Con gái của bảo mẫu - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:28:18
Hà Tụng chính là em họ .
Mẹ quý thằng cháu nhất nhà.
Vừa thấy câu , lập tức :
【Ừ ừ ừ, quá quá, tuần về luôn.】
【Đến lúc đó dọn dẹp phòng khách, giặt giũ ga giường mới tinh.】
còn tưởng chỉ đùa thôi.
Ai ngờ mấy ngày , trong nhà vọng đến tiếng mở cửa.
Mẹ về :
"Ôi, về đến nhà quả nhiên cảm giác khác hẳn, trong thành phố nóng chếc , vẫn là núi thoải mái hơn."
"Băng Băng, con cũng nên cùng chúng mới , mấy ngày nay nóng ? Ngày ba bữa ăn đồ ăn sẵn ?"
"Trước con cứ nhắc đến chuyện ăn nấm tươi ? Mẹ hái một ít, tối bảo dì Tần hầm canh cho con nhé."
về phía lưng họ, hình như thiếu mất một :
"Dì Tần, con gái dì về cùng ạ?"
Cô Tần tất bật thu dọn mớ rau dại mua ngoài chợ bếp: "Vẫn thấy , đường về nó gọi điện cho bạn, bảo là tụ tập ."
chẳng để ý, lên lầu.
nhanh đó, thấy dòng trạng thái trang cá nhân của La Tư Phàm.
Cô chụp ảnh tự sướng trong xe nhà , cố tình khoe logo hãng xe; xung quanh cô là một đám đông vây quanh, cô mặc bộ đồ hàng hiệu đắt tiền, đeo kính râm, tươi như hoa.
Kèm theo dòng chữ — 【Công chúa nhỏ nhà họ La trở !】
6
chẳng sở thích gì đặc biệt, chỉ thích mua sắm quần áo thôi.
Nhiều khi mặc một hai là chán, chất đống trong tủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/con-gai-cua-bao-mau/chuong-5.html.]
Hầu như mỗi mùa, và dọn cả mấy bao quần áo đem quyên góp.
Trong quần áo thanh lý đó mấy chiếc váy liền của một nhãn hiệu xa xỉ.
Dạo đó bận tối mắt tối mũi ở công trường, ngày nào cũng quần đùi áo cộc dép lê, mấy mẫu cũ cũng ít khi đụng đến, nên tiện thể gom hết đưa cho dì Tần bảo dì mang trạm thu mua phế liệu ở khu dân cư.
Nhìn chiếc váy liền La Tư Phàm, quả nhiên là một trong những chiếc đưa cho dì Tần hôm .
hiểu tâm lý sĩ diện của con gái mới lớn, dù thì chiếc váy mười mấy triệu cũng là con nhỏ.
chiếc váy là cho cô , thế chẳng là chiếm đoạt ?
Đến tối, bên cửa sổ tầng hai, thấy chú tài xế lái xe về, một bóng khoan thai bước từ ghế .
La Tư Phàm ríu rít với chú tài xế, cùng nhà, tay chú còn xách một đống túi quà, chắc mẩm là quà bạn bè La Tư Phàm tặng nó.
"Mẹ ơi! Tối nay ăn gì ngon thế?" La Tư Phàm giày cao gót lạch cạch bếp, xuýt xoa, "Oa! Gà hầm ! Thơm quá mất ~"
lầu hai xuống.
Cô bây giờ khác hẳn so với lúc mới đến nhà , khi đó còn mặc áo phông váy ngắn giản dị, vẫn còn nét rụt rè của sinh viên.
Bây giờ thì dáng thành đạt, đồ mặc đồ dùng hàng hiệu.
Hôm cô điện thoại hỏng, hỏi xem nhà ai tặng điện thoại mới mà dùng đến , từ chối thẳng thừng, thế là cô dở trò mè nheo, nài nỉ dì Tần lấy hai tháng lương mua cho một chiếc điện thoại mới tinh.
"Chú Trương, chú về cùng Tư Phàm ạ?" từ từ bước xuống lầu.
Chú Trương thấy , chút ngại ngùng đáp: "À , đường về chú gặp Tư Phàm, tiện đường cho con bé nhờ một đoạn thôi."
La Tư Phàm giỏi lấy lòng khác, miệng lưỡi ngọt xớt, nịnh bợ cả bố .
Người ngoài còn tưởng nó thiết với nhà lắm, cứ như một nhà .
Anan
Chú Trương về nhà nghỉ ngơi một lát vội vàng đón bố .
La Tư Phàm từ bếp , ngẩng đầu lên, vặn thấy , nó lúng túng kéo kéo vạt váy, chút ngượng ngùng chào hỏi: "Chào chị Băng Băng."
Thật , trừ chuyện cô nhốt chó của ngoài ban công, những chuyện nhỏ nhặt khác của cô chẳng hề để bụng.
Ngày nào cũng bận bù đầu, chẳng mà so đo tính toán với cô .