Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Công Chúa Thượng Vị - Chương 13: Ngoại truyện – Thẩm Trân x Vệ Tịch

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:42:52

Thẩm Huyên đầy oán độc, nhưng dám đến gần.

 

Nàng tin nổi bản thua .

 

càng dám đối diện với thủ đoạn của .

 

Ta cao hơn nàng, cúi mắt xuống.

 

Liên quý phi chết.

 

Thực chẳng gì ghê gớm, tất cả chỉ dựa cái gọi là "năng lực tiên tri".

 

bây giờ, nó vô hiệu.

 

Tội mưu hại hai vị thái tử, đáng lẽ là c.h.ế.t tha.

 

Thẩm Huyên c.h.ế.t .

 

Có lẽ vì nàng mang phận “thiên mệnh nữ chủ”, thường thể tổn thương nàng.

 

Chỉ Vệ Tịch.

 

tay Vệ Tịch vấy m.á.u bẩn của Thẩm Huyên.

 

Vậy nên, nhốt nàng địa lao.

 

Mới đầu, Thẩm Huyên còn cho rằng sẽ đến cứu .

 

Vậy nên, thường dẫn Vệ Tịch đến mặt nàng.

 

Đến , nàng bắt đầu sợ hãi.

 

Nàng quỳ gối, thần trí gần như phát cuồng, gào lên cầu xin:

 

“Tam hoàng tỷ… Chẳng tỷ cứu tất cả nữ nhân ? Ta cũng là nữ nhân của thiên hạ, vì chịu tha cho ?”

 

“Ngươi sai .”

 

Ta kéo nhẹ vạt áo, thẳng mắt Thẩm Huyên:

 

“Người mà cứu, là những nữ nhân như chiếc lá trôi giữa thế đạo.”

 

“Là những giả nam nhân quân doanh, tay cầm thương đao xông pha chiến trận, cuối cùng vì là nữ nhân mà đồng liêu đố kỵ, mưu hại đến chết.”

 

“Là những gì sai, chỉ vì dung mạo mà quyền quý ức hiếp, nhục bao , đến c.h.ế.t vẫn thể biện bạch.”

 

“Thẩm Huyên, họ giống ngươi.”

 

!” Thẩm Huyên rống lên, “Họ thấp kém! Bọn họ đáng dày vò! Thế đạo vốn là !”

 

“Chính vì thế…” 

 

“Ta đổi thế đạo .”

 

“Thế đạo khắt khe với nữ nhân, sẽ đòi công bằng.”

 

Ta thêm lời nào với Thẩm Huyên nữa.

 

Bùi Cảnh cũng mặt trong địa lao.

 

Nên Thẩm Huyên đến c.h.ế.t cũng thể tự vẫn.

 

“Ta sẽ để ngươi chết.”

 

Ta liếc Bùi Cảnh, vẫn như cũ, yên lặng chẳng lời nào cúi thẳng mắt Thẩm Huyên, gằn từng chữ:

 

“Các ngươi sống. Sống mười năm, trăm năm… Cũng yên !”

 

26

 

Khi khỏi địa lao, trời nắng rực rỡ.

 

Vệ Tịch đang chờ sẵn bên ngoài.

 

Thấy bước bình an vô sự, mới khẽ thở phào nhẹ nhõm.

 

“Ngươi lo Bùi Cảnh dỗ dành ?”

 

Trước đây mỗi địa lao, nhất quyết theo.

 

, chẳng thèm cả, chỉ chắn mặt Bùi Cảnh, cho thấy.

 

“Ta là hạng hẹp hòi ?” 

 

Vệ Tịch hừ lạnh, vẻ chính trực.

 

chỉ vài giây , nhịn , khịt mũi đầy đắc ý:

 

“Mấy hôm lẻn thử , Bùi Cảnh giờ tả nổi!”

 

Bốn chữ cố tình nhấn mạnh, mặt mày hả hê vô cùng.

 

“Không chỉ , mà hình còn chẳng bằng nửa phần cường tráng của !”

 

Ta thuận miệng gật đầu phụ họa.

 

Vệ Tịch liếc một cái, trông như lời , cố nhịn.

 

“Có chuyện gì ?” 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cong-chua-thuong-vi/chuong-13-ngoai-truyen-tham-tran-x-ve-tich.html.]

 

Ta dừng bước, hỏi .

 

Hắn ngó nghiêng xung quanh, bất ngờ nhảy chắn mặt , dang tay , ghé sát, nhỏ giọng:

 

“Nếu tiểu điện hạ bây giờ thèm thể , thì cứ khẽ khẽ cắn——”

Hồng Trần Vô Định

 

“Vệ Tịch!”

 

“Có mặt!”

 

Thấy trầm mặt, Vệ Tịch lập tức nghiêm chỉnh đáp lời, dám thêm câu nào.

 

chỉ chốc lát, thì thào với vẻ tủi :

 

“Dạo tiểu điện hạ càng ngày càng hung dữ với …”

 

“Hôm còn khen khí chất hơn cơ mà…”

 

Càng càng vớ vẩn, bèn ngắt lời:

 

“Ta bảo ngươi thắt cái tua kiếm đó xong ?”

 

Ta khắc gỗ kiếm, đan tua kiếm — phân công rõ ràng.

 

Mà kiếm của xong từ lâu , còn thì lười chảy thây, chẳng chịu động tay.

 

Chỉ đến hôm nay—

 

“Dĩ nhiên là xong !” 

 

Hắn đắc ý, nghiêm túc chìa tay :

 

tiểu điện hạ ban cho một điều ước!”

 

“Ngươi ước gì?”

 

“Chỉ một điều thôi—”

 

Vệ Tịch lấy một chiếc tua kiếm đỏ sậm, đặt nhẹ lòng bàn tay , giọng trầm mà chân thành:

 

“Chúc tiểu điện hạ bình an thuận lợi, vạn sự vô lo.”

 

—— Ta chúc tiểu điện hạ bình an thuận lợi.

 

Giống hệt năm xưa trong lãnh cung lạnh giá, và tiểu thái giám hai bên bức tường lạnh như băng, trò chuyện suốt đêm.

 

Khi , thất thế, giam cầm, sắp chết.

 

Vậy mà tiểu thái giám vẫn cố chấp với :

 

“Ta mong bình an thuận lợi.”

 

“Ta sẽ bảo vệ bình an thuận lợi.”

 

Hắn .

 

Trên chiến trường, Thừa Thiên điện.

 

Chắn mũi kiếm binh sĩ, đỡ lời mực bút của thế nhân.

 

Luôn một , sẽ rạng rỡ với :

 

“Tiểu điện hạ, đừng sợ, còn ở đây mà.”

 

“Cứ về phía , đừng đầu nữa.”

 

“Tiểu điện hạ của nhất định sẽ lưu danh thiên cổ!”

 

Ta khép tay , nắm chặt sợi tua kiếm trong lòng bàn tay.

 

Khóe môi cong lên, mày mắt cong cong:

 

“Được.”

 

Từ nay về bình an thuận lợi, từng năm, từng năm luôn ngươi kề bên.

 

 Ngoại truyện – Thẩm Trân x Vệ Tịch 

 

1

 

Vệ Tịch vẫn luôn gọi Thẩm Trân là “tiểu điện hạ”.

 

Kể cả khi nàng đăng cơ xưng đế, danh xưng vẫn từng đổi.

 

Thẩm Trân cũng thật sự để tâm. 

 

Chỉ là thỉnh thoảng, mỗi nào đó trêu chọc đến phát bực long sàng, nàng mới hung hăng cắn một cái, giọng như cảnh cáo:

 

“Ngươi gọi là bệ hạ!”

 

Vệ Tịch tất nhiên hiểu, “tiểu điện hạ” thu liễm , vì mai còn lên triều sớm.

 

câu “bệ hạ”

 

Vệ Tịch khỏi nhớ tới mấy còn là tiểu ám vệ, vô tình bắt gặp tiên đế cùng phi tử đùa giỡn giường.

 

Hắn lặng lẽ hít một lạnh.

 

Thế là đó, từng tiếng “bệ hạ” liền trở thành tiếng gọi khẽ khàng kề bên tai, mang theo thở nóng rực phả gáy mẫn cảm nhất của .

Loading...