Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com
Tính năng COMING SOON: Phòng Chat Thế Giới

CON DÂU ĂN RAU, CON RUỘT ĂN THỊT CÁ, TÔI LẬT LUÔN CẢ NHÀ CHỒNG - 5

Cập nhật lúc: 2025-09-04 22:27:35

Chưa hết.

 

còn phát hiện :

 

Trước khi và Trần Minh cưới, Vương Tú Phương từng lấy danh nghĩa “mượn tiền mua nhà cho Trần Tĩnh”, moi từ Trần Minh hai mươi vạn.

 

Kết quả?

 

Không nhà.

Không giấy tờ.

Không bất động sản.

 

Số tiền hóa thành quần áo, túi xách và những đêm bài bạc tanh tưởi.

 

Trần Minh .

 

Hoặc — , nhưng giả ngu.

 

một , đống bằng chứng mặt — trái tim nguội như tro.

 

Bốn ngàn tệ tiền chợ mỗi tháng, trong mắt Vương Tú Phương, “thiên vị con gái” như bà vờ vĩnh.

 

Mà là cái phao cứu sinh của một con nghiện cờ b.ạ.c đang dìm cả gia đình hố lửa.

 

Là tấm mặt nạ hiền, vợ thảo bà đeo lên mỗi ngày để che bản chất ký sinh trùng.

 

Cuối tuần, Trần Tĩnh vác mặt tới nhà.

 

Theo kế hoạch của , hôm đó cô Lý nấu đơn giản — vài món rau, một bát canh chay.

 

Trần Tĩnh mâm cơm như tát mặt:

 

“Chị dâu, hôm nay ăn kiểu thanh lọc hả?

Tôm hùm của ?”

 

tươi.

 

Múc một bát canh đậu xanh cho cô :

 

“Tôm hùm nhiều cholesterol lắm. Nghe mấy năm nay trẻ nợ tín dụng nhiều lắm, chỉ vì tiêu xài kiểm soát.”

 

chậm rãi nhấn thêm từng chữ:

 

“Lãi đẻ lãi con, dính mấy cái app vay nóng là ngày đời nhà ma. Nghe thôi cũng thấy rợn . Em thấy ?”

 

Trần Tĩnh mặt tái còn giọt máu.

 

Tay cầm bát run run như lên cơn sốt rét.

 

Không ăn thêm nổi miếng nào, cô vội vã dậy, viện cớ bỏ .

 

Đối diện, Vương Tú Phương mắt dán chặt như thể bóp cổ con bà .

 

Ánh mắt sợ hãi, hằn học.

 

mỉm hồn nhiên.

 

Trong đầu, chuẩn xong bước tiếp theo.

 

Tối hôm đó, đợi Trần Minh về.

 

Không cãi .

 

Không hét hò.

 

Chỉ rút một tập tài liệu — in đầy đủ, đánh thứ tự rõ ràng — đặt thẳng lên bàn.

 

đẩy về phía .

 

“Xem .”

 

Anh ngơ ngác lật từng tờ.

từng nội dung như bản cáo trạng:

 

Báo cáo tín dụng Trần Tĩnh.

 

Thông báo đòi nợ từ công ty tín dụng đen.

 

Giấy tờ vay tiền của Vương Tú Phương khắp nơi.

 

Sao kê chuyển khoản hai mươi vạn “đặt cọc mua nhà” biến mất dấu vết.

 

thẳng mặt đàn ông từng thề che chở cho suốt đời, giọng lạnh hơn mùa đông năm Bắc Kinh:

 

“Trần Minh, đây là gia đình mà từng tự hào.”

“Xem thử hiền của , em gái ngoan của , rút ruột cái nhà như thế nào.”

 

dừng , câu cuối cùng:

 

yêu cầu ngay lập tức xử lý chuyện .

Rõ ràng. Dứt điểm.”

 

“Nếu , chúng sẽ tới cục dân chính ly hôn nữa.

Mà sẽ tới tòa án.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/con-dau-an-rau-con-ruot-an-thit-ca-toi-lat-luon-ca-nha-chong/5.html.]

 

“Nơi đó, sẽ tính sổ từng đồng tài sản hôn nhân.

Đếm từng giọt m.á.u con họ hút từ cái nhà bao năm qua.”

 

06

 

Tập chứng cứ ném xuống bàn khiến Trần Minh ngẩn như tạt gáo nước lạnh mặt giữa mùa đông.

 

Anh lật từng trang, ánh mắt chuyển từ kinh ngạc, sang bàng hoàng, phẫn nộ đến trắng bệch.

 

Người em gái mà luôn cưng chiều, tin là “hiền từ, tiết kiệm”, hóa giấu dựng nên cả một vở kịch đầy dối trá, tham lam và tàn độc như thế.

 

Lần đầu tiên, thấy sự khủng hoảng thực sự gương mặt đàn ông — khi nhận cuộc hôn nhân đang nắm, thể tan rã bất cứ lúc nào.

 

Và quan trọng nhất: nó còn trong tay nữa.

 

Trần Minh hốt hoảng chạy chất vấn và em gái.

 

theo.

 

kết quả.

 

Quả nhiên, phản ứng đầu tiên của hai con họ là chối bay chối biến, ngay lập tức đổ ngược tội cho .

 

“Anh tin lời nó ? Nó chỉ chia rẽ nhà thôi!”

 

“Anh nó tẩy não ! Em là em gái , thể nghi ngờ em?!”

 

“Cô âm hiểm thế nào còn rõ? Cô dâu, hủy cả cái nhà !”

 

im, lạnh nhạt đám kịch sĩ đang gào thét như chợ vỡ.

Một tràng kêu ca, một tràng đổ thừa — chẳng khác gì mớ giẻ rách giặt bằng nước cống.

 

ngắn gọn với Trần Minh:

 

“Chúng họp gia đình.

Gọi , gọi em gái.

Ngồi xuống.

Để chuyện lột trần mặt .”

 

Anh dám từ chối.

 

Cuộc họp gia đình tổ chức ngay tại phòng khách — nơi chứng kiến bao bữa ăn phân biệt đối xử và lời cay nghiệt.

 

cho họ kịp dựng màn kịch mới.

 

Không lời hỏi thăm, nước.

 

kéo ghế, dằn xuống ba bản chứng cứ in rõ ràng, đánh từng mục, phát một bản cho từng .

 

“Chúng từng chuyện một.”

 

, giọng đều và sắc như d.a.o cạo.

 

“Thứ nhất:

4.000 tệ tiền sinh hoạt mỗi tháng — đưa đủ, đều đặn, trễ ngày nào.

vì nuôi ba , thì phần lớn tiền chuyển tài khoản Trần Tĩnh.

Đây là kê.”

 

“Thứ hai:

Nợ của Trần Tĩnh — tiêu dùng, tín dụng đen, vay app, cờ bạc.

Tổng cộng 587.000 tệ.

hỏi: Em định trả bằng cách nào?”

 

“Thứ ba — chuyện quan trọng nhất:

Trước khi cưới, bảo Trần Minh đưa 200.000 tệ để 'đặt cọc mua nhà cho em gái'.

hỏi:

Căn nhà đó ?”

 

Từng câu, từng chữ, như búa tạ nện thẳng nền xi măng mà họ gọi là “tình ”.

 

Vương Tú Phương mặt tái xanh, mắt trợn trừng.

 

Trần Tĩnh thì môi run lên, mặt đỏ bầm trắng dã.

 

Cả hai kịp tìm lời chối, lồng lộn như động nọc độc:

 

“Mày là đồ chổi! Từ ngày mày về nhà là tai họa ập xuống!”

 

“Mày điều tra bọn tao?! Mày còn là ?! Mày dẫm lên đầu nhà để sống ?!”

 

“Tao thương con tao thì ? Tao nuôi nó! Mày vạch mặt chồng mày ? Tao cho mày dâu thì mày tưởng mày là trời chắc?”

 

“Chị chỉ ghen tị với ! tiêu tiền thì liên quan gì đến chị?! Chị đừng mơ nữ hoàng trong nhà !”

 

im.

 

gào.

Không cãi.

 

chỉ lấy điện thoại, bấm phát một đoạn ghi âm.

 

Trong đó, vang lên giọng bạn luật sư của , rành mạch, lạnh như luật pháp:

 

Loading...