CHỦ MẪU HẦU PHỦ - CHƯƠNG 3
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:33:19
2
Ta nhanh chóng mang thai.
đêm tân hôn, Thiền Thiền chiếm lấy Chu Thế Đình. Hắn về chính viện chỉ là điểm danh qua loa, đêm nào cũng nghỉ phòng Thiền Thiền.
Một đêm động phòng, vẫn chẳng thể khiến mang thai.
Chu Thế Đình sủng ái Thiền Thiền, và Nguyệt Nương đều .
Hoàn cảnh của và Nguyệt Nương phần tương đồng, nhưng khác biệt lớn: Nguyệt Nương yêu mến Chu Thế Đình, còn thì .
Bởi , Nguyệt Nương khổ sở hơn nhiều, mỗi thấy Thiền Thiền, nàng đều nhịn mà nổi giận; còn Thiền Thiền dù khiêu khích thế nào, chỉ cần quá phận, đều chẳng mảy may để ý.
Nguyệt Nương là do tiên Thái hậu nương nương ban thưởng cho Chu Thế Đình, xuất thứ nữ quan kinh thành, nàng tài học dung mạo, tự nhiên sẽ dã tâm lớn hơn.
Nàng cam tâm .
Nàng sức tranh giành Chu Thế Đình với Thiền Thiền.
Thủ đoạn chốn khuê các, Nguyệt Nương hiểu rõ hơn nhiều, nàng lão phu nhân chống lưng, nhanh chọc giận Thiền Thiền.
Thiền Thiền mặt giáng cho Nguyệt Nương một cái tát.
Lão phu nhân nổi trận lôi đình.
“Đường nhi, chuyện con tự quyết định .” Lão phu nhân với .
Bà đắc tội với con trai, nên mới bảo xử lý Thiền Thiền.
Ta dựa theo gia quy, sai đưa Thiền Thiền đến từ đường quỳ gối.
Lúc , Chu Thế Đình đến nhậm chức Thượng thư bộ Binh. Hắn công vụ trong , thể ngày ngày ở nhà.
Thiền Thiền lớn lên ở biên cương, tính tình ngang ngược hung hăng, chẳng chịu ngoan ngoãn đến từ đường quỳ gối.
Nàng đánh thương đám áp giải, cướp một con ngựa, xông thẳng ngoài.
Ta lập tức dắt một con ngựa khác đuổi theo, nha hồi môn của dâng lên một cây cung ngắn.
Thiền Thiền thấy , suýt chút nữa bật thành tiếng: Đàn bà khuê các, gì về cưỡi ngựa b.ắ.n cung chứ?
Nữ tử lớn lên ở biên cương, kỹ thuật cưỡi ngựa cực kỳ điêu luyện, há là thứ thể đuổi kịp ?
Thế nhưng, thúc ngựa giương cung, ngay tại đầu ngõ b.ắ.n một mũi tên, đánh tan búi tóc của Thiền Thiền.
Thiền Thiền giật kinh hãi.
Hàng xóm láng giềng túm tụm xem náo nhiệt, quát lớn với nàng : “Đứng , còn chạy sẽ b.ắ.n chân trái ngươi đấy.”
Thiền Thiền kinh ngạc tin tai .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chu-mau-hau-phu/chuong-3.html.]
Bắp chân trái đau nhói, nàng suýt chút nữa ngã nhào xuống ngựa, cùng lúc đó Chu Thế Đình xuất hiện ở đầu ngõ, chặn đường Thiền Thiền.
Hắn thấy rõ ràng chuyện xảy .
Hắn ngước đôi mắt tĩnh lặng như giếng cổ, yên lặng một cái.
Thiền Thiền bò lết đến mặt , lóc thảm thiết: “Tướng quân, tướng quân ngài nhà, bọn họ liên kết ức h.i.ế.p .”
Chu Thế Đình yên lặng nàng : “Thiền Thiền, nàng về biên cương ?”
Thiền Thiền ngẩn : “Cái gì?”
“Nếu nàng về, thì nên ép chủ mẫu đích cưỡi ngựa đuổi theo nàng. Nàng còn đến quy củ phép tắc ?” Chu Thế Đình trầm mặt.
Thiền Thiền khẽ run .
“Tướng quân, chân của …”
Chu Thế Đình xuống bắp chân nàng , .
Ngài phân phó tùy tùng bên cạnh: “Đưa Thiền Thiền về .”
Chân Thiền Thiền thương do trúng tên, vết thương sâu, cũng tổn hại đến gân cốt.
Sau khi băng bó qua loa, Chu Thế Đình đích đưa nàng t ađến từ đường, bảo nàng bế môn tư quá nửa tháng.
Chu Thế Đình về đến chính viện, bánh táo tàu mềm dẻo, pha thêm mới dâng lên cho dùng.
Hắn ăn liền ba miếng, mới hỏi : “Rốt cuộc là chuyện gì?”
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
“Hầu gia, là ngài cứ hỏi Thiền Thiền ạ, e là…”
“Ta nàng .” Hắn đáp, “Nàng là chính thê của , là mà bệ hạ tứ hôn, là chủ mẫu Hầu phủ. Lời của nàng, mới tin.”
Ta kể ngắn gọn chuyện tranh chấp giữa Thiền Thiền và Nguyệt Nương.
Nói năng nhẹ nhàng, hai bên đều đỡ cho, hề thừa cơ giậu đổ bìm leo.
Sau đó thêm:
“Hầu gia, Nguyệt Nương cũng là mà tiên Thái hậu ban thưởng, là ân điển của hoàng gia. Nay trong phủ Thiền Thiền, cả , trong lòng nàng tất bất an.
“Thiếp ít khi ngoài, nhưng cũng hạ nhân , Nguyệt Nương đến giờ vẫn từng hầu hạ Hầu gia. Nàng phủ mấy năm , vẫn luôn tận tâm tận lực hầu hạ bên cạnh mẫu .
“Nay sắp xếp cho nàng hầu hạ Hầu gia, nàng con cái để nương tựa, trong lòng thể nóng nảy cho ? Xét cho cùng cũng là chuyện dễ thông cảm thôi ạ.”
Rồi về Thiền Thiền: “Nàng áy tính tình hoạt bát, câu nệ như nữ tử kinh thành, là giải buồn cho Hầu gia. Bất kể là là mẫu , đều ý định đổi tính nết của nàng .”
Cuối cùng : “Cả hai đều sai, chỉ là vô duyên vô cớ sinh sự. Hầu gia, là quản gia nghiêm, đều là do quản thúc bọn họ.”