Công Chúa Trùng Sinh, Nợ Máu Phải Trả - 1
Cập nhật lúc: 2025-07-11 03:00:16
1.
Khi cơ thể đều đau đớn, thì một giọng nữ thất thanh truyền tai .
Ta chợt mở mắt, khoảnh khắc thấy Liễu thị, tóc gáy dựng .
Bà vội vàng nắm lấy tay và thì thầm tai.
"Nó sắp , cố gắng lên, là con gái!"
Khi đến từ "con gái" khỏi choáng váng, lòng tràn ngập sự hận thù vì cơn đau đớn.
Như cảm nhận nỗi oán hận , nữ nhi của sớm chào đời.
Con bé đáp lời bằng tiếng nức nở.
Thật ngờ tái sinh nữa.
Kẻ đầu độc kiếp , bán thanh lâu, khiến c.h.ế.t háng lũ nam nhân, giờ đang nghịch ngón tay nữ nhi của .
Những ký ức thể xóa nhòa khiến khó nên lời, sợ rằng nếu mở miệng, sẽ nhịn mà tra hỏi mụ.
Tại giả bộ với , vẻ khó khăn như , mệt ?
Liễu thị tưởng thấm mệt.
Mụ nhỏ giọng gọi nhiều nhưng đáp lời, liền bế nữ nhi của rời khỏi phòng.
Ngay khi cánh cửa khép , bên ngoài ngôi nhà vang lên một tiếng bước chân khác.
Ta thấy Liễu thị khinh bỉ đưa đứa con của , "Mau bế , bế . Hừ, thứ vô dụng."
Tim thắt , định dậy.
Ta mụ hỏi: "Đại ca của con ?"
"Đại ca đứa bé là con gái, mới sáng sớm........" Liễu Nguyệt Nhi chợt ngừng .
Bằng trực giác cảm thấy cô đang qua bức tường ngăn cách, nhanh chóng xuống, giả vờ ngáy khe khẽ.
Liễu thị giọng khinh bỉ, "Ngủ . Hừ, sinh một chậu lư hương, nó thì , sinh một cái chậu nước đổ ngoài."
Ta cố gắng kìm nén sự bất mãn, vểnh tai lên ngóng.
Kiếp , khi sinh con, còn gặp Liễu Phúc Sinh, Liễu thị rằng lo lắng cho thể trạng của , nên sớm đến chợ huyện để mua thức ăn bồi bổ.
Lúc đó lòng vô cùng hạnh phúc, những tưởng rằng gặp đúng thương.
Ta bao giờ nghĩ tới, vì Liễu Phúc Sinh ba ngày mà mãi cho đến khi đưa về cung, vẫn xuất hiện
Giờ đây, sống một kiếp, thể sự che giấu trong lời của Liễu Nguyệt Nhi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cong-chua-trung-sinh-no-mau-phai-tra/1.html.]
Nghĩ đến Liễu Phúc Sinh thấy mặt vì sinh nữ nhi, khiến tim quặn thắt .
Họ dần dần xa, chỉ thoáng thấy giọng Liễu thị, "......Được , cứ tin tưởng con trai ."
Ta mơ hồ dự cảm điều gì đó chẳng lành, điều còn khó chịu hơn cả chuyện y phục của xé thành từng mảnh ở kiếp .
2.
Một y phục của Liễu Phúc Sinh biến mất, trong chiếc hộp gỗ chỉ còn một manh áo khoác tồi tàn.
Không ở đây chịu trận đành bước ngoài sân tìm kiếm, phát hiện thứ duy nhất còn là vài tấm vải cho trẻ con treo cọc tre.
Trở trong, cẩn thận lật tấm thảm trải giường lên.
Trước mắt trống chẳng còn gì cả.
Niềm hy vọng nhỏ nhoi cuối cùng cũng tan vỡ, thành tiếng.
Miệng mà nước mắt cứ trào .
Cái đêm tân hôn, Liễu Phúc sinh ánh mắt sáng ngời, thề thốt với .
Hắn sẽ cố gắng kiếm thật nhiều ngân lượng, tu sửa và trồng một vườn hoa lan cho .
Hắn hứa sẽ chăm sóc cho cả đời, và mang sự bình yên, hạnh phúc.
Ta vẫn nhớ như in hình ảnh, đặt tay lên n.g.ự.c :
"Thanh Lan, nguyện một lòng với nàng đến bạc đầu cũng chia ly."
Ta gật đầu và tin điều đó.
Ngày hôm , đem chiếc móc cài bằng ngọc bích luôn mang theo bên đổi lấy ngân lượng, đặt tấm thảm trải giường mặt .
Ta hai mới lập gia đình sẽ cần.
Lúc đó, ánh mắt tối sầm.
Ta rúc vòng tay , mỉm và bảo đừng quá xúc động.
Hắn im lặng một lúc lớn.
Ta tin tưởng , và bao giờ kiểm tra xem ngân lượng còn tấm thảm trải giường .
Đọc truyện tại MonkeyD để ủng hộ người dịch An Phụng - 安凤.
Ta từng nghĩ sẽ chủ động bỏ rơi .
Khi Liễu thị hại ở kiếp , luôn hình dung cảnh sẽ bất ngờ xuất hiện mắt và cứu rời .
Nghĩ rằng thể Liễu Phúc Sinh Liễu gia cưỡng ép nên mới như .
Ý nghĩ cứ ám ảnh suốt đêm dài.