Đại Nương Nấu Cơm Đệ Nhất Tiên Tông - Chương 16
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:15:24
Yêu Nguyệt : "Đại nương, cho phần của nàng , sẽ ăn giúp nàng . Yên tâm, tuyệt đối lãng phí."
11
Trong lúc hành quân đánh trận, tránh khỏi việc thương, thương vong.
Ngay cả những tiên nhân bay lượn trời , cũng nguy cơ tử vong.
Ta bỗng ngộ sứ mệnh của .
Những món ăn , lẽ là bữa cơm cuối cùng của họ.
Họ nhận xét:
"Tay nghề của đại nương tuyệt vời!"
"Những ai ở Tiên Tông, dạo chỉ thể ăn Tịch Cốc Đan thôi, haha."
"Hu hu... kiếp chó của đại nương."
Khóe miệng giật giật, chó thì quá .
Con chó Tiểu Hoàng nhà , ăn còn bằng .
Ta múc thêm cho một muỗng: "Đừng nghĩ đến kiếp nữa, còn sống hơn hết thảy chuyện."
Hắn ăn ngấu nghiến, rõ lời: “Lời đại nương , nhất định sẽ ăn hết lòng.”
Ta mỉm : "Ăn chậm thôi, ai tranh với ngươi ."
Đệ Nhất Tiên Tông cũng thật dễ dàng, bên ngoài oai phong, mang danh nhất, bay cao bay xa.
Thực tế gánh vác nhiều việc.
Cổng kết nối với Lục Giới hiện hai mươi sáu nơi, trong đó hai mươi mốt nơi do Đệ Nhất Tiên Tông phái trấn giữ.
Dưới chân ngọn núi chính của Tiên Tông, còn trấn áp một con quái vật.
Chưa kể còn một đám tà tu càn bậy, cũng do Tiên Tông phái bắt giữ xử lý.
Thậm chí còn việc như chỉnh đốn địa mạch, khôi phục vùng đất .
Chỉ thể là dễ dàng.
Có những tiên nhân gắp thức ăn xong truyền âm gọi , nuốt vội vàng vội vã trở vị trí.
Chiến sự phức tạp, vì an của , Phùng Trưởng lão bảo theo bên cạnh ông.
Ngoài phòng tuyến.
Một tiếng ngâm nga cổ kính và vang vọng vang lên từ phía xa.
Phùng Trưởng lão : "Đây là chiến ca của yêu tộc, thấy âm thanh , tức là đại chiến sắp nổ ."
Từ xa đến, những đám mây ở phía xa ngừng cuộn trào, màu mực đen kịt tựa như đang chảy xuống từ cao, đổ ập về phía chúng .
Ông : "Đây là đặc trưng nổi bật nhất của yêu tộc, khi khí tức bộc phát, sẽ khiến thiên tượng biến đổi. Nhìn thì đáng sợ nhưng thực cũng chẳng cần về nhà thu y phục ."
Ta khẽ nhếch mép, đây là chuyện thu y phục ? Người thường thấy cảnh tượng , chỉ sợ chân đều mềm nhũn.
Ta ông đang bình tĩnh tự tại, hỏi: "Trưởng lão, chúng nắm chắc phần thắng ?"
Ông lắc đầu: "Hoàn ."
Hả?
Không , lão gia ngài bình tĩnh quá ?
Ngay lúc , Vô Tình Đạo Nhân bay vút ngoài.
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
Ta lo lắng : "Sẽ chuyện gì chứ?"
Đệ tử của ông là La Minh Liên thực sự thương nặng, thời gian qua vẫn trong trạng thái hôn mê.
Chẳng may Vô Tình Đạo Nhân đang nóng giận, tự lao thì .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dai-nuong-nau-com-de-nhat-tien-tong/chuong-16.html.]
Tuy ông xưng là Vô Tình Đạo Nhân nhưng vì tình cảm quá nồng nhiệt, cảnh giới Vô Tình Đạo thấp đến đáng thương.
trận pháp của ông hề yếu, thể xếp mười hạng đầu trong tông.
Vô Tình Đạo Nhân hét lớn với yêu quái: "Các ngươi trận ?!"
12
Đầu tiên là một tiếng ầm vang, dường như thứ gì đó kích hoạt.
Sau đó là một vệt sáng trắng xóa, tựa như thế giới mất hết thứ.
Ta chớp mắt, trong chốc lát, yêu quái mắt biến mất.
Không, chỉ yêu quái biến mất.
Vô Tình Đạo Nhân ngửa mặt lên trời lớn: "Ha ha ha, Dịch Chuyển Càn Khôn quả lừa ."
Ta Phùng Trưởng lão đang bình tĩnh, hỏi: "Chúng đang chạy trốn ?"
Ông gật đầu: "Đương nhiên. Đánh thì chạy là chuyện bình thường, đây là một loại chiến lược. Không thì ngươi nghĩ sống đến bây giờ bằng cái gì?"
Rất lý.
Ta hỏi: "Vậy nguy cơ của chúng giải quyết ?"
Phùng Trưởng lão lắc đầu: "Còn lâu. Dù chúng chạy thế nào, cũng thể nhường phòng tuyến cuối cùng. Phía là muôn dân bách tính đấy."
Đêm khuya, Phùng Trưởng lão chủ động để lộ vị trí của chúng .
Phải để ánh mắt của yêu ma luôn dán chặt chúng . Nếu chúng thật sự quan tâm mà xông g.i.ế.c hại thường thì đó mới là chuyện đau đầu.
nếu loại cuồng sát thì thường sẽ xảy chuyện như .
Ta đang bận rộn trong nhà ăn, bỗng thấy tiếng "đinh đong" vang lên.
Hình như âm thanh đó phát từ đáy chậu rau.
Suy nghĩ một chút, lặng lẽ lùi ngoài, gọi hai vị tiên nhân từ bên ngoài đến.
Ta chỉ tay chậu rau, : "Có thứ gì đó đang ẩn náu bên ."
Họ bước tới, mở nắp chậu , một con chuột chũi đang lén ăn thức ăn thừa bên trong, bụng no căng tròn.
"Khoan hãy động thủ, quy củ của loài các ngươi. Hai nước giao chiến, c.h.é.m sứ giả. Ta đến đây để truyền tin."
13
Trong khu chỉ huy, con chuột chũi ngẩng cao đầu, ưỡn ngực, thong thả bước .
Chỉ huy chính Lôi Nghị ở vị trí đầu, lên tiếng: "Nói , Báo Vô Cứu sai ngươi đến để cái quái gì?”
Chuột chũi để ý đến lời lẽ của ông, đáp: "Báo Đại Vương rằng, ba ngày sẽ chính thức quyết chiến với các ngươi. Nếu các ngươi còn dám bày trò truyền tống, chúng sẽ tiến hết lên."
Phùng Trưởng lão khẽ hừ lạnh: "Các ngươi dám để lộ cổng giữa hai giới ?"
Chuột chũi mặt đổi sắc, còn ợ một cái no nê: "Chuyện cần các ngươi lo, Báo Đại Vương của chúng sắp xếp riêng."
Nói xong, nó bỗng nở nụ : "Ta chỉ hỏi thể nào mang một ít đồ ăn ?"
Vô Tình Đạo Nhân giơ tay lên: "Ngươi ăn cái tát ?"
Chuột chũi vội vã bỏ chạy.
Lôi Nghị trầm ngâm: "Báo Vô Cứu còn kiên nhẫn nữa ."
Phùng Trưởng lão : "Chẳng lẽ nó kế hoạch của chúng ?"
Lôi Nghị lắc đầu: "Không ."
Ánh mắt của ông quét một vòng, dừng : "Vị hẳn là Lý Đại Nương, món ăn ngài nấu ngon."
Ta đáp: "Lôi Trưởng lão quá khen ."
Ông : "Tiểu bối nhà gửi thư than phiền, bảo sớm đưa ngài trở về tông môn. thể . Nếu để ngài về, chỉ sợ các tu sĩ sẽ đồng loạt đình công. Chỉ thể phiền ngài cố gắng thêm một chút nữa."