CHỦ MẪU HẦU PHỦ - CHƯƠNG 2
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:33:17
Nghe nhà kể , đó là một nữ tử vô cùng kiêu căng ngang ngược, da màu mật ong, tính tình sảng khoái bá đạo.
Trước ngày đại hôn một ngày, nặc danh đưa thư, Vĩnh Xương Hầu tàn bạo hiếu sát, khuyên nên bỏ trốn.
“Vừa dứt màn , vội vàng tính kế chúng .” Ta với .
Mẹ nắm c.h.ặ.t t.a.y , run giọng: “Đường nhi, là con cứ cáo bệnh từ hôn , đây đúng là hang hùm miệng sói.”
“Đây là hôn sự do đích Hoàng thượng ban cho, thể từ hôn ? Cả nhà già trẻ lớn bé chúng ai sống nữa ?” Ta .
Mẹ đến nghẹn cả lời.
Cứ như , ngày đại hôn của cũng đến.
Huynh trưởng cõng khỏi cổng Thùy Hoa, lên kiệu hoa.
Kiệu hoa thẳng đến Vĩnh Xương Hầu phủ.
Sau khi bái đường, trong động phòng vô cùng náo nhiệt.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Tân lang vén khăn trùm đầu lên, thấy vô tiếng hít đầy kinh ngạc.
Những lời bàn tán cố ý vô ý lọt tai: “Quả nhiên là mỹ nhân.”
“Nghiêng nước nghiêng thành.”
Ta vội vàng ngẩng đầu, liếc Chu Thế Đình.
Da Chu Thế Đình ngăm đen, trán rộng mày rậm, mũi cao môi mỏng, vô cùng khí. Hắn đó, cao lớn hơn hẳn những xung quanh, tựa như một cây trường thương đỏ rực đầy sắc bén.
Đôi mắt đen láy, tĩnh lặng thẳng mặt , chẳng chút cảm xúc.
Ta vội vàng cụp mắt xuống.
Đám nữ quyến đến náo động phòng rời , nha hồi môn giúp tẩy trang y phục.
Một canh giờ , Chu Thế Đình tân phòng.
Ngoài sân hầu hạ rửa mặt đồ.
“…Hầu gia, lão phu nhân thể thoải mái, mời ngài đến xem .” Có nha bẩm báo.
Hắn hai , một tên Nguyệt Nương, là tâm phúc của ; một tên Thiền Thiền, là từ biên cương theo về.
Người gọi đêm tân hôn, chính là Nguyệt Nương.
Chu Thế Đình liếc : “Phu nhân cứ nghỉ ngơi , sẽ về ngay.”
Ta .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chu-mau-hau-phu/chuong-2.html.]
Đêm khuya, khi Chu Thế Đình phòng, đang bên đèn ăn bánh bột sắn dây.
Thấy bước , giả vờ luống cuống: “Hầu gia, thể mẫu thế nào ạ?”
“Chỉ là chút chuyện nhỏ thôi, cả.” Hắn đáp.
Rồi hỏi: “Nàng đang ăn gì ?”
“Điểm tâm tự tay , mang từ nhà đẻ sang.” Ta đáp, “Hầu gia nếm thử ạ? Thiếp pha Vân Vụ , ăn bánh bột sắn dây với thì đúng là tuyệt phối.”
Chu Thế Đình xuống.
Hắn ăn bánh bột sắn dây, ánh mắt khẽ lóe lên. Không gì, nhưng cầm thêm một miếng nữa.
Ta cũng lặng lẽ ăn thêm một miếng.
“…Không còn sớm nữa, nghỉ ngơi thôi.” Hắn .
Ta .
Sau khi rửa mặt xong, cởi giày lên giường ; bước , buông màn xuống.
Ánh nến lay lắt.
Hương vị bánh bột sắn dây đêm tân hôn, chút ngọt ngào.
Sáng sớm hôm , cùng đến thỉnh an lão phu nhân, tức là chồng .
Lão phu nhân mặt mày hiền từ, khi , ánh mắt chút kinh ngạc; Nguyệt Nương bên cạnh, khóe mắt thâm quầng, xem cả đêm qua ngon giấc; một nữ tử khác, bộ váy màu xanh nhạt, thẳng tắp.
Người trong Hầu phủ đều đang đánh giá .
Sau khi dâng cho lão phu nhân, Nguyệt Nương và Thiền Thiền cũng đến dâng cho .
“Sau đều là một nhà, mong hai vị cùng tương trợ lẫn , vì sự yên của hậu trạch, vì gia nghiệp hưng vượng.” Ta lấy lễ vật tặng cho hai .
Mẹ chồng gật đầu: “Trong nhà hòa thuận thì mới hưng vượng . Nguyệt Nương, từ hôm nay trở , con hãy giao thẻ bài quản gia cho phu nhân.”
Ta vội vàng lắc đầu: “Mẹ, chuyện vội ạ. Con dâu mới về phủ, nếu gì sai sót, chẳng con sẽ mang tội lớn .”
Rồi : “Hầu gia hồi kinh , đợi đến khi Nguyệt Nương hỉ sự, con dâu lo liệu cũng muộn.”
Nguyệt Nương ngẩn ; Thiền Thiền bên cạnh sắc mặt đổi.
Chu Thế Đình liếc Thiền Thiền một cái sắc lẹm. Thiền Thiền rụt cổ , dám hé răng.
Sau đó chồng khen giữ ; Chu Thế Đình thấy hề nông nổi; Nguyệt Nương cũng bớt phần nào sự đề phòng với ; Thiền Thiền thì cảm thấy dễ bắt nạt.
Bước đầu tiên trong “hang hùm miệng sói” , bước , cũng vững.