Có Hối Hận Cũng Đã Muộn Rồi - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:53:04
Ngoài , từng nữ hiệp, tiên tử nào nhiều giao tình với .
Càng đừng đến những hành động như bây giờ, khiến dịu dàng, hạ dỗ dành, kiên nhẫn giải thích cho nàng.
Trong khi họ đang để ý đến những lời xì xào của , bỗng một thanh phi kiếm đột nhiên bay đến từ bên cạnh, cắm mặt họ.
Thân kiếm cắm mạnh xuống đất, phát tiếng kêu leng keng.
Có thể thấy dùng kiếm tức giận nhưng kiếm ý lệch lạc, mang theo chút ngớ ngẩn của học nghệ tinh.
Hóa là đại sư Cố Thanh Hàn, ngày thường ham mê hưởng thụ vinh hoa phú quý, chẳng nên trò trống gì.
Hắn mặc một chiếc áo choàng hẹp tay màu trắng trăng khuyết khác với trong sư môn, viền tay áo thêu chỉ vàng hình tường vân, thắt lưng bằng ngọc bích đỏ thẫm, đeo ngọc bội hình chiếc chuông.
Môi mỏng nhếch, lông mày kiếm vút, ánh mắt sáng lấp lánh.
cả lười biếng dựa ghế đàn hương, trông chẳng khác gì mất xương, mất mấy phần oai phong.
Cố Thanh Hàn khinh thường nhướng mi, giọng điệu mỉa mai: "Một đôi nam thanh nữ tú, tình ngươi là tình, tình của tiểu sư chúng thì tình ?"
Sở Kỳ chất vấn đến nỗi sắc mặt trở nên khó coi.
Hắn liếc ánh mắt cau của đang , cuối cùng dừng .
Hắn tức giận : "Ta và Tuế Tuế vẫn luôn chỉ là quan hệ sư , từng vượt quá giới hạn, lẽ nào thương yêu sư của cũng là sai ?"
5
Ta gì mà tức giận.
Ta cảm thấy nực và mỉa mai.
Hắn dường như quên, khi xuống núi gặp Liễu Tư Mộng.
Vào cùng ngày năm ngoái, trong tiệc mừng sinh thần của .
Hắn bên cạnh , từ chốt hết những ly rượu mừng.
Hắn : "Tuế Tuế còn nhỏ, các ngươi uống rượu thì cứ uống với ."
Thấy , trong sư môn trêu chọc: "Ồ, thế là đau lòng , xin hỏi tứ sư và tiểu sư của chúng quan hệ gì ?"
Hắn mỉm liếc họ.
Sau đó, sự chứng kiến của , giữa những tiếng hò reo ồn ào, xoa đầu , giọng dịu dàng như ngọc: "Muội xem, Tuế Tuế?"
Lúc đó, tai đỏ bừng, nhưng vẫn lấy hết can đảm, sự chứng kiến của , thẳng với ánh mắt đầy .
đối với chúng , những tu hành mà , điều chỉ là cảnh tượng thoáng qua.
Bây giờ , đối với , chỉ là sự thương yêu của một sư đối với tiểu sư của mà thôi.
Vẫn là những đó, vẫn là khung cảnh Hồng Mông Sơn, chỉ bảo vệ phía là đổi.
Ta tự giễu, hai tay buông thõng bên hông siết chặt .
Câu đó như một nhát d.a.o đ.â.m thẳng tim .
Cảm giác đau đớn đến khó chịu, nhưng cũng mang cho một cảm giác sảng khoái khi nỗi đau đ.â.m thủng.
Hồng Mông Sơn luôn hoàng hôn và mưa đầu mùa song hành, khiến quên mất rằng, cây sắt sẽ quả, cỏ khô sẽ nảy mầm, mưa phùn Giang Nam liên miên nhưng mãi mãi sẽ rơi xuống mái hiên nhà .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/co-hoi-han-cung-da-muon-roi/chuong-2.html.]
Biết rõ kết quả sẽ như ý nhưng vẫn mù quáng kiên trì suốt tám năm.
Giờ đây, thể tự lừa dối bản nữa, cũng nên ảo tưởng nữa.
6
Dòng nước chảy ngược dòng luôn hòa hợp với dòng sông lớn.
Đại sư , vốn lười biếng, bỗng dậy khỏi ghế đàn hương, định về phía Sở Kỳ.
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
Ta nhịn xuống cảm giác chua xót nơi chóp mũi, tiến lên một bước, ngăn .
Cố Thanh Hàn ngạc nhiên cúi đầu .
Qua làn nước mắt mờ nhạt, cố gắng mở to mắt, lắc đầu với .
Hắn im lặng vài giây, mỉm chua chát: "Ta đúng là nhiều chuyện." Sau đó, tức giận thu kiếm , bỏ .
Chưởng môn bực tức rời , đại sư cũng bỏ .
Những trong điện hình phạt đều mũi, mũi tim, ngầm hiểu mà dần dần tản .
Ta cũng các sư tỷ kéo .
Khi bước chân khỏi cửa, Sở Kỳ gọi tên với giọng điệu phức tạp.
"Tuế Tuế, ..."
Ta , cắt ngang lời : "Tứ sư , hôm nay là tiệc mừng sinh thần của , vẫn đang đợi , thể hàn huyên với ."
Từ khi đưa về Hồng Mông Sơn, luôn chăm chú lắng lời nhưng đây là đầu tiên trong tám năm qua từ chối và cắt ngang lời .
Sở Kỳ sững sờ một lúc, đó đồng tử đột nhiên co .
"Lâm Tuế, chỉ mới xuống núi nửa năm thôi mà, học cái tính từ ai..."
Mày nhíu , lời sắc bén, dường như dạy dỗ như khi gây chuyện đây.
, còn Lâm Tuế cúi đầu ngoan ngoãn chịu mắng nữa.
Ta như thấy lời , theo các sư sư tỷ ngoài.
Chỉ mười bước chân, cảm nhận luồng linh khí mạnh mẽ của Sở Kỳ trong điện hình phạt tỏa .
Cùng với tiếng hét kinh hoàng của nữ chính Liễu Tư Mộng: "A Kỳ, đừng dùng linh lực nữa, vết thương của rách !"
7
Ánh trăng trong vắt, cành cây lay động, rong rêu trong nước đung đưa.
Cửa sổ hé mở, một ngọn đèn dầu le lói.
Khi thấy Cố Thanh Hàn dựa cửa tiểu viện của từ xa, ngẩn .
Cố Thanh Hàn là đại tử của Hồng Mông Sơn, là đại sư của .
tính , chúng thiết lắm, cũng từng bước viện trúc nhỏ của .
Hắn xuất từ một gia đình thế gia danh giá, đến Hồng Mông Sơn chủ yếu là để du ngoạn, chính xác hơn thì giống như một ấm giàu du học nước ngoài thời hiện đại.
Bỏ qua việc lười biếng cả ngày chịu tu luyện, đều là những thói hư tật của công tử nhà giàu kinh thành, hơn nữa là tử chân truyền của chưởng môn nhưng tu vi tầm thường, thậm chí còn bằng một phần ba thực lực của Sở Kỳ.