Có Anh Trai Thật Tốt - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:48:19
Khung cảnh , ấm áp đến mức như thể thời gian dừng ngay giây phút , vẽ nên một bức tranh gia đình đầy yêu thương.
lặng lẽ họ, nhớ đến đoạn kết của cuốn sách bố vì chuyện của trai mà đau lòng mệt mỏi, đến khi trung niên tóc bạc lốm đốm, vẻ mặt tiều tụy.
Trong lòng bỗng dâng lên một suy nghĩ:
như thế.
cả gia đình đều bình an, vui vẻ.
Từ hôm đó, quan hệ giữa và trai lập tức gần gũi hơn hẳn.
Để chứng minh những gì với bố , bắt đầu cố gắng hết sức để thể hiện vai trò " trai "
dọn dẹp đống thú bông, lao đến giật lấy:
"Để ! Em nghỉ !"
Rồi đó, mồ hôi đầm đìa, thở hồng hộc như chạy marathon.
: "..."
ăn vặt, lập tức móc con heo đất , giọng hào sảng:
"Anh tiền! Em mua !"
Sau đó , cố gắng giữ dáng vẻ ngầu lòi, nhưng vẫn thấy môi cắn chặt, mặt đầy vẻ đau lòng.
: "..."
Thôi, khi cái món ăn vặt cũng cần ăn lắm .
Sau , mỗi khi tan học ở trường mẫu giáo, đều đón về nhà.
Hôm cũng , nhưng khi bước cổng trường, bỗng dưng khựng .
Không xa phía , Mạnh Vân Xuyên đeo chiếc cặp sách nặng trịch, cùng vài bạn, phấn khởi vẫy tay với :
"Em gái!"
Không khoe khoang gì mặt bạn bè, nhưng thấy yên, hớn hở bước nhanh về phía :
"Anh trai đến đón em gái về nhà đây!"
Ngay khi lời thốt , mấy nhóc bên cạnh liền xuýt xoa cảm thán:
"Oa! Em gái của nhỏ xíu, đáng yêu thật đó!"
" , đáng yêu quá mất!"
Anh lập tức mắt sáng rỡ, long lanh đầy mong đợi.
: "???"
Nghĩ ngợi một chút, bèn nở nụ ngọt ngào, dịu dàng gọi:
"Anh ơi~"
Ngay lập tức, khóe miệng cong lên tận trời, trông cực kỳ đắc ý:
"Ơi! Anh đây, em gái!"
Nhóm bạn bên: "..."
: "..."
Hết nổi.
Trước giờ chỉ thấy khoe giàu, khoe nhan sắc, từng thấy ai khoe em gái thế luôn!
Vừa buồn , bất lực, nhưng cuối cùng vẫn nắm tay :
"Đi thôi, về nhà nào."
Anh vui vẻ đến mức hé hé, giọng mềm hẳn tám độ:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/co-anh-trai-that-tot/chuong-3.html.]
"Ừm! Về nhà thôi~"
Từ đó, việc đón tan học trở thành một thói quen.
Mãi cho đến khi lên tiểu học, ngày nào cũng , giờ tan học, và trai đều cùng về nhà.
Dĩ nhiên, vì tan học muộn hơn, nên hầu hết thời gian đều là đợi .
Dần dần, cũng quen dần với điều đó.
Cho đến một ngày.
Tan học, chờ trong lớp tận một tiếng đồng hồ, thậm chí còn xong hết bài tập chuẩn cho ngày mai.
Nhìn ngoài cửa sổ vẫn thấy bóng dáng quen thuộc.
Mùa đông sắp đến, trời tối nhanh, lúc sắc trời chuyển dần sang xám xanh.
Lòng bỗng dưng trầm xuống, linh cảm bất an.
Lúc Mạnh Vân Xuyên học lớp 9, khu tiểu học và khu trung học cách xa.
Không suy nghĩ nhiều, mang cặp sách chạy thẳng đến lớp , nhưng khi bước , trong lớp chỉ còn lác đác vài .
đảo mắt một vòng, thấy bóng dáng trai cả.
Một vài bạn học quen mặt , thấy chạy đến tìm , vẻ mặt hiện lên chút kinh ngạc.
Một gãi gãi đầu, nghi hoặc :
"Mạnh Vân Xuyên tan học xong là luôn mà. Hôm nay thầy còn giữ , bọn tớ về sớm hơn mười mấy phút đấy."
Nghe , sững .
Hôm nay còn tan học sớm hơn bình thường?
Không chờ lâu, xoay chạy xuống lầu, lòng thầm nghĩ:
Có thể là việc gấp nên đến tìm .
Vậy chắc là về nhà .
ngoài dự đoán của , Mạnh Vân Xuyên về nhà .
Lúc đó, đang chuẩn bữa tối. Thấy về muộn, bà tự nhiên hỏi:
"Con mà về trễ ? Hôm nay đón em gái?"
Nghe , đầu sang.
Chỉ thấy thiếu niên mái tóc bết mồ hôi, dù đang là cuối thu nhưng toát cả đầy mồ hôi, hai má đỏ bừng, như thể chạy một đoạn dài.
Vừa thấy yên ghế sofa, khẽ thở phào nhẹ nhõm, đơn giản:
"Con chút chuyện, định xong việc sẽ đến đón em về."
Nghe , hỏi thêm.
lặng lẽ quan sát một chút, bỗng dưng nhận khóe miệng rách.
Đánh ?
Suy nghĩ chỉ lóe lên thoáng qua, cũng để tâm lắm.
Cho đến ngày hôm .
Tiết hai tan học, trong thời gian chơi, bạn cùng bàn của từ nhà vệ sinh , ánh mắt chút kỳ lạ.
"Mạnh Nguyệt Khê, trai tên là Mạnh Vân Xuyên ?"
gật đầu, phủ nhận:
"Ừ, đúng ."
Vân Xuyên ngày nào cũng đến đón , chỉ lớp , mà cả lớp cũng mặt.