Có Anh Trai Thật Tốt - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:48:18
Mạnh Vân Xuyên từng học cách băng bó vết thương.
Anh xổm bên chân , hai bàn tay nhỏ xíu lóng ngóng, che vết thương nhưng dám.
Nhìn m.á.u theo làn da trắng nõn của chảy xuống sàn, càng thêm hoảng loạn, miệng cứ lặp lặp :
"Không , , mà!"
Lưỡng lự mãi, cuối cùng chịu nữa, bỗng dưng bật dậy, sang một câu:
"Em gái, ngoài một lát nha!"
Dứt lời, như một cơn gió lao thẳng khỏi cửa.
: "???"
Đi đấy?
Còn kịp phản ứng, chợt thấy tiếng hét xuyên thấu cả khu phố của trai :
"Cứu mạng!!! Em gái sắp c.h.ế.t !!!"
"Có ai cứu với !!!"
"Mau đến đây !!!"
Cẩn thận lắng , phát hiện trong giọng còn lẫn cả tiếng nức nở.
Không hét rơi nước mắt nữa.
Tim khẽ run lên một chút, nhưng khi rõ những lời hét, mắt bỗng tối sầm, suýt chút nữa ngất xỉu tại chỗ.
Xin nhắc nữa: chỉ trầy một tí, chứ sắp gặp ông bà !!!
mà... giọng to lắm.
Tiếng hét cả khu láng giềng tưởng nhà xảy chuyện kinh thiên động địa gì đó.
lúc , cô Tần nhà bên đang nấu ăn, lập tức vứt luôn cái xẻng xào rau xuống bếp, vội vàng lao , kéo lấy nhóc đang la lối um sùm:
"Tiểu Xuyên! Xảy chuyện gì thế?!"
Vừa thấy xuất hiện, trai nhanh chóng lau nước mắt một cách đầy điềm tĩnh, đó nắm c.h.ặ.t t.a.y cô Tần, kéo nhà, chỉ thẳng vẫn đang hóa đá tại chỗ gấp gáp :
"Cô ơi! Em gái cháu chảy RẤT NHIỀU máu!!!"
Trong lúc chạy gào thét khắp nơi, m.á.u vết thương bắt đầu đông .
Nhìn thì vẻ đáng sợ, nhưng thực chẳng nghiêm trọng gì mấy.
Cô Tần tìm hộp y tế, giúp xử lý vết thương, dán băng cẩn thận, còn dọn sạch đống mảnh sứ vỡ sàn. Trước khi , cô dặn dò:
"Vết thương đừng để dính nước nhé."
Anh gật đầu liên tục, như thể chỉ sợ gật chậm một chút sẽ tước mất chức danh " trai ".
Tiễn cô Tần xong, lập tức chạy ngay về phòng, lục lọi một hồi lôi một túi đồ ăn vặt to đùng, đẩy sang với vẻ mặt cực kỳ hào phóng:
"Em gái, ăn !"
Nói chuyện mà giọng vẫn còn lẫn chút nghẹn ngào.
chằm chằm đôi mắt vẫn còn đỏ hoe của , lòng thầm nghĩ:
Chắc là dọa đến phát thật ...?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/co-anh-trai-that-tot/chuong-2.html.]
Nghĩ , theo bản năng nhẹ giọng an ủi:
"Anh ơi, em . Đừng mà."
Ngay khi thấy câu , động tác lén lút liếc vết thương của bỗng khựng .
Anh cứng đờ , vẻ mặt bỗng trở nên cực kỳ mất tự nhiên, đó mặt đỏ như quả cà chua, vội vã ưỡn n.g.ự.c cãi :
"Ai… Ai chứ! Tại gió ngoài to quá thôi!!"
khẽ nhướng mày, im lặng chằm chằm nhóc quật cường mặt.
…
Được .
Anh gì thì chính là .
Tối hôm đó, bố cũng chuyện xảy ban ngày.
Họ kiên nhẫn dạy Mạnh Vân Xuyên cách sử dụng lò vi sóng: hâm nóng đồ ăn xong đưa tay lấy ngay, mà đeo găng tay chịu nhiệt.
Anh nghiêm túc giảng, đó vỗ n.g.ự.c tự tin:
"So easy! Ngày mai đảm bảo em sẽ thấy hảo!"
thật đáng tiếc, cơ hội thể hiện.
Bởi vì... trường mẫu giáo.
Ban đầu, vì định gửi sang nhà họ hàng, bố thủ tục chuyển trường cho , thứ gần như tất.
giờ cần chuyển nữa, thế là khi tan , họ vội vàng chạy thủ tục giữ chỗ cho .
Ngày mai, thể tiếp tục học như bình thường.
Anh khi tin thì bực bội mặt, lén lút giậm chân tỏ vẻ bất mãn, nhưng cuối cùng cũng chẳng thể gì.
còn tưởng rằng cuối cùng từ bỏ cơ hội thể hiện, nhưng ngờ...
Sáng hôm .
dụi mắt tỉnh dậy, khỏi phòng thấy trong bếp một bóng dáng nhỏ xíu, mang theo găng tay cách nhiệt, cẩn thận bưng một cốc sữa nóng từ lò vi sóng .
Anh mới học lớp một đang cố tỏ vẻ chững chạc như lớn.
Thấy , hớn hở vẫy tay gọi:
"Em gái, mau uống sữa !"
Bố dậy đúng lúc chứng kiến cảnh , bật trêu ghẹo:
"Anh trai đối xử với em gái quá nhỉ!"
Anh đến mức méo cả miệng, nhưng lập tức nghiêm mặt, điềm tĩnh đáp:
"Con là trai mà! Đối xử với em gái là điều đương nhiên!"
Bố , cùng bật .
Anh đến mặt đỏ bừng, nhưng cũng nhịn mà theo.
Ánh sáng buổi sáng sớm xuyên qua cửa sổ, rọi lên ba họ.
Trước mặt là chiếc bàn ăn kẻ sọc, đó hai cốc sữa ấm, một tô mì nóng hổi.
Cạnh bên là chiếc ghế sofa bọc vải, đó vương vãi vài con thỏ bông và gấu bông, bừa bộn nhưng chút trật tự riêng.