Có Hối Hận Cũng Đã Muộn Rồi - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:53:06
Nếu hôm nay bênh vực , thực sự rằng vị đại sư học vấn của một mặt như .
Vì lòng ơn, vội chạy tới.
"Đại sư , đến đây?
"... Cảm ơn về chuyện hôm nay."
Hắn thấy trở về, mới lười biếng thẳng lên từ cửa.
Giọng điệu của khá bất cần và khó chịu: "Được , đừng nhắc đến chuyện đó nữa."
đồng thời cũng lấy một hộp ngọc từ trong tay áo đưa cho : "Này, quà sinh thần năm nay của ."
Ta ngây chiếc hộp ngọc tỏa ánh sáng xanh nhạt mặt, chút bất ngờ.
Bởi vì từ lúc thấy xuất hiện, nghĩ nhiều lý do đến tìm .
trong suy đoán của , thể sẽ mắng vô dụng, trách điều, cũng thể sẽ dung túng như các sư tỷ, bảo đừng để ý đến Sở Kỳ và Liễu Tư Mộng.
nghĩ rằng chỉ đơn giản là đến tặng một món quà sinh thần.
Có lẽ nỗi lòng của giấu mặt, khinh thường hừ một tiếng: "Thật vô dụng."
Ta trả lời, chỉ ôm chặt chiếc hộp mang cho niềm vui lớn nhất trong hôm nay ngây ngô, khiến Cố Thanh Hàn càng thêm ghét bỏ.
Không gió từ thổi đến, mưa trúc đổ xuống khắp viện trúc của .
Trước khi , Cố Thanh Hàn , bình tĩnh : "Lâm Tuế, nàng giống ."
"Cái gì?" Ta ngẩng đầu , tỏ vẻ hiểu.
thêm lời nào nữa, rời .
Phải đến khi thấy bóng dáng thanh tú của biến mất trong ánh trăng, mới bừng tỉnh.
Hắn đến Liễu Tư Mộng.
Hóa , sớm thấu nỗi xúc động của .
Bởi vì Sở Kỳ năm đó cũng giống hệt như ngày hôm nay, bất chấp sự phản đối của , thà chịu mười bốn hình phạt của năm vị trưởng lão, cũng vẫn cố chấp đem trở về Hồng Mông Sơn....
8
Tiệc mừng sinh thần của đến nhanh, cũng nhanh.
Từ ngày hôm đó, chỉ quanh quẩn trong viện trúc nhỏ của để luyện kiếm, luyện pháp thuật.
Ta ngoài, cũng thấy những thứ nên thấy.
Ta Sở Kỳ đang giới thiệu Liễu Tư Mộng với , còn vì đắc tội với vị sư pháp lực cao nhất trong sư môn nên đối xử với nàng xa lạ lễ phép.
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
sự tồn tại của nữ chính giống như mặt trời, lặp lặp mỗi ngày, trở thành nơi thu hút ánh sáng.
Chỉ một thời gian ngắn, khắp ngóc ngách của Hồng Mông Sơn đều vang lên những tiếng gọi tên nàng khác .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/co-hoi-han-cung-da-muon-roi/chuong-3.html.]
Giống như tưởng rằng sẽ còn liên quan gì đến Sở Kỳ nữa nhưng đột ngột xông tiểu viện của trong đêm mưa lạnh, cả ướt đẫm mở cửa , thấy liền vội vàng hỏi: "Tuế Tuế, Ngọc Lưu Tiên Thảo của ?"
Hắn ngọt ngào buồn rầu phàn nàn với : "Tuế Tuế, Tư Mộng vô tình thương ở chân, đau lắm, chỉ dùng Ngọc Lưu Tiên Thảo mới thể dịu cơn đau của ."
Hắn gấp và chắc chắn, dường như chỉ thông báo cho , chắc chắn lấy tiên thảo trong chuyến .
dường như quên mất, tiên thảo là để chữa bệnh cho .
Ta cần dùng đúng hạn mỗi tháng, nếu linh khí sẽ bùng nổ, đau đớn đến tận xương tủy.
Hắn dường như cũng nhớ rằng, năm đó từng thiếu tiên thảo trong một tháng, đau đến ngất , khi mở mắt , thấy lấm lem bùn đất, cầm tiên thảo trong tay, với : "Tuế Tuế, xin , là về muộn."
bây giờ, rõ sắp đối mặt với việc thiếu thuốc nhưng giao nó cho một nữ nhân khác.
Ta khuôn mặt lo lắng và nhẫn nhịn của , đột nhiên cảm thấy mặt vô cùng xa lạ.
câu từ chối đến bên miệng chẳng thể .
Bởi vì tiên thảo , vốn là từng liều ch*t tìm từng cây một cho từ vách đá cheo leo.
Giờ lấy , là hưởng lợi, lý do gì để từ chối chứ?
Vì , với : "Được." lặng lẽ dậy lấy tiên thảo, đưa cho .
Lúc buông tay, liếc ngoài cửa sổ, thấy trăng khuyết mây đen che khuất, thấy nó giãy giụa lâu, cuối cùng vẫn chìm đêm mưa tầm tã.
9
Trong tiếng mưa rơi rả rích, trong trẻo rơi rừng trúc, mơ về quá khứ.
Khi , mới đến thế giới , m.ô.n.g lung và hỗn độn, yếu đuối và bất lực.
Ta một nhóm tu sĩ đuổi đến nghĩa ở phía nam thành, họ tuyên bố: "Chỉ cần gi*t ch*t con nhóc mang tà khí , chúng sẽ nhận thưởng!"
Ngay lúc đó, Sở Kỳ xuất hiện.
Hắn mặc áo đen đang tung bay, kiếm sắc lạnh như băng, chỉ ba chiêu kiếm, m.á.u nhuốm bụi, giống như cảnh vạn vật trở về hư vô của Hồng Mông thời sơ khai.
Sau mới , đến từ Hồng Mông Sơn, cũng sử dụng kiếm ý Hồng Mông.
Hắn chỉ là tử thứ tư của chưởng môn Vân Độ, mà còn là kiếm tu trẻ tuổi thiên phú nhất trong giới tu tiên .
Hắn đưa , đầy bụi bặm rời khỏi nghĩa trang, lên một ngọn núi sương giăng mịt mù.
Trên núi kỳ môn độn giáp, thất tinh phong lộ, là những thứ chỉ mà từng thấy.
Lúc đó, dắt tay , run rẩy nhưng mắt đầy tò mò, quỳ xuống ở điện trừng phạt.
Gió thổi lồng lộng, cứ thế kiêu hèn, quỳ phiến đá xanh tranh luận với các trưởng lão của phái Hồng Mông.
"Dù là tà thể, nhưng trẻ con thì tội gì!"
"Sở Kỳ xin các bậc trưởng bối hãy tha cho , tử xin hứa sẽ dạy lễ pháp, để phạm một chút sai lầm nào giống như những yêu ma !"
Lưng thẳng như cây trúc, giọng đanh thép, lặng lẽ bảo vệ trong phạm vi linh lực của , như thể dùng tấm lòng chân thành của để che chở cho nỗi sợ hãi và bất an của .