Có Con Gì Nuôi Mà Không Thịt? - Chương 9:
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:49:09
Chương 9:
Ta giường, nhớ cảm giác , lăn lộn.
Đêm đó, mơ một giấc mơ.
Trong mơ, Tiêu Hạc Vân dịu dàng gọi là nuôi.
Làm sợ tới giật tỉnh giấc.
Chết tiệt, đúng là nghiệp chướng!
Ta dùng sức lắc đầu.
Bỗng nhiên cảm thấy hiểu nổi bản của một năm .
Sao nghĩ việc Tiêu Hạc Vân con trai chứ?
là đầu óc vấn đề.
Sáng sớm hôm , trời nắng .
Ta chạy đến phòng Tiêu Hạc Vân, đem chăn của phơi nắng.
Ai ngờ hôm nay ngủ nướng, tới giờ vẫn dậy.
Ta giường , lẩm bẩm: “Hôm nay sách ?”
Tiêu Hạc Vân mở mắt, bỗng nhiên túm lấy cổ tay .
Đất trời cuồng, ngã nhào lên , cũng va chỗ nào của , chỉ thấy đau đến hít sâu một .
Ta vội vàng vén chăn lên: “Ta ngươi thương ?”
Hắn vô thức giữ tay , ánh mắt dần trở nên tỉnh táo, lẩm bẩm: “Không mơ?”
Nói , đợi kịp phản ứng, đẩy , nhốt ngoài cửa.
Ta chẳng hiểu .
Chỉ đêm đó, Tiêu Hạc Vân lén lút giặt ga giường.
Là tỳ nữ trong viện kể cho .
Nàng Tiêu Hạc Vân lén lút như kẻ trộm.
…
Mùa xuân qua , đến ngày mừng thọ Tiêu lão gia.
Tiêu Hạc Vân đưa cùng đến dự tiệc, nhân cơ hội bàn chuyện hôn sự của hai , định ngày lành tháng .
Ta lấy chút tiền từ chỗ , đến hiệu thuốc mua ít đồ bổ mua một chiếc vòng tay, cuối cùng dùng tiền còn mua ít bánh ngọt.
Tiêu Hạc Vân tựa khung cửa, khoanh tay n.g.ự.c : “Không cần , chỉ cần đến là .”
Ta đếm tiền còn : “Không , thế bất lịch sự lắm.”
Hắn cầm lấy đồ trong tay : “Ngươi chu đáo đến , họ vẫn sẽ tìm thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/co-con-gi-nuoi-ma-khong-thit/chuong-9.html.]
“Họ tìm mặc họ, thẹn với lòng là .”
Ta nắm tay , : “Còn ba đồng, mua hai xâu kẹo hồ lô ăn .”
Hắn nhéo má : “Được.”
Giờ Thân, và Tiêu Hạc Vân cổng Tiêu phủ chờ tiểu tư bẩm báo.
Người qua bàn tán xôn xao.
“Kia chẳng tên công tử ăn chơi của Tiêu gia ? Nghe mấy tháng đuổi khỏi nhà .”
“Chậc chậc, trưởng tử nhà quyền quý mà hư hỏng như , khác hẳn nhị công tử nhà họ!”
Vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến.
Nhị công tử Tiêu gia, Tiêu Tấn Vân đón bọn .
Hắn tươi , trông hiền lành: “Đại ca. Sao thẳng mà còn sai bẩm báo?”
“Đương nhiên là để an lòng một .” Nói , Tiêu Hạc Vân khẽ nhếch môi , đáy mắt lạnh tanh.
Tiêu Tấn Vân á khẩu, gượng gạo vài tiếng.
Follow chúng mình tại page Bộ Truyện Tâm Đắc nha
https://www.facebook.com/anthienlinhtruc?mibextid=ZbWKwL
“Đại ca gì ?”
Tiêu Hạc Vân nắm tay phủ, khi ngang qua Tiêu Tấn Vân, khẽ : “Giữa chúng , cần diễn kịch.”
Trong bữa ăn, Tiêu cáo bệnh .
Bữa cơm diễn mấy vui vẻ, nhưng cũng coi như yên tĩnh.
Khi Tiêu Hạc Vân nhắc đến chuyện hôn sự của chúng , căng thẳng đến toát mồ hôi.
Tiêu lão gia im lặng một lúc lâu: “Môn đăng hộ đối quan trọng, quan trọng là gia cảnh trong sạch.”
“Tuy Chước Hoa cô nương còn cha , nhưng lễ nghi vẫn tuân thủ, hãy để nàng dọn ngoài, ở trong tiểu viện ở phía nam thành, đợi đến khi thành hôn mới dọn về.”
Ta gật đầu đồng ý.
Tiêu Hạc Vân cũng phản đối.
Ăn xong, Tiêu Hạc Vân Tiêu lão gia gọi thư phòng, hai chuyện chừng mười lăm phút.
Trong lúc chờ đợi ở sảnh, Tiết thị, vợ của Tiêu Tấn Vân, đưa cho một tách .
“Tẩu tẩu, uống chút nước .”
Tiết gia là dòng dõi quan , con cháu trong nhà đều quan trong triều.
Tiết thị dịu dàng, mày lá liễu, trông dễ mến, khi cạnh Tiêu Tấn Vân trông bọn họ như một đôi kim đồng ngọc nữ.
Nghe , nàng và Tiêu Hạc Vân từng hôn ước từ nhỏ.
Gia thế như , tướng mạo như ...
Ta chút tiếc nuối cho Tiêu Hạc Vân.