Mình có bán source code Suu Truyện và nhận code web app, phần mềm, website, .. Ai có hứng thú có thể liên hệ qua telegram: @devdark07

Mình có bán source code Suu Truyện và nhận code web app, phần mềm, website, .. Ai có hứng thú có thể liên hệ qua telegram: @devdark07

Công Chúa Ngốc Cùng Hoàng Tử Liệt

Chương 5



Mạnh mẽ như rồng bay, duyên dáng như phượng múa.

Sau khi tôi múa xong, cả điện bỗng nhiên rất yên tĩnh.

Sao vậy, tôi đã luyện tập hơn mười năm, đều uổng công rồi sao?

Mới vừa rồi còn có tiếng vỗ tay, thế nào khi đến lượt tôi thì chẳng có gì cả.

“Không nghĩ tới Khánh Dương lại có năng lực này, tốt, tốt, tốt!”

Phụ hoàng dẫn đầu vỗ tay, trong điện vang lên tiếng vỗ tay không ngớt.

Kết quả đã được quyết định, tôi thắng.

Đừng xem thường kẻ ngốc, kẻ ngốc cũng có thể nhảy múa.

“Khánh Dương, con muốn cái gì, phụ hoàng đều cho con”

Tôi suy nghĩ thật lâu, cuối cùng cũng đã nghĩ ra!

“Con muốn cùng phu quân viên phòng”

Khí tụ đan điền, thanh âm cực lớn.

Tôi thấy nụ cười của phụ hoàng đông cứng lại trên môi.

Phu quân giống như cũng choáng, đôi đũa trên tay rơi xuống đất lúc nào mà không hay.

Trong đại điện, mọi người đều có biểu cảm kỳ quái.

Viên phòng đáng sợ như vậy sao? Mọi người như vậy là sao!

“…”

Cuối cùng, phụ hoàng không nói cái gì.

Cho tôi một đống vàng bạc châu báu cùng một ít đồ chơi hiếm lạ

Tiểu Đào nói tôi không biết xấu hổ.

Viên phòng là chuyện có thể mang ra bên ngoài nói trước công chúng sao?

34.

Phu quân muốn đưa tôi về Chu Quốc.

Tôi không muốn về nhưng Tiểu Đào lại rất vui vẻ.

Nàng muốn trở về để rửa mối nhục trước kia.

Tôi không hiểu nó có ý gì.

Đội ngũ trở về Chu quốc rất đông đảo.

Tôi không biết tại sao phu quân lại có nhiều hành lý như vậy.

Vậy mà lại dùng tới ba mươi xe ngựa kéo.

Quả nhiên, không bị liệt, kiểu cách cũng nhiều thêm.

Khi đến Chu quốc, là Lâm Thù Nguyên cùng hoàng huynh của tôi tới tiếp đón.

Hai người họ nhìn thấy tôi, vẻ mặt biểu lộ không thể tin được.

Nhìn thấy phu quân dìu lấy tôi, họ càng mất hứng.

Không thể trách tôi được!

Tiểu Đào nhất định phải cho tôi ăn mặc thật đẹp.

Trên đầu mang một đống trang sức, vừa bước xuống xe liền ngã một phát.

Mặt lấm lem, y phục bị rách còn bị trẹo chân.

Sau khi thay y phục, nếu không có phu quân dìu tôi sẽ không đi dược.

Gặp được hoàng huynh, tôi rất vui.

Bởi vì hoàng huynh là người duy nhất không nói tôi ngốc.

Nhưng hoàng huynh không thân cận với tôi, cũng không thân cận với các hoàng tỷ hoàng muội trong cung.

Thời điểm lúc tám tuổi rơi vào trong hồ, chính hoàng huynh đi ngang qua đem tôi vớt lên.

“Hoàng huynh!”

Ta rụt rè.

Hoàng huynh khẽ gật đầu, xem như là đáp lại.

Hướng về phía phu quân nói:

“Trước nay vẫn luôn nghe danh Cần Vương, hôm nay cuối cùng cũng có cơ hội được nhìn thấy người thật”.

Phu quân gật đầu, đáp lại vài câu và mỉm cười.

Trở lại trong cung, tôi cũng không vui vẻ.

Tôi cùng phu quân ở tại một căn phòng rất tráng lệ.

Phụ hoàng sẽ chiêu đãi phu quân trong dạ yến đêm nay.

Đây là lần đầu tiên tôi tham dự một bữa tiệc như vậy sau nhiều năm sống ở nơi này.

Tôi có chút khẩn chương, nhưng Tiểu Đào thì không.

Nàng cùng tôi nói, hiện tại tôi cùng Cần Vương trở về, đừng nói tới ta chỉ là một kẻ ngốc, dù bây giờ đứng giữa yến tiệc phát điên đi nữa, cũng không ai dám mở miệng chê trách.

Tôi hỏi vì sao, nàng nói tôi thật ngốc.

Chu quốc là nước chư hầu của Đại Uyên.

Dù sao phụ hoàng tôi là một phân vương, còn Cần Vương vẻn vẹn là một thân vương,

Cũng không phải hướng phụ hoàng hành đại lễ.

Tôi chính là đi theo phu quân được thơm lây.

35.

Phu quân nói tối nay tôi không cần phải trang điểm cầu kì.

Nhưng Tiểu Đào lại nói, đây chính là thời cơ tốt để tôi nổi bật giữa dám đông.

Sau đó ra sức trang điểm cho tôi.

Nói thật, khi nhìn vào gương tôi đã sợ ngây người.

Thế nào mà lại đẹp như vậy.

Tiểu Đào nói, vẻ đẹp của tôi theo kiểu kinh diễn, đại khí, cảm giác cao quý.

Ném vào đám đông, cứ coi như là một kẻ ngốc, cũng có thể để cho người ta đầu tiên liền phát hiện tôn quý không giống người thường.

Mặc đồ thật tốt, tôi theo sát sau lưng phu quân.

Mặc dù chưa từng tham gia yến hôi, nhưng tôi biết, nữ tử đều phải đứng sau nam tử.

Cho dù là người Mẫu hậu cao quý kia, bình thường cũng là sẽ đứng sau lưng phụ hoàng.

Cho dù tôi rất muốn cùng phu quân đứng chung một chỗ.

Phu quân giống như đọc được suy nghĩ của tôi.

Hướng tay về phía tôi, nắm tay tôi thật chặt.

Cùng nhau song song bước vào đại điện.

Lần thứ nhất tôi bước vào đại điện một cách chính thức như vậy.

Phụ hoàng và mẫu hậu ngồi trên ghế cao nhất của đại điện.

Hoàng tỷ, hoàng muội, hoàng huynh ngồi ở bên cạnh.

Hàng ghế phía dưới văn võ bá quan được sắp xếp ngồi theo chức vụ.

Phụ hoàng cùng mẫu hậu nói rất đúng, xác thực tôi không thích hợp tới đây, người ở nơi này cũng quá nhiều.

36.

Phu quân dáng người thẳng tắp, tôi ngược lại có chút chột dạ.

Đúng! Cáo mượn oai hùm, chính là cái từ này.

“Bái kiến Cần vương gia, Cần vương phi”

Phu quân không cần hành đại lễ, hơi cúi người cũng xem như là đã hành lễ.

Phu quân không cần phải hành lễ, còn tôi thì không.

Tôi vừa định quỳ xuống dập đầu, phu quân lại vội vàng đem tôi nâng lên.

“Bản Vương cùng Vương Phi, vợ chồng một thể, tuy rằng là công chúa Chu quốc nhưng cũng là

Vương phi của Đại Uyên, lễ này có thể miễn”.

Không… không cần quỳ?

Cái này cũng quá tốt! trách không được Tiểu Đào nói tôi là người có phúc khí.

“Cần Vương nói đúng”.

Phụ hoàng hướng về phía phu quân cười, nhưng ông cho tới bây giờ đều chưa từng cười với tôi một tiếng.

“Khánh Dương, ở Đại Uyên tất cả đều tốt chứ?”

Phụ hoàng hỏi tôi, nhưng đã rất lâu không có nghe phụ hoàng gọi tôi là Kháng Dương, tôi có chút bối rối.

“Rất tốt! Ăn được ngủ được, không ai đánh bàn tay, không ai phạt quỳ, cũng không ai mắng nàng là đồ ngốc”

Phu quân lạnh lùng đáp.

“Đúng, đều rất tốt! Phụ hoàng còn cho con ăn kẹo”

Nghe tôi gọi phụ hoàng, sắc mặt của phụ hoàng tôi liền rất không tốt.

Tình thế có chút khá lúng túng, còn phải nhờ hoàng huynh của tôi giải vây, mang theo văn võ bá quan hướng phu quân tôi hành lễ.

Tôi cảm thấy lần này phu quân tới đây, hoàn toàn là tới xoi mói.

“Bản Vương cùng Vương Phi, vợ chồng một thể, vì sao không hành lễ với Vương Phi?”

Để hoàng huynh và hoàng tỷ hành lễ với tôi?

Ta vội vàng lắc đầu, xua tay, cái này không thể được!

Nhìn vẻ mặt của Hoàng tỷ rất không vui, sắc mặt lạnh lùng.

Hoàng huynh ngược lại là cung kính hướng tôi cùng phu quân hành lễ.

Tôi nhanh chóng đỡ hoàng huynh lên.

Thấy hoàng huynh hành lễ với tôi, hoàng tỷ hoàng muội cũng hành lễ một cách miễn cưỡng.

“Bái kiến Cần Vương, Cần Vương Phi”

Tôi muốn đi qua đỡ họ dậy.

Phu quân giữ chặt tay của tôi, tôi không cách nào động đậy.

Ngồi nhìn toàn bộ huynh đệ tỷ muội hướng tôi hành lễ.

Nhóm hoàng huynh vừa hành lễ xong, văn võ bá quan, thân vương quận vương cũng đi theo hành lễ.

Cả người tôi đều thấy xấu hổ.

37.

Yến hội bắt đầu.

Tôi nhìn chằm chằm vào vũ nữ cung đình.

Điệu nhảy thực sự rất đẹp.

Tôi thật vui vẻ ăn những món phu quân đưa cho.

Nên không nhìn thấy ánh mắt hung dữ của hoàng tỷ đang trừng tôi.

Cũng không thấy ánh mắt hứng thú của phu quân nhìn lướt qua hoàng tỷ.

Phụ hoàng liên tục cùng phu quân giới thiệu, nhưng là tôi nhìn ra được, phu quân rất là qua loa.

Tiết mục khiêu vũ đã kết thúc.

Phu quân không hứng thú lắm, một bên bóc tôm cho tôi, một bên nói.

Nhảy không đẹp bằng tôi.

Cuối cùng cũng nói đến mục đích đến đây lần này.

Tiểu Đào nói, tôi được chọn đi hòa thân.

Có nghĩa là, Hoàng thượng Đại Uyên vung tay một cái chọn trúng tôi đến Đại Uyên.

Phụ hoàng cùng mẫu hậu tôi căn bản không có cách nào cự tuyệt.

Mà tôi danh phận chưa định, đại hôn cũng chưa tổ chức.

Mặc dù khi đó Tam hoàng tử bị liệt.

Tôi vẫn được tính là trèo cao.

Nhưng khi phu quân mở miệng, lại trực tiếp đem địa vị của tôi nâng lên hẳn mấy cấp.

“Tiêu Khể Hoàn của Đại Uyên, cầu hôn công chúa Khánh Dương của Chu Quốc”.

Phu quân đứng dậy nắm lấy tay tôi, tuy nói là cầu, nhưng nửa điểm cũng không nghe ra ý tứ cầu xin

Phu quân nói như vậy, là muốn cùng tôi động phòng?

Về sau tôi sẽ không sợ bị hưu nữa nhỉ.

Phụ hoàng, mẫu hậu giống như bị kinh hách, một mực không nói tiếng nào, tôi có chút sốt ruột.

Vội vàng giơ tay, sợ phu quân đổi ý.

“Ta, ta gả!”

Phu quân nhìn tôi, lần đầu tiên cười đẹp đến như vậy.

Tất cả mọi người có mặt, miễn là không phải cái kẻ ngu, đều có thể nghe hiểu ý tứ của Cần Vương.

Đã đến tận cửa cầu thân, hẳn là thân phận chính thê Vương Phi.

Nếu là tương lai trở thành vua của Đại Uyên, sợ sẽ là chức vị hoàng hậu đi…

Cái này… vua của Đại Uyên thực sự đồng ý sao?

Chu Quốc là một nước nhỏ, công chúa lại là một kẻ ngốc…

Phụ hoàng cùng mẫu hậu chậm chạp không nói lời nào.

Phu quân tiếp tục nói: “Lần này đến đây, một là chúc mừng sinh nhật 16 tuổi của Khánh Dương, hai là hạ sính lễ cầu thân”.

Dứt lời, mênh mông cuồn cuộn ba mươi rương quà tặng được khiêng vào đại điện.

Không ngờ lại nói ba mươi rương này là tặng tôi.

Tôi nhịn không được nghĩ muốn mắng phu quân là đồ ngốc.

Mang theo ba mươi rương đồ vật suốt dọc đường vất vả bao nhiêu.

Dù sao đều là cho tôi, để lại Đại Uyên tốt biết bao nhiêu, chuyển đến dọn đi rất phiền phức!

Tiểu Đào nhịn không được mắng tôi, người ngốc có phúc của người ngốc.

Cuối cùng phụ hoàng cũng lên tiếng.

Cần Vương đã chân thành như thế, bản vương liền mang hòn ngọc quý trong tay giao cho Cần Vương.

Khánh Dương từ nhỏ đã nghịch ngợm, hy vọng Cần Vương đừng trách cứ.

Tôi là hòn ngọc quý trên tay phụ hoàng?

Tôi luôn nghĩ chỉ có hoàng tỷ cùng hoàng muội mới được như vậy.

38.

Sinh nhật mười sáu tuổi của tôi được tổ chức rất long trọng.

So với hoàng tỷ còn lộng lẫy hơn.

Lần đầu tiên nhận được nhiều lễ vật như vậy.

Tôi rất vui vẻ.

Phu quân ngoài việc tặng cho tôi ba mươi rương lễ vật không biết bên trong là đồ gì.

Còn chuẩn bị cho tôi một chiếc hộp nhỏ ăn mừng sinh nhật.

Cái gì đồ chơi hiếm lạ.

Mở ra xem, là loại kẹo mà tôi thường ăn.

Tôi vui mừng ăn kẹo, nằm lỳ trên giường.

May mắn sinh nhật trước kia của tôi đều là tùy tiện trôi qua.

Nếu là giống như hôm nay phải ứng phó nhiều người như vậy, đã sớm mệt chế/t.

Tối nay vẫn còn có gia yến.

Tôi thực sự không hiểu tại sao lại có nhiều yến hội như vậy.

Yến hội tối nay, phu quân đặc biệt bàn bạc với phụ hoàng, muốn tổ chức tại Ngự Hoa Viên.

Ngắm hoa, ngắm trăng, phẩm rượu.

Nghe có vẻ lạ, thế nhưng tôi sợ nhất là Ngự Hoa Viên.

Bị khổng tước mổ, rơi xuống hồ sen, bị chó cắn.

Tại sao chuyện xấu nào cũng đều xảy ra ở Ngự Hoa Viên?

Chương trước Chương tiếp
Loading...