Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Dâng Hiến Quãng Đời Còn Lại Cho Đất Nước, Không Màng Ngày Về - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:30:58

9.

"Tri Vi, em về ?"

Hôm đó, về đến nhà, điện thoại của gọi đến.

nắm ống , chút buồn , đây là chuyện thể quyết định ?

"Thôi bỏ ."

Không đợi trả lời, bên cúp máy .

lắc đầu, đột nhiên giở trò gì.

Liên tục mấy ngày, đều thấy bóng dáng .

Những ngày như , kiếp sớm quen.

cũng bao giờ chủ động hỏi .

lấy những tài liệu học tập mà thầy giáo từng tặng cho , bắt đầu học .

Công việc đầu tiên của là đến phòng thí nghiệm của thầy giáo giúp đỡ, trong thời gian , thầy giáo dạy nhiều thứ, và khuyến khích thi đại học, nghiên cứu sinh của thầy.

Tiếc rằng, thầy thất vọng.

Bây giờ bắt đầu , nhanh say mê.

Sau khi gạch liên tiếp mấy dấu X tờ lịch, Hoắc Trường Đình trở về.

Chỉ là, mang theo Lâm Lâm cùng về.

"Tri Vi, về ."

Anh ở cửa bếp với .

Trong mắt một tia khác thường, dường như còn mong đợi điều gì đó.

như thấy, liếc đôi giày nhỏ đá văng, liền trèo lên ghế sofa nhà , và :

"Em thêm hai món nữa."

Vẻ mặt ôn hòa của Hoắc Trường Đình thu , áp suất thấp từ từ lan tỏa.

vẫn như thấy.

"Con đói ! Con ăn cá hấp!" Lâm Lâm hét lớn phòng bếp.

Trong nhà cá.

"Vậy mua cá?"

Hoắc Trường Đình , nhưng ngay, cũng .

Anh hít một , mặc áo khoác ngoài.

Lâm Lâm ở phòng khách xem TV.

 

ở trong bếp nấu ăn.

Một lúc lâu thấy Lâm Lâm kêu gào, trong lòng đột nhiên dâng lên một dự cảm , chạy xem, quả nhiên...

Nhìn rõ cảnh tượng trong phòng khách, gần như xuất huyết não.

Lâm Lâm lục lọi di vật của trong phòng ngủ, lúc đang ghế sofa, cầm kéo cắt từng món đồ chơi tự tay cho thành từng mảnh vụn.

Thấy , con bé còn khiêu khích , tay buông , di vật của cắt thành từng mảnh vụn rơi thùng rác.

tức giận đến run cả .

Một tay nhấc con bé xuống khỏi ghế sofa, "Nhặt lên!"

bao giờ nổi giận lớn như .

Lâm Lâm sợ hãi run lên, đó bắt đầu lăn lộn ăn vạ.

"Cô mắng , đồ đàn bà xa! Tin bảo bố nuôi đuổi cô ngoài! Cô chẳng qua chỉ là giúp việc! Cô dựa cái gì mà mắng ! Hu hu hu, ơi, bố nuôi ơi, phụ nữ xa bắt nạt con..."

Kỳ Mộ Tuyết giống như canh đúng giờ mà đến.

Xông cửa, bảo vệ Lâm Lâm.

"Cô so đo với trẻ con gì? Đồ của cất kỹ, trẻ con động còn trách chúng ! Quả nhiên là sinh dạy, một chút giáo dục cũng !"

Ngọn lửa vô danh bùng lên trong đầu .

Cô khiêu khích , sỉ nhục thể, nhưng sỉ nhục , tuyệt đối !

giơ tay lên...

"Cô ?"

Một bàn tay to kịp thời kẹp chặt cổ tay .

Là Hoắc Trường Đình.

Cơn giận ngút trời ập lên mặt .

lúc ,

"Chát!"

Kỳ Mộ Tuyết nhân cơ hội tát một cái thật mạnh.

Dấu bàn tay hằn rõ.

 

Hoắc Trường Đình sững sờ.

, "Hoắc Trường Đình, đây là điều ?"

từng cầu xin thể bảo vệ như bảo vệ Kỳ Mộ Tuyết, nhưng ngờ giúp con họ bắt nạt .

Tốt lắm.

Chút ảo tưởng còn sót cũng tan thành mây khói.

Hoắc Trường Đình thấy vẻ lạnh lùng mặt , sắc mặt tái nhợt.

"Tri Vi, ..."

Kỳ Mộ Tuyết trong lòng vô cùng đắc ý, ôm lấy Lâm Lâm quát lớn, "Hứa Tri Vi, độc ác như , Lâm Lâm nó vẫn còn là một đứa trẻ, chỉ là mấy món đồ chơi vớ vẩn thôi ? Cùng lắm thì đền cho cô, đáng để cô tay với trẻ con ?"

"Đó là di vật của !"

từng chữ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dang-hien-quang-doi-con-lai-cho-dat-nuoc-khong-mang-ngay-ve/chuong-4.html.]

Căn phòng, lập tức yên tĩnh.

Sắc mặt Hoắc Trường Đình càng thêm tái nhợt.

Lâm Lâm tự gây họa, trái , cũng dám nữa.

Kỳ Mộ Tuyết nuốt trôi cục tức , khuôn mặt xinh đỏ lên, "Nếu quan trọng như , cô nên để lung tung."

" để trong phòng ngủ, phòng ngủ đóng cửa mà con bé vẫn thể lục ! Cô xem còn thể để ở ?"

Con gái cô là loại gì, lẽ nào cô ?

"Cô..."

Kỳ Mộ Tuyết còn dùng cái mác thạc sĩ du học của để lý sự với , Hoắc Trường Đình vẻ mặt đầy bất lực.

"Hai , về ."

"Trường Đình?"

Kỳ Mộ Tuyết quả thực thể tin tai , đầu tiên, Hoắc Trường Đình đuổi cô ?

Lâm Lâm cũng đáng thương kéo tay áo Hoắc Trường Đình, "Bố nuôi, con cố ý, hu hu hu."

"Về ." Hoắc Trường Đình vẻ mặt mệt mỏi.

Bất đắc dĩ, Kỳ Mộ Tuyết bế Lâm Lâm lên, hung hăng trừng mắt một cái, cam lòng rời .

Đợi trong phòng chỉ còn hai chúng , Hoắc Trường Đình cũng xổm xuống giúp nhặt những món đồ chơi cắt vụn.

"Lâm Lâm nó vẫn còn là một đứa trẻ, cô so đo với nó gì?"

, nên so đo.

Giống như kiếp , so đo, sống một cuộc đời uất ức.

cố gắng giữ bình tĩnh.

"Anh cũng thấy đấy, dung thứ cho họ, mà là họ dung thứ cho ."

Hoắc Trường Đình nhíu mày, đối với việc chịu buông tha như dường như chút hài lòng.

nhạo, " , vẫn buông bỏ . , đợi nữa."

"Hoắc Trường Đình, chúng ly hôn ."

 

10.

Nói câu , vô cùng nhẹ nhõm.

Không tức giận, oán hận, thật sự chỉ nhẹ nhõm và vui vẻ.

Hoắc Trường Đình bật dậy, hoảng hốt đến mức hai tay để .

"Tri Vi, mấy hôm em dầm mưa khỏe ? Có cần lấy thuốc cho em ?"

nghiêm túc, vẻ mặt nghiêm túc hơn một chút.

"Em bệnh, Hoắc Trường Đình, chúng ly hôn ."

Áp suất thấp ập đến.

Hoắc Trường Đình tức giận .

"Em đói , nấu cơm!"

Anh thẳng bếp, căn bản cho cơ hội chuyện nữa.

lắc đầu, nhốt trong phòng.

Nghe thấy tiếng đóng cửa, Hoắc Trường Đình mới dám thở , cơ bắp căng cứng thả lỏng một phần.

Mất điện, đốt đèn dầu.

Ghép từng chút một những món đồ chơi Lâm Lâm cắt nát.

Các tềnh iu bấm theo dõi kênh để đọc được những bộ truyện hay ho nhen. Iu thương
FB: Vệ Gia Ý/ U Huyễn Mộng Ý

Không qua bao lâu, cửa phòng gõ.

"Tri Vi, ăn cơm thôi."

đặt kim chỉ xuống, .

Bình thường Hoắc Trường Đình nấu cơm mấy, bữa cơm cũng thể coi là ngon miệng.

món thịt kho tàu thích.

Thấy gắp một miếng thịt kho tàu, Hoắc Trường Đình len lén thở phào nhẹ nhõm.

Ăn cơm xong, chủ động rửa bát.

Hoắc Trường Đình dựa cửa bếp, động tác của , đường cong cứng ngắc khóe miệng cũng thả lỏng ít.

Quay đầu , tắm rửa.

Hôm nay chải chuốt sạch sẽ.

Râu mặt cũng đặc biệt cạo sạch, còn mùi xà phòng nhàn nhạt.

gì.

Trước khi bước phòng ngủ của , :

"Hoắc Trường Đình, em ly hôn, là nghiêm túc."

Hoắc Trường Đình cứng đờ ở cửa, , như thấy gì, :

"Mệt thì nghỉ ngơi cho khỏe nhé, phiền em nữa."

Nói xong, còn đóng cửa giúp .

Cánh cửa gỗ đóng giữa chúng .

, mà ngay ở cửa.

Cách một tấm ván cửa, thậm chí còn lờ mờ thấy tiếng thở rối loạn của .

để ý, tiếp tục sửa chữa di vật của .

Sáng sớm hôm , trời hửng sáng.

mở cửa, liền thấy một lồng n.g.ự.c như núi chặn ngay cửa.

Hoắc Trường Đình hai mắt trũng sâu, dáng thẳng tắp đó, phảng phất như một cây tùng trải qua bao sương gió.

Anh chằm chằm , như hạ quyết tâm.

"Tri Vi, nghĩ kỹ , bác sĩ Kỳ và Lâm Lâm sẽ giao cho khác chăm sóc, , chúng sống với ."

Loading...