Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

CÔ GÁI ĐẾN TỪ NĂM 1939 - Chương 3: Thù dai

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:52:32

5

Tối qua khi lễ trưởng thành của Tạ Ngân Lễ kết thúc, ba cho bộ giúp việc nghỉ một ngày. Còn họ thì sang nhà hàng xóm chơi, nên mới chạy khắp biệt thự mà chẳng tìm ai.

Họ tưởng sẽ ngủ thêm một lát.

Cũng ngờ rằng Tạ Ngân Lễ, tối qua còn cãi cha bôm bốp, chơi bời tới nửa đêm lên cơn sốt cao đến mức hôn mê.

Lúc sốt đến bất tỉnh, ba lo sốt vó, vội vàng đưa đến bệnh viện. Mãi cho đến khi bác sĩ truyền nước xong, rằng , ông mới thở phào nhẹ nhõm.

Đo nhiệt độ lúc đó, Tạ Ngân Lễ sốt tới 40 độ, mức thể trở nên ngớ ngẩn.

Sau khi bác sĩ trấn an, mới bình tĩnh .

Lúc ba mới phát hiện tay và đầu gối trầy xước, xót xa hỏi:

— “Con gái ba ngã ?”

lúc đó mới nhớ chuyện ngã, ngẩn một chút nhỏ giọng đáp:

— “Không đau ạ.”

Vừa xong, ba đều ngẩn .

Ba , lắp bắp:

— “Em ơi, nhầm hả? Hình như con gái chuyện thì ?”

Mẹ cũng sững sờ kém.

nhỏ nhẹ gọi:

— “Ba… …”

Hai lớn bật , ôm chặt lấy .

Sau đó, họ bàn bạc chia hành động: ba bệnh viện chăm Tạ Ngân Lễ, còn đưa khám.

Vì bệnh viện nơi thường lui tới nên bác sĩ cho kiểm tra bộ, hướng dẫn tập phát âm nhiều . Cuối cùng xác nhận: thể chuyện.

Bác sĩ hỏi:

— “Hôm nay xảy chuyện gì ?”

Mẹ đáp:

— “Anh trai nó sốt cao, lúc lớn ở nhà, nó gọi 115 để xe cấp cứu đến.”

Chuyện đến đây, Tạ Ngân Lễ tỉnh trong bệnh viện, mở mắt thấy ba nước mắt lưng tròng.

— “…Ba?” Cậu ngơ ngác hỏi, “Sao ba? Như thể con sắp c.h.ế.t đến nơi…”

— “Phì phì phì! Mới tỉnh những lời xui xẻo!” Ba đập vai , “Tối qua con cái gì mà phát sốt khiến em gái con lo đến phát tiếng luôn đó!”

Tạ Ngân Lễ: “…”

Sau khi hạ sốt, Tạ Ngân Lễ xuất viện. Cậu còn trẻ, sức khỏe , hạ sốt là chạy nhảy phăm phăm như chuyện gì xảy .

Về đến nhà, mới phát hiện thật sự .

Cậu đầy kinh ngạc như thấy món đồ chơi cử động:

— “Tạ Sở Dung, em thật sự ?”

im lặng .

Cậu chuyện gọi xe cấp cứu, ánh mắt chút phức tạp:

— “Em một câu cho thử?”

chẳng chuyện với chút nào. Cậu khỏe , thì chúng cứ như , nước sông phạm nước giếng.

định , kéo . Với một đứa ba tuổi như , chẳng thể nào thoát khỏi sức mạnh của một trưởng thành.

— “Gọi một tiếng trai, thả em .”

Cậu rõ ràng là đang bắt nạt trẻ con. Trước đây còn bảo em gái ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/co-gai-den-tu-nam-1939/chuong-3-thu-dai.html.]

vẫn gì, nhưng cứng đầu, buông tay.

Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!

Một lúc , lạnh lùng , chậm rãi mở miệng:

— “Tạ — Ngân — Lễ.”

6

Chuyện khiến khí trong nhà trở nên ấm áp hẳn.

Ba cứ như trúng độc đắc, ngày nào về cũng chỉ mong gọi một tiếng “ba”.

Có thể thoải mái diễn đạt suy nghĩ khiến thấy vui.

Khi bốn tuổi, ba bắt đầu bàn chuyện cho học mẫu giáo.

rốt cuộc cũng bắt đầu tiếp xúc với nền giáo dục của thời đại .

Kiếp , học vấn cao. Dù chữ, nhưng sách từng cũng nhiều.

Không ngờ trong mẫu giáo, khá yêu thích.

Có lẽ do ba nuôi dạy , nên với những bạn nhỏ cùng lứa, trông khá xinh xắn, đáng yêu.

kết giao vài bạn nhỏ, nhưng thú thật, thấy họ trẻ con.

Có một bé tên Lâm Duệ Bác cứ thích rủ chơi.

thích

Trước đây, từng đến nhà cùng trai , và là nhạo là “con bé câm”.

Anh trai là bạn của Tạ Ngân Lễ — chính là từng “may mà là con gái, chứ thì tranh giành gia sản với ”.

Tuy chuyện lâu, nhưng vẫn để ý đến .

Ban đầu, Duệ Bác cố lấy lòng bằng đồ ăn và đồ chơi. Về , khó chịu quá, liền thẳng:

— “Cậu đừng đến phiền nữa. ghét .”

Một câu như khiến òa nức nở, giáo viên dỗ mãi cũng nín.

Các cô giáo sang khuyên : “Phải đối xử với bạn bè nhé.”

chẳng .

Ít ngày , về nhà giờ học, phát hiện Tạ Ngân Lễ mặt. Không chỉ , mà cả của Duệ Bác — Lâm Cảnh Chu — cũng ở đó.

thấy Lâm Cảnh Chu :

— “Tạ ca, giúp với em gái một tiếng , Duệ Bác nhà suýt ngập nhà vì nước mắt . Em gái thù dai quá, đến giờ còn để bụng chuyện nó từng trêu con bé câm, giờ mẫu giáo thèm mặt nó luôn.”

— “Thằng nhóc về nhà cứ lóc, kêu rằng Sở Dung chịu chơi với nó,” chậc lưỡi, “Nó cũng lật mặt nhanh thật. Năm ngoái còn nhạo , năm nay thì sắp biến thành tiểu tùy tùng .”

định giả vờ thấy, ai ngờ phát hiện.

— “Sở Dung , đây, Cảnh Chu chuyện thương lượng với em.” Lâm Cảnh Chu cợt.

chẳng buồn để ý, bỏ .

Lâm Cảnh Chu phía còn lầm bầm:

— “Em cũng ghét luôn hả? Trí nhớ con bé ghê...”

Tối hôm đó, Cảnh Chu về, Tạ Ngân Lễ hiểu nhà ngủ.

Cậu lên đại học, về nhà, càng ít khi ngủ — vì nhà riêng.

đang lon ton xuống lầu thì chạm mặt .

Hành lang hẹp, khó tránh.

Tạ Ngân Lễ xuống , hừ một tiếng:

— “Con nhóc nhỏ xíu , nhớ dai thật.”

hiểu — đang mỉa mai lùn.

sẽ lớn mà!

Loading...