Đại Nương Nấu Cơm Đệ Nhất Tiên Tông - Chương 15
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:15:23
Hắn gọi Hổ Sẹo Mặt đến, : "Ngươi giúp xem."
Hổ Sẹo Mặt xong, với : "Đại vương, rằng đối phương một trù tử mới đến."
Báo Vô Cứu nhíu mày: "Ta đó gì ? Ta hỏi ý nghĩa của nó là gì?"
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
Các yêu ma . , trù tử đến thì đến thôi, chẳng lẽ thể khiến chúng ăn đến mập ú ?
Có đáng để nội ứng bất chấp nguy hiểm lộ mà truyền tin ?
Có âm mưu! Chắc chắn âm mưu!
Chúng với , vắt óc suy nghĩ.
Đột nhiên lóe lên ý tưởng: "Đại vương, đối phương cao thủ đến, biến chúng thành món ăn đấy!"
Báo Vô Cứu đập mạnh bàn, bàn đá lập tức vỡ tan.
"Lớn mật thật!"
Yêu tộc bên nhắc nhở: "Đại vương, đây chiến thư, đây là tin nội ứng truyền về."
Báo Vô Cứu ngượng ngùng , dường như quá kích động.
Hắn : "Truyền lệnh, quân cảnh giác, chủ lực chuẩn rút lui về yêu giới. Do thám tiếp tục thăm dò, bảo nội ứng giữ vững lộ. Đồng thời truyền tin cho ma tộc, bảo chúng tăng binh về phía , đổi điểm tập kích khác thử.”
Trong lục giới, nhân giới là trung tâm.
Không đánh thông nhân giới, chúng sẽ mãi mãi thể mở rộng.
Tài nguyên yêu giới ngày càng ít , nếu đánh, bên trong chúng sẽ tự đánh .
Báo Vô Cứu vô cùng hy vọng thể chiếm một chút lợi trong cuộc tấn công nhân giới, đưa mắt xa xăm, ánh mắt u ám khó lường.
"Thả lũ Phệ Hồn Kiến , cân nhắc xem trù tử bao nhiêu lượng*."
*ý là nguy hiểm mức nào
7
"Ba cân hai lượng."
Trên mặt lộ nụ , ngờ ở đây thể phát hiện nấm Hồng Ngẫu hoang dã.
Nấm Hồng Ngẫu, bên ngoài trắng mà bên trong đỏ, kết cấu mềm mịn, dùng để bổ khí huyết là nhất.
Nấm Hồng Ngẫu dĩ nhiên đủ cho ba vạn ăn, chỉ thể ăn một .
Nói đến đây, hôm qua ăn cơm còn bắt gian tế, đây quả là chuyện vui ngoài dự tính.
Khiến Phùng Thiên Sầu đang ăn cơm cũng bật .
là của trời cho mà.
Với cách tra xét của Tiên Tông, ruồi bay cũng báo cáo, thể lọt quả thật chuyện đơn giản.
Phùng Trưởng lão tìm đến : "Đại nương, ngài lập đại công . Ta quyết định thưởng cho ngài năm trăm linh thạch."
Ta kinh ngạc: "Nhiều ?"
Hắn : "Ngài đừng vội mừng, còn một tin cần báo cho ngài. Nàng truyền tin ngài đến đây với tổng bộ yêu ma."
Ta kinh hãi: "Hả? Nàng truyền tin của về gì?"
Ta chỉ là một trù tử, cũng nhân vật quan trọng gì.
Có cần thiết đến ?
Phùng Trưởng lão : "Ngài cũng đừng sợ, chắc chắn đối phương sẽ quá coi trọng tin tức ."
Lời dứt, bước .
"Trưởng lão, phát hiện một đám lớn Phệ Hồn Kiến."
Phệ Hồn Kiến, thú hoang thời thượng cổ.
Không chỉ ăn thịt, mà còn ăn cả thần hồn.
Vốn Minh Giới bất dung.
Phùng Trưởng lão : "Nếu là Phệ Hồn Kiến, chúng thể lui ."
Phía ngoài Tiên Tông, cách đây năm nghìn cây , là thôn xóm và thành trấn của phàm nhân.
Phệ Hồn Kiến cánh lưng, mềm nhũn, nếu để chúng bay , sẽ khó tìm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dai-nuong-nau-com-de-nhat-tien-tong/chuong-15.html.]
Ta : "Phùng Trưởng lão, cách đối phó với Phệ Hồn Kiến ."
8
Phùng Trưởng lão vô cùng kinh ngạc: "Mau ."
Ta : "Phệ Hồn Kiến ghét gừng, chỉ cần bôi nước gừng lên , chúng chắc chắn sẽ tránh xa."
Cái cũng là tình cờ phát hiện .
Trong thú viện của Đệ Nhất Tiên Tông, một thần thú hộ tông.
Thần thú cứ mỗi trăm năm lột xác một , chỉ để linh hồn, đó từ từ mọc m.á.u thịt.
Xác của nó, đương nhiên cũng là bảo vật.
Các bộ phận chia một lượt, chỉ còn thịt, liền phân đến nhà ăn.
Không ai ngờ rằng, bên trong một con Phệ Hồn Kiến ký sinh.
Đang trong trạng thái ngủ say, nó một nhát d.a.o đánh thức, tỉnh dậy liền chui cơ thể .
Ta quan sát thấy, nó sẽ đặc biệt tránh xa những phụ bếp đang thái gừng.
Nhờ lượng lớn gừng, chúng mới thoát một mạng.
Phùng Trưởng lão lo lắng : "Chỗ chúng cũng gừng."
Ta : "Ta mang theo."
Trước khi lên đường, xét đến việc tiền tuyến khó thể những gia vị bình thường , đặc biệt nhờ Phùng Trưởng lão chuẩn nhiều.
Lượng lớn gừng phát xuống, cũng cần trang cho bộ ba vạn .
Con Phệ Hồn Kiến nếu thể nuốt chửng ba vạn tu sĩ thì yêu ma sớm thả .
Thứ chủ yếu là phiền toái, xử lý sẽ ảnh hưởng đến phàm nhân.
Đi xử lý, bản thể tổn thương.
Thần hồn tổn thương còn đáng sợ hơn nhiều so với thể tổn thương.
Có nước gừng, Phệ Hồn Kiến liền trở thành bên động.
Báo Vô Cứu kịp gì, Phệ Hồn Kiến biến mất.
Phùng Trưởng lão : "Đại nương, thêm một công lớn nữa."
9
Hôm nay, Báo Vô Cứu nhận ba tin:
Một, phía Ma tộc đang tích cực tấn công.
Hai, liên lạc nội ứng.
Ba, Phệ Hồn Kiến thả c.h.ế.t sạch.
Hắn mấy vị đại yêu trong trướng: "Một ổ Phệ Hồn Kiến lớn như của , thả kịp gây tiếng động gì?"
Mấy vị đại yêu gật đầu: " là như ."
Báo Vô Cứu xoa xoa đầu: "Tên trù tử cho một đòn đau đấy."
Nếu cứ thế lủi thủi rút lui, chỉ tổ để lũ yêu quái chê.
Việc mất uy tín như , lợi cho việc củng cố vị trí của trong Yêu minh.
"Tăng cường tấn công, kiểu gì cũng ép tên trù tử mặt gặp một ."
10
Phần thưởng linh thạch của Phùng Trưởng lão phát xuống, liền vội vàng nhờ gửi về cho nha đầu nhà .
Nghĩ đến việc con bé tu luyện tạm thời lo lắng về linh thạch, trong lòng cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Trở nhà ăn, Yêu Nguyệt lắc lắc tay : "Đại nương, khi nào mới ăn cơm ?"
Ta mỉm nàng.
Yêu Nguyệt vốn háu ăn, câu "cái chết, nặng tựa Thái Sơn, nhẹ tựa lông hồng", ăn ngấu nghiến.
Nàng giải thích: "Như khi c.h.ế.t sẽ nặng."
Ta hỏi: "Sao mấy ngày nay thấy Liên Hoa Tiên tử ?"
Yêu Nguyệt biến nỗi bi phẫn thành cơn thèm ăn, đáp: "Nàng thương ."