Con gái của bảo mẫu - Chương 6
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:28:19
"Dì Tần, con bảo dì đem quần áo quyên góp ạ?" , "Dì cứ bảo sớm là Tư Phàm quần áo mặc, con còn cả đống đồ cũ đây , gom cho em luôn thể."
Mặt La Tư Phàm lập tức đỏ bừng, ngoắt sang dì Tần, nhíu mày: "Mẹ, chiếc váy chẳng bảo là mua cho con ? Sao là của chị Băng Băng thế? Thấy , con bảo thế nào cũng quên trả tiền cho chị Băng Băng mà."
Dì Tần ngớ , nhanh đó mới hiểu , vội vàng sờ soạng túi áo tìm điện thoại: "Băng Băng, dì xin nhé, hôm dì thấy chiếc váy còn mới quá, nên cầm về luôn, chiếc váy bao nhiêu tiền thế cháu?"
liếc dì Tần, La Tư Phàm.
Rõ ràng, màn biện bạch của La Tư Phàm chỉ là cố tình đổ hết trách nhiệm lên đầu cô , phản ứng của dì Tần là , La Tư Phàm chẳng hề bàn bạc với dì.
Nghĩ đến đây, thấy chút chua xót.
La Tư Phàm là chỗ dựa tinh thần duy nhất của dì Tần, nên dì Tần nuông chiều nó hết mực, thể là gì nấy.
rõ ràng, dì Tần còn đáp ứng nổi cái dày đáy của La Tư Phàm nữa .
Anan
"Cái váy mười lăm triệu, nhưng con mặc mấy , thôi thì dì đưa con năm triệu thôi ạ."
Nếu là bình thường, một bộ đồ cũ đối với mà , căn bản chẳng đáng là bao, cũng chẳng thèm mấy đồng năm triệu đó.
Chỉ là nể dì Tần chăm sóc nhà bao nhiêu năm nay, nên gióng lên một hồi chuông cảnh tỉnh cho dì thôi.
La Tư Phàm chắc mẩm sẽ đòi tiền của dì Tần, ai ngờ thật sự mở miệng đòi.
Hai con nhất thời ngớ , dì Tần lúng túng móc điện thoại loay hoay mãi, hỏi: "Hay là thế , dì ứng mấy tháng lương nhé…"
"Dì Tần, tiền lương của dì ứng cho Tư Phàm đóng học phí còn ."
, giọng điệu hề chút thương lượng:
"Dì chuyển khoản qua Alipay cho con ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/con-gai-cua-bao-mau/chuong-6.html.]
…
Buổi tối, khi ngang qua tầng một, thấy tiếng dì Tần và La Tư Phàm đang cãi :
"Mẹ! Mẹ thể cố gắng lấy lòng bố cô thêm chút nữa ? Con sắp thực tập , bảo bố cô sắp xếp cho con công ty !"
"Con xem mấy ngày nay con tiêu của bao nhiêu tiền hả, đây là cả nửa năm lương của đấy!"
"Không bỏ chút vốn thì mà hòa nhập nhà ? Không mua mấy bộ quần áo , đến lúc thực tập ở công ty nhà nó coi thường cho."
"Hôm bóng gió với bà chủ , nhưng đả động gì cả, chắc là chướng mắt ." Dì Tần thở dài.
La Tư Phàm hạ giọng, nhanh:
"Mẹ! Mẹ ở nhà mười mấy năm , công lao thì cũng khổ lao chứ, hơn nữa chuyên ngành của con cũng phù hợp, là con mơ mộng hão huyền , chỉ cần chú chịu dạy bảo con, con chắc chắn giỏi hơn cả cái con nhỏ Tạ Băng Băng chứ."
"Nó học cái ngành nghệ thuật suốt ngày chỉ vẽ vời, học ba cái trường chỉ cần tiền là , chỉ là thua kém ở chỗ tiền thôi."
"Đến lúc đó, con với dì cứ thiết một chút, nhận con nuôi, tha hồ mà phất lên!"
"Mẹ đúng là nhà quê, chẳng tầm gì cả, con mà lời thì chỉ thiệt thôi."
bình thản hai con tranh cãi, trong lòng chỉ thấy buồn .
Bọn họ xem nhà như một con gà béo để vặt lông, đây còn định nhắc nhở dì Tần, bây giờ xem cũng chẳng cần thiết nữa.
Dù thì mấy ngày nay quán cà phê cũng sửa sang xong xuôi , cũng trở những ngày tháng nhàm chán vô vị.
bỗng nhiên chút tò mò xem, cô sinh viên năm ba rốt cuộc giở trò gì.
La Tư Phàm cũng thất vọng.
Rất nhanh đó, cô yên nữa.