Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Dâng Hiến Quãng Đời Còn Lại Cho Đất Nước, Không Màng Ngày Về - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:31:04

Có lẽ vẫn còn ở cửa hàng bách hóa.

Anh gặp cô ngay, nếu thể kiềm chế nỗi sợ hãi trong lòng.

bàn tay mặc quần áo run rẩy theo sự điều khiển.

Không chỉ tay run, chân cũng mềm nhũn, ở cửa ngã một cú thật mạnh.

Anh lái xe thẳng đến cửa hàng bách hóa.

Suốt đường , đầu tiên đo lường lộ trình của cô .

Từ khu nhà bộ hai cây , đó chuyển hai chuyến xe buýt.

Thời gian giữa các chuyến xe buýt dài, để đảm bảo đến muộn, dự trù thêm nhiều thời gian hơn mới .

Toàn bộ lộ trình, hai tiếng rưỡi đồng hồ.

Hoắc Trường Đình lúc mới giật , hóa , cô mỗi ngày , đường đều lãng phí năm tiếng đồng hồ ?

Tại từng với ?

Anh rõ ràng thể đưa đón cô mà!

Kỳ Mộ Tuyết đến một tiếng đồng hồ, mỗi ngày đưa đón.

Trong lòng Hoắc Trường Đình đột nhiên dâng lên mấy phần áy náy, phần nhiều hơn là hoảng sợ.

Hoảng sợ cô nhận sự bất công của đối với cô , hoảng sợ cô tỉnh ngộ sẽ bỏ .

Đến cửa hàng bách hóa, bên đang chuẩn tan .

Một nhân viên đang cầm bút máy ghi chép sổ sách .

Cây bút máy , chút quen mắt.

Trong giấc mơ, cây bút đó, Hứa Tri Vi đến c.h.ế.t vẫn nắm chặt trong tay!

"Cây bút máy cô lấy ở ?"

Hoắc Trường Đình kiềm chế tính khí của , nhưng khí chất quân nhân vẫn khiến nhân viên run lên.

Nhân viên đều ngây , quân nhân trai mà cô vẫn luôn bàn tán với Hứa Tri Vi ?

"Đây là Tri Vi tặng cho ."

"Không thể nào! Cô tuyệt đối thể đem nó tặng cho khác!"

Giây phút đó, Hoắc Trường Đình mất kiểm soát, tiến lên giật lấy cây bút máy của .

Mực b.ắ.n lên nhân viên, nhân viên tức giận.

" , đồng chí đang ?"

Nghe thấy tiếng quát của cô , phía một nhân viên khác.

Gần đây thời tiết trở lạnh, cổ cô quàng một chiếc khăn lụa.

Tim Hoắc Trường Đình một nữa mất cân bằng.

"Chiếc khăn lụa cô lấy ở ?"

Anh nhớ, một ngày sinh nhật của Hứa Tri Vi, đặc biệt đến trung tâm thương mại mua cho cô một chiếc váy màu đỏ.

Giữa chừng Kỳ Mộ Tuyết việc tìm , cầm quần áo liền qua.

Anh chỉ rời vài phút, Kỳ Mộ Tuyết mặc chiếc váy đó, vẻ mặt đỏ lên cảm ơn .

"Trường Đình, em thích chiếc váy , cảm ơn ."

Anh gì đó, nhưng .

Quay đầu trung tâm thương mại chọn một chiếc khăn lụa độc nhất vô nhị.

Mà giờ đây, chiếc khăn lụa buộc cổ khác.

Hứa Tri Vi, rốt cuộc em đang gì?

Hoắc Trường Đình tức giận , ngay cả chiếc khăn lụa cũng giật lấy.

Hai nữ đồng chí mắt đều đỏ hoe vì tức giận.

"Đường đường là một quân nhân, còn cướp khăn lụa của ? Đây là Tri Vi tặng cho !"

Lúc , cuối cùng cũng phản ứng , "Anh, là gì của Tri Vi?"

Hứa Tri Vi việc ở đây hơn nửa năm.

Anh đến đây hàng chục .

Vậy mà ai , là gì của cô ?

Thật nực ?

" là chồng cô !"

Mọi : ...

"Gọi Hứa Tri Vi đây!"

Hoắc Trường Đình thật sự tức giận .

Anh tỉ mỉ chọn quà cho cô , thể tùy tiện tặng cho khác!

Ngọn lửa vô danh gần như thiêu rụi lý trí của .

Hai nữ đồng chí .

"Tri Vi sớm xin nghỉ việc !"

"Anh chồng cô ? Sao đến chuyện cũng ?"

"Ồ, nhớ , chắc là cùng bác sĩ Kỳ , thời gian quan tâm đến chuyện của Tri Vi chúng ..."

"Chả trách Tri Vi ở cửa hàng bách hóa nhận , ai một chồng dây dưa rõ với phụ nữ khác chứ!"

Hoắc Trường Đình ngây .

Là, như ?

Lần đầu tiên đến cửa hàng bách hóa chính là cùng Kỳ Mộ Tuyết.

Kỳ Mộ Tuyết đồ ở đây rẻ hơn trung tâm thương mại, thế là họ liền đến.

Hôm đó là Hứa Tri Vi trực ban.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dang-hien-quang-doi-con-lai-cho-dat-nuoc-khong-mang-ngay-ve/chuong-8.html.]

thấy họ, cô liền trong.

Anh vẫn luôn cho rằng, cô nhận , là vì cô tự ti.

Hóa , là vì chuyện ?

 

20.

Hoắc Trường Đình cầm cây bút máy và chiếc khăn lụa rời khỏi cửa hàng bách hóa.

Đột nhiên, chút dám trở về.

Không dám trở về đối mặt với phụ nữ nhỏ bé đó, dám đối mặt với sự thờ ơ đây của đối với cô .

Anh nhớ đến nụ tự giễu thỉnh thoảng xuất hiện khóe miệng cô , đau đớn như cứa tim.

Anh càng sợ cô sẽ nhắc đến chuyện ly hôn.

Lại nhắc đến, thậm chí cảm thấy tư cách từ chối.

Cứ như lòng vòng, lang thang phố lâu, mãi đến khi trời tối, mới bước cánh cửa đó.

"Tri Vi, về ."

Mở cửa , trong phòng tối đen, lạnh lẽo.

Không ngọn đèn vĩnh viễn sẽ đợi , cũng mùi cơm quen thuộc, càng thấy phụ nữ nhỏ bé mà khao khát gặp.

"Tri Vi?"

Không ai đáp.

Cái lạnh lẽo vô cớ bao trùm lấy .

Hoắc Trường Đình lúc mới nhận căn phòng thiếu thứ gì.

Trên bàn việc, đống sách chất cao như núi của cô còn nữa.

Trong tủ quần áo, quần áo của cô thấy .

Trên giường, chăn ga gối đệm gấp ngay ngắn, chỉnh tề, giống như ở.

Cả căn phòng, để một chút dấu vết của cô .

Giống như, cô từng tồn tại ở đây .

Nỗi sợ hãi mãnh liệt ập đến.

"Cha!"

Hoắc Trường Đình xông về nhà họ Hoắc.

Lâm Lâm và Kỳ Mộ Tuyết là đầu tiên đón, thấy, thẳng lên lầu.

"Cha!"

Cha Hoắc trong thư phòng, chậm rãi lật xem một tờ báo, thấy đứa con trai gõ cửa xông , mí mắt cũng thèm nhấc lên.

"Cha, Tri Vi ? Cha nhất định đúng ?"

Mãi đến khi xem xong một trang báo, cha Hoắc mới đặt tờ báo xuống, nhấc mí mắt lên.

"Năm ngày."

"Cái gì?"

"Con bé năm ngày , con mới nhớ đến con bé."

Cha Hoắc tự cũng bật vì tức giận.

"Vốn dĩ, nếu con lòng, còn khuyên hòa một chút, bây giờ xem , cần nữa ."

Ông ném một tờ đơn ly hôn, "Ký ."

Nhìn rõ đó là thứ gì, đầu óc Hoắc Trường Đình ong ong rối loạn.

"Hai ngày nay, quan sát kỹ cách con và con ở chung, mới hiểu, những năm qua, đứa nhỏ đó chịu bao nhiêu ấm ức."

"Là nhà họ Hoắc chúng với con bé, là con, phụ con bé!"

"Ký , để con bé sống thanh thản một chút!"

 

21.

Hoắc Trường Đình rời khỏi thư phòng bằng cách nào.

Anh sững ở đầu cầu thang, đầu óc trống rỗng.

"Mẹ ơi, phụ nữ ngu ngốc thật sự con đuổi ? Ôi chao, , thể ở cùng bố Hoắc !"

"Đồ bố Hoắc tặng cho cô con cướp thì cũng con phá hủy, cô tức giận, con liền , bố Hoắc nào cũng bênh con."

"Di vật của phụ nữ ngu ngốc cũng là con cố ý cắt hỏng, ai bảo cô cho con động ! Một đống rác rưởi, cô coi như bảo bối, cô coi trọng cái gì, con liền phá hủy cái đó! Ai bảo cô cứ chiếm lấy bố Hoắc buông! Quá đáng lắm !"

"Mẹ ơi, thể ở cùng bố Hoắc , , con thể bảo bối nhỏ của nhà họ Hoắc , đây con sợ phụ nữ cũng sinh con tranh giành sủng ái của con, bây giờ , chậc chậc..."

Giọng trẻ con ngây thơ, những lời độc ác, vô sỉ đến .

Hoắc Trường Đình thể tin nổi từng bước xuống, thấy Lâm Lâm, cũng thấy Kỳ Mộ Tuyết đang tán thưởng Lâm Lâm.

Nghe thấy tiếng động cầu thang, hai con lập tức im bặt.

Lâm Lâm thấy , vội vàng chạy .

Con bé ôm lấy chân gọi bố, đòi bế.

Cảnh tượng quen thuộc bao.

Anh con bé, nhưng chỉ nhớ đến cô gái .

Các tềnh iu bấm theo dõi kênh để đọc được những bộ truyện hay ho nhen. Iu thương
FB: Vệ Gia Ý/ U Huyễn Mộng Ý

Trái tim cô tổn thương đến mức nào mới thể quyết tuyệt đề nghị ly hôn với như ?

Mà tất cả những điều , đều là do sự bảo vệ và dung túng của đối với con họ gây .

"Trường Đình, ? Lâm Lâm bế kìa!"

Kỳ Mộ Tuyết tới, mỉm mang theo chút hờn dỗi, như thể thật sự là bố của Lâm Lâm, như thể thật sự tròn nghĩa vụ của một cha.

Hôm nay Hoắc với cô , Hứa Tri Vi nộp đơn ly hôn.

Người phụ nữ đó , vĩnh viễn sẽ trở .

Loading...