 

“Không , .

Giờ tiện chuyện...

Mình ly hôn, là phòng công chứng đóng cửa mất.”

 

Nghe thấy, mặt Lâm Nguyệt rạng rỡ như nở hoa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chong-toi-la-ke-an-bam-tra-xanh-tuong-cuop-duoc-mon-hoi/7.html.]

 

nhận ánh mắt giận dữ mà Phương Văn Thành đang b.ắ.n về phía .

 

bước khỏi công ty, vệ sĩ mở cửa chiếc Rolls-Royce cho , lưng vang lên tiếng xì xào:

 

“Haizz... Tiểu Tuyết thật đáng thương...”

“Thật mà...”

... ai thấy lạ ? Cô trông như địa vị ?”

đúng! Bảo vệ riêng, luật sư riêng, còn xe Rolls-Royce...”

 

“Nhìn thế nào cũng chẳng giống kiểu bà nội trợ sống bám Tổng Giám đốc Phương…”

 

Cửa xe khép — còn tất cả những chuyện đó, liên quan gì đến nữa.

 

—--------

 

Thủ tục ly hôn tất nhanh.

 

Nhờ luật sư và công chứng viên chứng, Phương Văn Thành nhận gì cả: nhà, tiền tiết kiệm.

 

Thậm chí, chiếc đồng hồ tặng hôm kỷ niệm cưới, cũng lấy .

 

Dưới ánh mắt cầu xin của , để cho công ty và chiếc BMW 3-series.

 

Không cao thượng gì — chỉ là…

 

Anh hiểu rằng, đến nước thì công ty và chiếc xe đó là gánh nặng.

Liệu lo nổi ?

 

Trước khi rời , bụng nhắc nhở một câu:

 

“À, tuần đến kỳ trả lương đấy nhé.”

 

Trước đây, khi công ty thiếu vốn, thường bỏ tiền túi ứng lương cho nhân viên.

 

Còn tháng … chúc may mắn, nhé.

 

tưởng chuyện đến đây là kết thúc.

 

Thỉnh thoảng, vài tin tức các đồng nghiệp cũ truyền đến tai :

 

Sau khi dọn khỏi nhà , Phương Văn Thành chuyển đến sống cùng Lâm Nguyệt trong căn hộ thuê. Nghe là để "bồi dưỡng tình cảm".

 

Chiếc BMW cũng chạy nữa — viện cớ “bảo vệ môi trường”.

 

Còn lương nhân viên? Đã trễ một tuần mà vẫn phát.

 

Phương Văn Thành loay hoay tìm kiếm dự án đầu tư, nhưng đối tác cũ lượt viện lý do để cắt đứt hợp tác.

 

Về phần , ba phủ nhận chuyện can thiệp.

 

Ha Ha Ha.

 

Đàn ông mà.

 

Hôm đó, đến đúng gian hàng cũ, phòng VIP cũ, cùng với quản lý cũ để chọn túi.

 

, ghé chơi.

 

Một giọng quen thuộc vang lên ngoài cửa:

 

“Văn Thành, quá đáng thật đấy!

Đòi tiền sính lễ thì nhanh, giờ mua cái túi cũng chịu!

Trước Hàn Tuyết mỗi ngày xách một cái túi khác , dùng cả tháng trùng!

Còn ? Đối với cô thì tiêu xài thoải mái, đến em thì keo kiệt!”

 

đảo mắt:

 

"Ờ, cũng đúng thôi — tiền của hào phóng?"

 

Quản lý cửa hàng suýt nữa thì ngất tại chỗ. Cả mặt lộ rõ vẻ đau khổ:

 

“Trời ơi! Lại là họ nữa ?!”

 

định lẻn cho lẹ, nhưng túm :

 

“Túi hôm nay, lấy hết.”

Loading...