Dao Nương
Chương 2
5.
Bữa trưa, đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy đương kim Hoàng thượng, mày kiếm mắt tinh, anh vũ bất phàm, một thân long bào lộ rõ khí chất đế vương.
Ta đứng ở bên cạnh Tần Y Y cùng Hoàng thượng gắp đồ ăn cho bọn họ, hôm nay ta cố ý ăn mặc đặc biệt, không thể không nói ta quả thật thừa hưởng dung mạo hoa khôi của mẫu thân ta.
Cho nên tầm mắt Hoàng thượng dừng lại trên người ta hồi lâu, thậm chí còn lóe lên một tia kinh diễm. Ta nhìn thấy trong mắt Tần Y Y hiện lên vẻ tàn nhẫn, nhưng trên mặt không thể không mang theo ý cười, trong lòng ta vui sướng, đồng thời cũng biết rõ ràng, có thể đối phó với những người Tần gia này, cũng chỉ có đương kim Hoàng thượng.
Cặp mắt phượng kia của Hoàng thượng đảo qua trên người Tần Y Y và ta vài lần, trên mặt mang theo biểu cảm như cười như không, hắn tất nhiên đã thấy rõ suy nghĩ của Tần Y Y.
Quả nhiên buổi tối tiểu thái giám bên cạnh Hoàng thượng liền đến cung chúng ta truyền lời, nói điểm tâm của bữa trưa không tệ, bảo trong cung chúng ta đưa qua.
Nói rất hàm súc, nhưng Tần Y Y và ta đều hiểu, mục đích chính của đưa điểm tâm không phải là điểm tâm, mà là người đưa điểm tâm.
Ta dưới ánh mắt tàn nhẫn của Tần Y Y mang theo hộp điểm tâm cùng tiểu thái giám rời đi. Ta biết cơ hội của mình đã đến, và cơ hội này chỉ có một lần, ta nhất định phải nắm lấy.
6.
Đi vào ngự thư phòng, tiểu thái giám cười tiếp nhận hộp điểm tâm của ta, sau đó trực tiếp dẫn ta tiến vào tẩm điện, bên kia đã có ma ma đang chờ, các nàng hầu hạ ta rửa mặt chải đầu, dạy ta thị tẩm phải chú ý cái này cái kia, chờ mọi thứ được chuẩn bị tốt, ta không mặc gì được nâng vào giường ngủ.
Hoàng thượng đang dựa vào giường đọc sách, ta thò đầu ra, hắn khẽ kêu một tiếng: “Mùi hương trên người nàng rất giống huân hương của Tần Tiệp dư.”
Ta làm bộ sợ hãi vội vàng quỳ xuống: “Hoàng thượng thứ tội, nô tỳ tội đáng muôn chet…”
Hoàng thượng bỏ sách xuống, cười nói: “Tội gì hả?”
“Nô tỳ cho thêm một ít hương trúc nô tỳ dùng vào huân hương của Tần Tiệp dư, cho nên Hoàng thượng mới cảm thấy giống…”
“Tại sao nàng lại thêm hương trúc vào huân hương của Tần Tiệp dư?” Hoàng đế bình tĩnh hỏi, giọng điệu không hề tức giận, ta cảm thấy nhẹ nhõm một chút.
Lên kế hoạch suốt vài tháng chỉ để chờ thời khắc này, ta cẩn thận trả lời: “Tần Tiệp dư thích huân hương, nhưng mùi huân hương quá nặng sẽ ảnh hưởng đến thân thể, hương trúc này là hương trúc nô tỳ dùng mười loại lá trúc bào chế, có thể thanh nhiệt dưỡng thần, điều dưỡng thân thể.”
“Nô tỳ lo lắng cho thân thể Tần Tiệp dư, cho nên đã tự ý bỏ thêm một ít vào trong huân hương, Tần Tiệp dư vẫn không biết, nô tỳ tội đáng muôn chet, xin Hoàng thượng thứ tội…”
Đương kim Hoàng thượng yêu thích thi văn, tự xưng là văn nhân, văn nhân yêu trúc, đương kim Hoàng thượng cũng không ngoại lệ, cho nên sau khi ta vào cung đã bắt đầu điều chế hương trúc này, sau đó thêm vào trong huân hương của Tần Y Y, quả nhiên Hoàng thượng rất yêu thích, mà hôm nay ta thoa hương trúc chính là muốn thu hút sự chú ý của Hoàng thượng.
Hoàng thượng nghe lời ta cười nói: “Đây là lòng trung thành của nàng, trẫm thứ cho nàng, nàng cũng thích trúc sao?”
Ta hơi ngẩng đầu, trong mắt đúng lúc lộ ra một tia kinh ngạc, sau đó còn bày ra bộ dáng rụt rè, giống như chú chim nhỏ sợ hãi. Dung mạo ta đẹp, hơn nữa còn lộ ra biểu cảm như thế, ta không tin có người nam nhân nào có thể cưỡng lại sự quyến rũ này.
Quả nhiên Hoàng thượng trực tiếp đưa tay kéo ta đứng dậy, ngồi xuống bên cạnh hắn. Ta cúi đầu giả bộ thẹn thùng: “Thà rằng không ăn thịt, chứ không thể sống thiếu trúc. Cây trúc mặc dù không to lớn nhưng lại chính trực, cứng cỏi cao ngất; không sợ giá lạnh nóng bức, muôn đời xanh tươi, cho nên nô tỳ rất thích.”
Trong mắt Hoàng thượng lộ ra vẻ kinh ngạc: “Hay cho một câu thà rằng không ăn thịt, chứ không thể sống thiếu trúc, Tần gia quả nhiên là nhà thanh lưu, ngay cả thứ nữ cũng đọc đủ thi thư……”
Đối với chuyện Hoàng thượng biết ta là thứ nữ Tần gia ta không ngạc nhiên chút nào, nhưng Hoàng thượng hiện tại nói như thế cũng hợp ý ta, ta sẽ vì phụ thân thân yêu mà thổi gió bên tai Hoàng thượng.
7.
“Hoàng thượng có thể đừng nói với phụ thân là nô tỳ lén đọc sách được không?” Ta giả vờ sợ hãi.
Hoàng thượng tò mò hỏi: “Vì sao?”
“Phụ thân nói đích thứ khác biệt, tỷ tỷ thân là đích nữ cần tài hoa bám thân, nô tỳ chỉ là thứ nữ nho nhỏ, chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời là tốt rồi, là nô tỳ lén nhìn tỷ tỷ đi học trộm học một ít, đã phạm vào kiêng kị của phụ thân, nếu phụ thân biết nhất định sẽ tức giận.”
Ta nhỏ giọng giải thích, trọng điểm nhấn mạnh hai từ “đích thứ khác biệt” và “vụng trộm”.
Đương kim Hoàng Thượng cũng là con thứ, lúc trước khi còn là hoàng tử đã bị Thái tử, là đích tử áp bách, cười nhạo thân phận con thứ của hắn, đáng tiếc Thái tử chet sớm, Hoàng Thượng ngược lại trở thành thiên tử.
Cho nên Hoàng thượng đặc biệt kiêng kị chữ “đích thứ khác biệt”, ta hiện tại nói ra như thế, tuy rằng sẽ không tạo thành thương tổn gì đối với phụ thân ta, nhưng sẽ khiến ấn tượng của Hoàng thượng đối với ông ta kém hơn rất nhiều.
Về sau thái độ của Hoàng thượng đối với phụ thân ta ở triều đình tất nhiên cũng sẽ không tốt, thái độ của Thiên tử nhiều khi quyết định con đường thăng chức của một quan viên, Hoàng thượng không thích ai, người đó muốn thăng chức cũng rất khó khăn, mà đây chính là sự lợi hại của việc thổi gió bên tai.
Quả nhiên sắc mặt Hoàng thượng nhất thời trầm xuống, nhưng lập tức ẩn giấu, hắn không nói gì, ngược lại an ủi ta nói: “Sau này nàng có thể quang minh chính đại đọc sách, trẫm thích nàng đọc sách…”
Ta lộ ra vẻ kinh ngạc: “Tạ ơn Hoàng thượng, Hoàng thượng người thật tốt.”
Nói xong ta dùng ánh mắt sùng bái nhìn Hoàng thượng, nam nhân mặc kệ có địa vị hay thân phận gì, bọn họ đều thích được nữ nhân sùng bái.
Quả nhiên Hoàng thượng vươn tay kéo ta vào lòng, ta phối hợp mềm nhũn trong lòng hắn, sóng mắt lưu chuyển, ngượng ngùng nhìn Hoàng thượng. Sau đó chính là một đêm không ngủ……
Sau khi thị tẩm ngoại trừ Hoàng hậu nương nương, những phi tần khác đều bị đưa về cung của mình, ta còn chưa có cung, chỉ có thể đưa về cung của Tần Y Y.
Trở lại cung, ta nhìn thấy trong chính điện đèn đuốc sáng trưng, Tần Y Y ngồi chính giữa, bên cạnh nàng ta có một ma ma, trê tay ma ma bưng một cái khay, trên khay đặt hai thứ. Ta liếc mắt một cái đã thấy rõ ràng đồ vật phía trên, là một chén thuốc bốc hơi nóng cùng một phong thư.
Tần Y Y nhìn thấy ta, sắc mặt vẫn không tốt: “Uống thuốc bổ đi, hôm qua mẫu thân vào cung còn mang theo thư mẫu thân ngươi viết, ngươi cũng thuận tiện xem một chút đi…”
Cái gọi là thuốc bổ không cần phải nói ta cũng biết là canh tr//ánh thai, Tần Y Y sẽ không cho phép ta mang long thai để làm lợi thế, lúc này còn lấy ra thư của mẫu thân ta, rõ ràng là có ý đe dọa.
8.
Ta hiện tại không có tư cách phản kháng, cho nên ta không nói nhiều lời, trực tiếp đi đến bên cạnh ma ma kia, bưng chén canh tr//ánh thai trên khay uống một hơi cạn sạch.
Sau đó ta đặt bát xuống, cất phong thư kia vào trong tay áo. Nhìn ta ngoan ngoãn như thế, sắc mặt Tần Y Y cũng hòa hoãn một chút, sau đó đứng dậy trở lại phòng mình, những cung nhân kia cũng lập tức giải tán.
Ta mang thư trở lại phòng mình, sau khi kiểm tra mọi nơi, xác định quả thật không có ai ta vội vàng đưa tay móc cổ họng. Thuốc vừa uống bị phun ra hết, ta bị sặc ho khan một trận, sau khi nôn hết bát thuốc kia ra, ta kiệt sức nằm trên giường.
Ta gắt gao nắm chặt thư, ta nhất định phải nhẫn, phải nhẫn nhịn hơn nữa, chỉ cần mang thai hoàng tự, ta mới có tư cách đấu với Tần Y Y, ta và mẫu thân ta mới có tiền vốn bảo mệnh.
Một canh giờ sau, tiểu thái giám cầm thánh chỉ tới sân, phong ta làm mỹ nhân, thưởng cho mấy cung nhân hầu hạ ta, nhưng ta vẫn phải ở cùng một cung với Tần Y Y.
Ta biết là Tần Y Y giở trò, nàng ta là Tiệp dư không phải nhất cung chủ vị, theo lý thuyết ta phải dọn ra khỏi viện của nàng ta, không nghĩ tới lại xảy ra biến cố, hiển nhiên nàng ta muốn đặt ta ở dưới mắt mình, để thuận tiện nhìn ta cố sủng.
Trong lòng ta cười lạnh, vậy thì chờ một chút xem, đến lúc đó là ai bị lạnh nhạt.
9.
Sau đó cứ cách mười ngày ta đều được an bài thị tẩm một lần, mỗi lần trở về Tần Y Y đều đưa canh tr//ánh thai tới, mỗi một lần ta đều rất sảng khoái uống hết, nhưng sau đó ta sẽ lén nôn hết ra.
Mãi cho đến hai tháng sau phát hiện nguyệt sự của ta đã muộn hơn mười ngày, trong lòng ta hơi vui mừng nhưng không dám lộ ra, giả bộ thân thể không thoải mái, tìm thái y tới chẩn mạch.
Thái y bắt mạch của ta trầm tư một lát, sau đó lộ ra nụ cười: “Chúc mừng Dao mỹ nhân, người đây là có hỉ, đã được một tháng.”
Cuối cùng ta cũng buông bỏ được sự lo lắng, ta vuốt ve bụng, lợi thế của ta đã tới, hiện tại đã đến lượt ta phản công.
Tin tức ta mang thai hoàng tự, không đến một chén trà toàn bộ hậu cung đều biết, Tần Y Y ngay sát vách đương nhiên là biết trước tiên, nàng ta nâng cái bụng gần bốn tháng, dưới sự dìu đỡ của một ma ma, trực tiếp mang theo người lao vào phòng của ta.