CÔ DÂU GƯƠNG - Chương 9: Người từng thoát ra
Cập nhật lúc: 2025-07-18 21:41:32
Cô tỉnh dậy trong một căn phòng xa lạ.
Tường đá ẩm lạnh. Ánh sáng mờ mịt hắt qua song cửa sổ nhỏ xíu đặt cao tận trần. Không gương. Không tranh. Không bất kỳ hình ảnh phản chiếu nào.
Chỉ … một đàn ông, đang ở góc phòng, đưa lưng về phía cô.
Anh mặc áo choàng cũ sờn, vai gầy, tóc dài rối bù, nhưng thẳng lưng. Như thể đợi từ lâu.
— Cô là thứ mười bảy .
Anh , chỉ khẽ.
— …Mười bảy gì cơ?
Cô lắp bắp.
— Thứ mười bảy dám bước qua gương, nhưng vẫn còn giữ linh hồn.
Cô run rẩy lên, tim đập như phá lồng ngực:
— Anh… là ai?
— Một kẻ từng ký tên. tất nghi lễ. Và vì … kẹt .
**
Anh mặt .
Khuôn mặt … mắt. Chỉ là hai hốc trũng tối đen. da thịt vẫn nguyên vẹn, giọng bình thường. Giống như ai đó lấy “phần thấy” trong , chỉ để “phần ”.
— từng là một họa sĩ. Người đầu tiên phát hiện gương Hồi Ảnh chỉ phản chiếu hình ảnh… mà còn chép linh hồn.
— Bức vẽ cuối cùng thành… là gương mặt của chính . Và vì , vẫn còn đây.
Cô quanh. Căn phòng cửa.
— Chúng … nhốt ?
— Không. Đây là nhà giam. Đây là phòng chờ. Chờ cho đến khi kẻ phản chiếu ngoài c.h.ế.t , thì chúng mới thể khỏi đây. khi đó… chúng sẽ trở thành cái bóng mới trong gương.
Cô ôm đầu, cố gắng hiểu.
— thế ai cả. chỉ… lấy phận của .
Người đàn ông khan:
— Thân phận ? Cô nghĩ là duy nhất ?
— Gương lưu giữ hàng trăm bản thể. Mỗi mới soi — chỉ cần để lộ sự sợ hãi, sự hối hận, một nỗi đau chôn giấu — thì nghi lễ bắt đầu.
— Không ai là vô tội gương.
**
Cô phịch xuống, bàn tay vẫn còn vết m.á.u từ hôm ký tên.
Bỗng, đàn ông đưa cho cô một mảnh vỡ của gương, nhỏ như lòng bàn tay.
— Đây là “cánh cửa nhỏ.” Mỗi linh hồn còn kháng cự đều giữ một mảnh như thế. Nếu cô tìm cách kết nối các mảnh — cô thể mở một lối thoát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/co-dau-guong/chuong-9-nguoi-tung-thoat-ra.html.]
— … chỉ thể mang theo một .
Cô , hiểu hàm ý. chỉ lắc đầu:
— còn là nữa. Cô… hãy thoát .
— … bản thể . Thế giới thật sẽ nhận .
— Đó là điều thứ hai gương lấy : niềm tin của khác về sự tồn tại của cô.
— Chỉ một cách… để trở .
**
Anh ghé sát tai cô, thì thầm một câu duy nhất:
“Hãy khiến nó soi chính nó.”
Và , chìm bóng tối — tan biến.
Chỉ còn cô, mảnh gương nhỏ, và tiếng gõ cửa quen thuộc.
Cộc.
Cộc.
Cộc.
Cô . Một tấm gương mới mọc lên từ bức tường.
Trong đó, phản chiếu cô.
Mà là cô gái phản chiếu — bản thể thế chỗ cô ngoài đời, đang giường của cô, thẳng gương, môi mấp máy:
“Mày thể . Tao mới là bản gốc.”
cô mỉm , đầu tiên chủ động đáp :
“Cũng thôi. mày quên …”
“Gương bao giờ phản chiếu chính xác.”
Cô giơ mảnh gương vỡ, chĩa thẳng chiếc gương .
Hai mặt gương soi .
Không gì xảy trong vài giây đầu tiên.
Rồi đột nhiên — tiếng rạn nứt vang lên như sấm động.
Mọi thứ xung quanh bắt đầu vỡ nát, ánh sáng trắng bùng lên như một vụ nổ im lặng.
Cô thấy xé thành hàng trăm bản thể — mỗi bản thể là một “cô” khác: , , sợ hãi, tàn nhẫn, yếu đuối, giận dữ…
Tất cả đồng loạt về phía bản thể phản chiếu và thì thầm:
“Mày tao.”
Rồi…trời đất tối sầm .