Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Dâng Hiến Quãng Đời Còn Lại Cho Đất Nước, Không Màng Ngày Về - Chương 9

Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:31:05

Đây cũng coi như phụ lòng cô dày công khiêu khích.

thể , phụ nữ đó quả thật khó chơi, lâu như mới khó mà lui.

và Hoắc Trường Đình vốn xứng đôi, một chút tự hiểu lấy cũng .

Sau , cô mới là con dâu nhà họ Hoắc, cho dù , còn hào quang bác sĩ du học, cô cũng thể sống sung túc.

Nghĩ đến đây, Kỳ Mộ Tuyết càng thêm bình thản, vẻ mặt cũng càng thêm tươi tắn.

Hoắc Trường Đình Kỳ Mộ Tuyết, cúi đầu Lâm Lâm.

"Hai , sớm ép cô ? Giờ, hai hài lòng chứ?"

Kỳ Mộ Tuyết sắc mặt trắng bệch.

Vừa , thấy?

hoảng sợ, nhưng thể nao núng.

Chỉ một ánh mắt, Lâm Lâm lập tức bật .

"Bố, bố cần Lâm Lâm nữa ? Oa oa oa..."

Hoắc Trường Đình đột nhiên bật .

Nụ tràn ngập cay đắng.

Đây là giọt m.á.u duy nhất của Lâm Hải, thể để con bé .

"Xin , là do dung túng cho hai , khiến hai cảm thấy thể cưỡi lên đầu cô mà tác oai tác quái..."

Kỳ Mộ Tuyết: ...

Lâm Lâm: ...

"Lâm Lâm, con cố ý cắt hỏng di vật của dì Hứa, con vẫn xin ."

"Bác sĩ Kỳ, cô mắng Tri Vi là sinh dạy, mắng cô là đồ con hoang, cô cũng nên xin ? Còn cả cái tát nữa..."

Anh vĩnh viễn thể quên cảnh tượng nắm chặt cổ tay Hứa Tri Vi cho cô tay, để Kỳ Mộ Tuyết thừa cơ tát cô một cái thật mạnh.

Lúc đó, trong mắt cô, đau đớn, oán hận, tức giận, chỉ sự châm biếm.

Sự châm biếm lạnh lẽo.

Hoắc Trường Đình ôm mặt, dám nghĩ tiếp.

Lúc đó cô đau lòng và thất vọng về đến nhường nào.

Cô ly hôn là đúng, căn bản xứng!

Lâm Lâm nổi nữa.

Kỳ Mộ Tuyết mấp máy môi, nhưng chữ nào.

Mẹ Hoắc vẫn luôn lén quan sát tiến triển tình cảm của hai ở phía vui, xông .

"Hoắc Trường Đình, con chuyện với kiểu gì ? Hứa Tri Vi cô là cái thá gì, Mộ Tuyết là thạc sĩ du học đấy!"

Hoắc Trường Đình chằm chằm , nụ chút cay đắng, dường như càng hiểu rõ hơn nỗi đau khổ trong lòng Hứa Tri Vi.

"Mẹ, Tri Vi là vì chăm sóc mà bỏ lỡ kỳ thi đại học, luôn coi thường công việc của cô , luôn vô dụng..."

Mẹ Hoắc đầu tiên con trai ruột cãi , lửa giận bốc lên ngùn ngụt, "Cho dù cô thi đại học thì ? Chẳng lẽ còn thể hơn Mộ Tuyết?"

Hoắc Trường Đình đột nhiên nhớ giấc mơ , trong mơ, liệt giường, Hứa Tri Vi quản khó nhọc chăm sóc bà suốt mười mấy năm, nhưng di ngôn cuối cùng của bà Hứa Tri Vi xứng với , bảo cô buông tay.

Hoắc Trường Đình đột nhiên cảm thấy, đó lẽ là một giấc mơ, mà là chuyện thật sự xảy .

Nghĩ đến cái c.h.ế.t của Hứa Tri Vi, đầu óc choáng váng, suýt chút nữa ngã quỵ xuống đất.

"Trường Đình!"

Mẹ Hoắc và Kỳ Mộ Tuyết cùng lúc đỡ lấy hai bên .

Anh đẩy họ , kiên quyết bước khỏi cổng lớn nhà họ Hoắc.

lúc , một chiếc xe quân sự dừng cửa nhà họ Hoắc, hai quân nhân từ xe bước xuống, gật đầu chào , thẳng nhà.

"Có là Kỳ Mộ Tuyết ? Chúng đến để điều tra về việc cô giả bằng cấp, mời cô theo chúng ..."

Kỳ Mộ Tuyết hoảng sợ, " , các vu oan cho , Trường Đình, cứu em! Lâm Hải là c.h.ế.t cho , hứa với sẽ chăm sóc em..."

Các tềnh iu bấm theo dõi kênh để đọc được những bộ truyện hay ho nhen. Iu thương
FB: Vệ Gia Ý/ U Huyễn Mộng Ý

Hoắc Trường Đình đầu , thấy cha đang ở đầu cầu thang.

Trong khoảnh khắc, hiểu tất cả.

 

22.

sống đầy đủ ở Gobi.

Trước đây thầy giáo năng khiếu về phương diện .

Chỉ là vì gia đình, từ bỏ.

Bắt đầu , nhanh theo kịp bước chân của thầy.

Gió cát ở Gobi lớn, điều kiện gian khổ.

vì tương lai của Tổ quốc, hàng ngàn hàng vạn nối tiếp , từ bỏ , thậm chí từ bỏ cả mạng sống.

Thầy luôn , con rồng phương Đông, sẽ một ngày thức tỉnh, còn khác ức h.i.ế.p nữa.

Có một ngày, thầy gọi riêng , Hoắc Trường Đình đang tìm .

Đã đào bới khắp hang cùng ngõ hẻm của Xích Thành.

hiểu những lời thầy hết.

Thầy mong hạnh phúc, nhưng cũng mong thể ở .

những sợi tóc bạc ngày càng nhiều đầu thầy, đáp: "Thầy, em chỉ giống như thầy và em, dâng hiến quãng đời còn cho đất nước."

Thầy gì.

, vẫn gặp Hoắc Trường Đình.

Đó là ba năm , trở thành một sĩ quan bình thường, lệnh bảo vệ căn cứ.

thấy từ xa, hề nhận , giống như đầu gặp ở cửa hàng bách hóa .

Anh phát hiện ngay lập tức, bốn mắt , ngỡ như qua một đời .

"Sư tỷ, quen ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dang-hien-quang-doi-con-lai-cho-dat-nuoc-khong-mang-ngay-ve/chuong-9.html.]

lắc đầu.

phớt lờ sự mong đợi và khao khát trong mắt Hoắc Trường Đình.

Thân phận hiện tại của , tư cách đến gần .

Thầy giáo thấy phản ứng của mới cho những chuyện đó.

Kỳ Mộ Tuyết điều tra, chỉ hủy bỏ phận nhân tài đặc biệt, mà còn tù.

Là nhà họ Hoắc dùng quan hệ, Hoắc Trường Đình đánh đổi cả tiền đồ của để bảo vệ cô khỏi cảnh tù tội.

Kỳ Mộ Tuyết tuy tù, nhưng vẫn đày đến vùng biên cương phía Bắc, Lâm Lâm cũng theo.

"Hoắc Trường Đình báo ân, vốn là chuyện nên ."

Thầy thấy thật sự cảm xúc gì, lúc mới yên tâm.

Công việc nghiên cứu khoa học bận rộn và phong phú.

Thoáng chốc mười năm trôi qua.

Thầy việc quá sức sinh bệnh, giao phó tất cả cho .

Tạm biệt di thể của thầy, tiếp quản bộ công việc của thầy.

Cấp sắp xếp đội cảnh vệ cho .

Bảo đích chọn đội trưởng đội cảnh vệ.

Lần , Hoắc Trường Đình cuối cùng cũng thể danh chính ngôn thuận mặt .

Anh đầu trong bài kiểm tra tổng hợp.

thậm chí còn thể thấy sự sốt ruột và khao khát trong mắt .

ngày hôm đó, chọn thứ hai...

tái hôn, dâng hiến cả cuộc đời cho đất nước.

Nhiều năm việc quá sức, cơ thể cũng ngày càng kém .

Sau một ngất xỉu, cuối cùng cũng đến bước đường cùng.

cả, sứ mệnh của sắp thành .

Chỉ còn một chút nữa thôi.

cố gắng gượng, bảo học trò mang giấy bút đến, tiếp tục tính toán liệu.

"Để ! Tri Vi, cầu xin em, chỉ cầu xin gặp em cuối!"

Ai đang ồn ào bên ngoài .

dường như rõ nữa , tất cả tinh lực đều tập trung ngòi bút.

Còn thiếu một chút, chỉ một chút nữa thôi.

Ngòi bút ngừng di chuyển, tuy chậm chạp, nhưng dần dần phác họa kết quả cuối cùng trong đầu .

"Thượng tá Hoắc, bình tĩnh ! Chỉ còn một bước nữa, tiến sĩ Hứa thể thành phép tính của cô !

"Thời gian cuối cùng, thật sự quý giá, mỗi một giây một phút của cô , đều liên quan đến tương lai của đất nước..."

Bên ngoài cuối cùng cũng yên tĩnh, đầu óc tỉnh táo hơn một chút.

dùng chút sức lực cuối cùng suy nghĩ xem còn thiếu gì, còn thiếu gì nữa.

đem tất cả những gì học giao cho hậu thế.

Viết xong công thức cuối cùng, cuối cùng cũng mãn nguyện, thanh thản.

Kiếp , tình yêu, gia đình, nhưng cuối cùng cũng hai chữ "xứng đáng".

Lúc hấp hối, dường như thấy trạm gian bay lên, thấy tên lửa đạn đạo xuyên lục địa phóng thành công, thấy bầy máy bay lái bao phủ bộ chiến trường...

Chiến thắng của chúng , cuối cùng cũng cần dùng m.á.u thịt để đắp đổi nữa...

"Thầy ơi!"

"Sư tỷ!"

"Tiến sĩ Hứa!"

Âm thanh ngày càng xa dần.

Linh hồn bay lên.

thấy những học trò đang quỳ xuống.

Nhìn thấy những quân nhân đang cúi đầu.

Cũng thấy Hoắc Trường Đình vẫn luôn ngoài cửa.

Anh đó như một bức tượng băng.

Gió thu thổi qua má , dường như cảm nhận , ngẩng đầu về phía .

"Tri Vi..."

 

23.

c.h.ế.t cùng ngày với kiếp .

Ngày đưa tang, đồng nghiệp của , học trò của , và cả đoàn quân nhân hùng hậu, cùng đưa tiễn linh hồn về quê hương.

an táng bên cạnh cha .

Thế gian cuối cùng cũng , gia đình chúng một lòng trung liệt, phụ gia quốc.

Hoa tươi phủ kín nghĩa trang.

Cuộc đời cuối cùng cũng đáng giá.

Tiền giấy cháy hết, dần dần rời , chỉ Hoắc Trường Đình vẫn trong gió thu.

"Hứa Tri Vi, kiếp , vì em cần nữa..."

"Hứa Tri Vi, kiếp , em cần nữa..."

Anh nắm chặt cây bút máy trong tay, giọng bi thương như như than.

Đêm đó, tóc , bạc trắng một đêm...

(Hết)

Loading...