Đại Nương Nấu Cơm Đệ Nhất Tiên Tông - Chương 17
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:15:25
Ta : "Lôi Trưởng lão quá khách sáo , cũng là một thành viên của Tiên Tông, hơn nữa còn nhận mức lương cao từ Phùng Trưởng lão. Thật sự thể coi là vất vả."
Ông gật đầu, với : "Các vị hãy nghỉ ngơi sớm , việc gì ngày mai bàn tiếp."
14
Chuột chũi trở về đại bản doanh, Báo Vô Cứu gọi riêng đến.
Báo Vô Cứu hỏi: "Đã truyền lời đến ?"
Chuột chũi gật đầu: "Ta truyền đạt nguyên văn lời đại vương."
Báo Vô Cứu hỏi: "Ngươi nhớ cảnh doanh địa ?"
Chuột chũi lập tức căng thẳng: "Ta xuyên đất, kịp nhớ."
Báo Vô Cứu nhíu mày: "Trận nhãn của trận truyền tống, ngươi để ý ?"
Chuột chũi toát mồ hôi lạnh, trong lòng nghĩ: "Ngài cũng dặn dò những thứ ."
"Không thấy."
Báo Vô Cứu trừng mắt : "Vậy ngươi nhớ gì?"
Chuột chũi : "Món ăn ngon."
Ngày hôm đó, chỉ thấy một con chuột chũi bay một đường cong trung.
15
Sau khi họp xong, cùng Phùng Trưởng lão bước khỏi khu chỉ huy.
Ông : "Dưới lòng đất trận pháp phong tỏa, ngờ đối phương Tuyệt Linh Thử sợ trận pháp."
Khi lật xem điển tịch, từng thấy Tuyệt Linh Thử: "Loại chuột chũi biến mất từ lâu."
Phùng Trưởng lão gật đầu: "Hiện tại xem yêu giới vẫn còn di tồn của chúng. , loại Tuyệt Linh Thử từ thời thượng cổ phương pháp đối phó, chỉ là biến mất quá lâu nên lãng quên."
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
Ta : "Thịt Tuyệt Linh Thử săn chắc, chắc hẳn dùng món ăn sẽ tuyệt."
Phùng Trưởng lão lớn: "Đại nương nấu ăn ngon lý do. Lúc nào cũng nghĩ đến nấu ăn, đây là một loại tinh thần cầu đạo. Nói chừng một ngày nào đó lấy món ăn chứng đạo, phi thăng tại chỗ cũng là chuyện thể."
Ta lắc đầu: "Ta phi thăng, chỉ ở bên cạnh nha đầu nhà ."
Phùng Trưởng lão : "Cũng , tiên giới sánh nhân gian."
Trở về nhà ăn.
Chiến đấu chẳng liên quan gì đến , nấu ăn mới là điều nên nghĩ đến.
Nghĩ đến những món ăn sẽ ngày mai, chìm giấc ngủ.
Sáng hôm , trời sáng, tỉnh giấc. Đây là thói quen hình thành từ lâu.
Duỗi một chút, lấy quả Bích Huyết cắt thành từng miếng.
Loại quả khi gặp nước sẽ tan , quả màu xanh biếc, lúc ở nước hình dạng như tảo.
Một khi phơi khô, chúng sẽ bó thành một quả màu đỏ như máu, chặt kẽ hở.
Khi ăn ở dạng tảo, nó mềm dẻo, vị, thường dùng món trộn; khi ăn ở dạng quả, cắn sẽ cảm nhận vị ngọt thanh mát, thích hợp món tráng miệng bữa ăn.
Tuy nhiên dùng nó để xào khô.
Dùng vị ngọt của nó để điều hòa vị đắng của chim Vô Túc.
Đến cuối cùng sẽ đọng dư vị.
Khi ăn miếng đầu tiên, sẽ cảm giác chát nhẹ.
Dần dần, sẽ cảm thấy hương thơm đậm đà.
Sau khi dùng bữa xong, môi và răng vẫn còn lưu cảm giác đó.
Dư vị kéo dài, giống như rượu ủ lâu năm.
Món thứ hai, định dùng cực địa chi băng để món trộn thanh mát.
Loại băng lạnh buốt, tan lâu.
Nghiền nhỏ thành dạng hạt cát, thêm ớt Chúc Long xào chín cắt hạt lựu, cay nồng chút kiềm chế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dai-nuong-nau-com-de-nhat-tien-tong/chuong-17.html.]
Kết hợp với đậu Thiên Tằm nổi tiếng vị tê, cay tê, tạo cảm giác như dung nham lắng đọng.
Món thứ ba, món thứ tư...
Những gì thể tự , đều tự tay xử lý.
Các tiên nhân tuy hiệu suất cao nhưng độ tinh tế khi xử lý nguyên liệu bằng .
Một món ăn ngon, từ khâu chọn nguyên liệu là một vấn đề.
Các phần khác của cùng một nguyên liệu, thậm chí ở các thời điểm khác , điều kiện tiếp xúc khác , đều thể khiến hương vị đổi lớn.
Sau khi xử lý nguyên liệu, còn cân nhắc sự hòa hợp của cả món ăn, cái gì cho , cái gì cho .
Điều chỉnh lửa cũng là một khó khăn cần nắm vững.
Sau khi thành công việc cơ bản, nghỉ ngơi một chút.
Gọi vài tiên nhân rảnh rỗi, bắt đầu chế biến "cơm tập thể".
Sau khi xong, các tiên nhân mang món ăn lên bàn.
"Khai vị!"
16
"Thích ăn, ngon lắm."
Sau khi các tiên nhân ăn, đều sáng mắt lên.
Họ vốn ăn nhiều món ngon, giờ ăn những món tương đối đơn giản , cảm giác khác lạ.
Ta luôn áp dụng chiến lược "kích thích cảm giác đói" trong nhà ăn, ngoài việc đủ sức, cũng vì một nguyên nhân.
Ăn mãi một thứ, dù ngon đến , cuối cùng cũng sẽ lúc chán.
Nếu vài ngày mới ăn một , đương nhiên sẽ vô cùng vui mừng.
Đặc biệt là ở nhà ăn của Tiên Tông, để tiết kiệm chi phí, những món ngon và hấp dẫn chỉ năm, sáu món. Vấn đề càng trở nên nghiêm trọng hơn.
Nhìn thấy họ vẫn ăn một cách hài lòng, khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Nhờ hôm nay “giảm xóc”, ngày mai thể chuẩn thêm những món đại tiệc.
Như , họ sẽ thể liên tục tận hưởng niềm vui từ mỹ thực.
Ở đại bản doanh của yêu tộc.
Tuyệt Linh Thử nhận quân lương, nhớ đến đêm hôm qua. Nó rơi nỗi đau khổ tột cùng: "Ta vốn thể chịu đựng bóng tối, nếu từng thấy ánh mặt trời."
Quân lương đến tay kịp ấm thu , đại ma lợn rừng : "Thích ăn thì ăn, ăn thì cút!"
Tuyệt Linh Thử nở nụ nịnh nọt: "Ăn thì vẫn ăn thôi."
Bảo nó ăn trộm đồ của loài , nó dám.
Trong lòng nó nghĩ: "Chắc chắn bắt tên trù tử đó!"
17
Ba ngày trôi qua nhanh.
Chỉ thấy bên ngoài phòng tuyến, trong chớp mắt, bầu trời tối đen như mực.
Trên trời bay, đất chạy, trong nước bơi... đều là món ăn cả.
Chiên, xào, luộc, rán, hấp, nướng, om, hầm.
Tiên nhân gần đó nuốt nước bọt, với bên cạnh: "Giờ đám yêu quái đều thấy đói."
Người bên cạnh đáp: "Bệnh ngươi hết cứu ."
Yêu tộc hề nhảm, từ cao xuống, chúng giống như những đốm mực lớn tranh vẽ đan xen .
Phi kiếm như mưa, leng keng đánh tới.
Yêu quái cũng loại dễ ăn, đám nhanh nhẹn thì né tránh, da dày thịt béo thì chịu đựng.
Khi đến gần, nhóm thể tu xông lên, đ.ấ.m thẳng chỗ hiểm.
Trong đó những trận pháp đại sư, trang vũ khí đến tận răng. Trên tay cầm la bàn, những trận pháp nhỏ liên tục xuất hiện.