Mình có bán source code Suu Truyện và nhận code web app, phần mềm, website, .. Ai có hứng thú có thể liên hệ qua telegram: @devdark07

Mình có bán source code Suu Truyện và nhận code web app, phần mềm, website, .. Ai có hứng thú có thể liên hệ qua telegram: @devdark07

Dao Nương

Chương 4



16.

Trong viện chúng ta yên tĩnh không quá nửa tháng, Tần Y Y bên kia gióng trống khua chiêng mời thái y, nói là có dấu hiệu sinh con.

Chuyện của hoàng tự là chuyện lớn nhất trong cung, không đến nửa canh giờ, viện chúng ta đã chật kín người, người bên thái y viện cũng rất đông.

Hoàng thượng cùng Hoàng hậu ngồi ở tiền điện, ta cùng các phi tần khác đứng ở một bên. Ánh mắt Hoàng hậu dừng ở trên người ta, ta làm bộ không phát hiện, nửa ngày sau nàng mới dời ánh mắt đi.

Đợi một hồi, thái y của Thái y viện từ trong phòng đi ra. Hoàng hậu vội vàng hỏi: “Lục viện phán, Tần Tiệp dư thế nào rồi?”

Lục viện phán trực tiếp quỳ xuống: “Tần Tiệp dư quả thật có dấu hiệu sinh con, hiện tại đã không còn việc gì nữa.”

Lời này vừa nói ra, mọi người thở phào nhẹ nhõm, Hoàng hậu tiếp tục hỏi: “Tại sao lại có dấu hiệu sinh con?”

Lục viện phán trầm mặc một lúc mới mở miệng: “Thần phát hiện xạ hương trong cơ thể Tần Tiệp dư!”

Tất cả mọi người xôn xao, sắc mặt Hoàng thượng và Hoàng hậu đều trầm xuống. Lúc này một bóng người từ trong phòng lao ra, lập tức quỳ gối trước mặt Hoàng thượng và Hoàng hậu, chính là Tần Y Y.

Tần Y Y mặt đầy nước mắt: “Cầu Hoàng thượng và Hoàng hậu làm chủ cho thần thiếp, Dao Tiệp dư bỏ thêm xạ hương vào trong huân hương của thần thiếp, muốn đ//ộc h//ại thần thiếp và hoàng tự.”

Lời này vừa nói ra, toàn bộ mọi người đều nhìn về phía ta.

17.

Hoàng thượng không nói gì, Hoàng thượng rất tôn trọng Hoàng hậu, có Hoàng hậu ở đây, chuyện hậu cung trên cơ bản đều giao cho Hoàng hậu xử lý.

Lúc này Hoàng hậu nhìn Tần Y Y: “Ngươi có chứng cớ gì?”

Tần Y Y lấy từ trong ngực ra một bao đồ, sau đó trực tiếp mở ra: “Thần thiếp đêm qua cảm thấy mùi hương có hơi khác thường, mới nửa canh giờ đã cảm giác bụng không thoải mái, thần thiếp vừa mới nhờ thái y nhìn qua, thái y nói bên trong huân hương có xạ hương, hương của thần thiếp vẫn luôn là Dao Tiệp dư phối chế, tất nhiên là Dao Tiệp dư muốn hại thần thiếp……”

Nhân chứng vật chứng đều có, tầm mắt mọi người đều rơi vào trên người ta, Tần Y Y cúi đầu khóc, nhưng ta nhìn thấy khóe mắt nàng đều mang theo ý cười. Hoàng hậu nhìn về phía ta: “Dao Tiệp dư ngươi có lời gì muốn nói không?”

Ta hơi cúi người nói: “Thần thiếp oan uổng, huân hương của Tần Tiệp dư mặc dù là do thần thiếp chuẩn bị, nhưng bên trong chưa bao giờ thêm xạ hương, thần thiếp đau lòng Tần Tiệp dư mang thai vất vả, chỉ bỏ thêm dược liệu an thần vào trong đó…”

Nói xong nước mắt của ta lộp bộp rơi xuống, dáng vẻ uất ức: “Tần Tiệp dư là đích tỷ của thần thiếp, thần thiếp làm sao có thể hại nàng, phụ thân thần thiếp từ nhỏ đã nói với thần thiếp, phải lấy đích tỷ làm tôn, thần thiếp cũng không dám quên… ”

Tần Y Y không cam lòng yếu thế, cũng khóc lóc kể lể: “Không phải ngươi còn có thể là ai, ta bị cấm túc, trong viện căn bản không có ai khác… ”

Ta nhìn về phía Hoàng hậu:” Hoàng hậu nương nương, thần thiếp mỗi lần làm hương liệu xong đều tìm Hoàng thái y ở Thái y viện xem qua một lần, chính là sợ huân hương có hại cho hoàng tự, chờ Hoàng thái y xác nhận không sai, mới có thể được cung nữ đi cùng Hoàng thái y đưa qua, có thể tìm Hoàng thái y làm chứng.”

Lời nói của ta làm cho sắc mặt Tần Y Y đại biến, nàng ta chưa bao giờ nghĩ tới ta lại chừa đường lui cho mình.

Hoàng hậu thấy vậy, trực tiếp sai người tìm Hoàng thái y. Hoàng thái y vào cửa lập tức quỳ xuống nói: “Thần có thể làm chứng cho Dao Tiệp dư, hương thơm Dao Tiệp dư đưa tới đều có lợi cho sức khỏe của Tần Tiệp dư, hơn nữa mỗi lần thần xác định xong, đều do thần đưa tới, Dao Tiệp dư không thể động tay động chân…”

18.

Có Hoàng thái y làm chứng, ta đương nhiên sẽ không có hiềm nghi, Hoàng hậu bên kia làm việc cũng rất quả cảm, trực tiếp sai người bắt hai cung nữ mỗi ngày điểm hương cho Tần Y Y tách ra thẩm vấn.

Không đến nửa canh giờ, hai tiểu cung nữ đã khai hết, là ma ma bên cạnh Tần Y Y thêm xạ hương vào.

Hoàng hậu tìm người đi bắt ma ma, ma ma đã sớm bị dọa vỡ mật, cũng không đợi thẩm vấn đã nói thẳng.

Là Tần Tiệp dư trong lúc vô tình biết bên trong huân hương của nàng ta, ta đã thêm vào dược liệu khác, lập tức động tâm tư, ở bên trong huân hương thêm vào một ít xạ hương để hãm hại ta.

Sau khi chân tướng được tra rõ ràng, sắc mặt Tần Y Y xám xịt, nàng ta ôm chặt bụng mình, muốn tìm lại cảm giác an toàn từ chiếc bụng nhô cao.

Ta lập tức quỳ gối trước mặt Hoàng thượng và Hoàng hậu, nói với Hoàng thượng: “Thần thiếp cầu xin Hoàng thượng đừng trách tỷ tỷ, nàng chỉ nhất thời bị quỷ ám, nàng dù sao cũng là đích tỷ của thần thiếp. Nếu nàng bị phạt, phụ thân của thần thiếp sẽ rất thương tâm, thần thiếp cầu xin Hoàng thượng tha thứ cho tỷ tỷ đi……”

Ta nói như thế, khiến sắc mặt Tần Y Y trở nên khó coi, nàng ta nhìn về phía Hoàng thượng: “Hoàng thượng, người hãy tin tưởng thần thiếp, thần thiếp không hãm hại Dao Tiệp dư, cho dù nàng ta không bỏ xạ hương cũng bỏ thứ khác, nàng ta thật sự không có lòng tốt, nàng ta chính là muốn hại thần thiếp.”

Nghe Tần Y Y nói như vậy ta liền biết nàng ta thẹn quá hóa giận, bị mất kiểm soát, nàng ta như vậy chỉ khiến Hoàng thượng càng thêm chán ghét nàng ta.

Lúc trước ta ở trước mặt Hoàng thượng luôn diễn cảnh một lòng lo lắng cho Tần Y Y, ở trong huân hương của nàng ta bỏ thêm dược liệu tốt cho thân thể nàng.

Cho nên ở trong mắt Hoàng Thượng, ta một lòng vì Tần Y Y, mà Tần Y Y ngược lại c//ắn ta không buông, sau khi so sánh hai bên, ta đủ để khiến cho Hoàng Thượng đồng tình.

Quả nhiên lời nói của Tần Y Y thành công kích thích Hoàng Thượng, hắn cả giận nói: “Ngươi câm miệng cho trẫm, Tần Thành thân là Ngự Sử nhưng lại không thể làm gương tốt, dạy dỗ ra nữ nhi á//c đ//ộc như thế, tùy tiện hãm hại người khác. Truyền ý chỉ của trẫm giáng chức Tần Thành làm biên tu Hàn Lâm, tu thân dưỡng tính cho tốt. Tần Tiệp dư hành vi không đoan chính, ghen tị thành tính, giáng làm mỹ nhân, bế môn suy nghĩ một năm……”

Hoàng Thượng nói xong đứng dậy rời đi, Tần Y Y xụi lơ trên mặt đất. Mọi người câm như hến, Hoàng hậu cũng đứng dậy, nàng đi tới trước mặt ta, nhìn ta hồi lâu sau đó mới chậm rãi rời đi.

19.

Buổi tối ta thừa dịp bóng đêm đi tới Vị Ương cung của Hoàng hậu, sau khi tiểu thái giám ở cửa thông báo, ta rất nhanh được mời vào.

Hoàng hậu ngồi trên giường, ta tiến lên hành lễ với nàng: “Thần thiếp tham kiến Hoàng hậu nương nương…”

Nàng liếc mắt nhìn ta, nói: “Dao Tiệp dư hôm nay đã toàn thắng, không ở trong viện mình chúc mừng, đến Vị Ương cung của bổn cung làm gì?”

Ta không ngạc nhiên khi hôm nay Hoàng hậu nhìn ra được thủ đoạn của ta, và ta nghị Hoàng thượng chắc chắn cũng biết.

Là ta len lén tiết lộ tin tức để Tần Y Y biết ta thêm dược liệu vào trong hương liệu của nàng ta, là ta để cho cung nữ cố ý thảo luận chuyện xạ hương có hại cho thai nhi trên con đường ma ma bên người Tần Y Y đi qua, mục đích chính là dẫn dụ Tần Y Y hãm hại ta.

Nếu Tần Thành đã hạ thủ với mẫu thân ta, ta đây sẽ động thủ với ông ta và Tần Y Y, một báo trả một báo mà thôi.

“Hoàng hậu nương nương thứ lỗi, thần thiếp cũng là vì tự bảo vệ mình, thần thiếp muốn cho Hoàng hậu nương nương xem một món đồ!”

Ta nói xong từ ống tay áo móc ra cái hộp nhỏ, sau đó trực tiếp mở ra, bên trong chính là lỗ tai của mẫu thân ta, trải qua một tháng đã khô quắt lại.

20.

Hoàng hậu chỉ nhìn thoáng qua, lập tức giận dữ mắng: “Tần Dao to gan, ngươi lấy thứ ghê tởm này cho bổn cung xem là muốn làm gì?”

Ta đóng hộp lại, lần nữa quỳ xuống: “Vật ghê tởm trong mắt Hoàng hậu nương nương, lại là tai của mẫu thân thần thiếp!”

Ta ngẩng đầu nhìn về phía Hoàng hậu: “Hoàng hậu nương nương có nguyện ý nghe một chuyện xưa không?”

Hoàng hậu tựa hồ tỉnh táo lại, nghe được lời của ta, nàng trầm mặc một lúc, sau đó gật đầu: “Ngươi nói đi.”

“Mẫu thân ta là hoa khôi thanh lâu, cũng là một thanh quan bán nghệ không bán thân, phụ thân ta coi trọng bà, muốn nạp bà làm thiếp nhưng bà không muốn, phụ thân ta liền mượn cơn say, cưỡng ép bà.”

“Sau đó ông ta vu hãm mẫu thân ta hạ dược, ông ta là người đọc sách, là quan Ngự sử trên triều, mà mẫu thân ta chỉ là một nữ tử thanh lâu, đáp án rõ ràng. Tất cả mọi người phỉ nhổ bà, tú bà thanh lâu kia vì không muốn bị ảnh hưởng đến chuyện làm ăn sau này muốn bán mẫu thân ta đi, mà phụ thân ta lại vào lúc này đứng ra muốn nạp mẫu thân ta làm thiếp, người người đều nói ông ta trọng tình trọng nghĩa, mắng mẫu thân ta lòng tham không đáy.”

“Mẫu thân ta có khổ khó nói, có oan khó tố, vào ngày qua cửa đã bị đại phu nhân đ//ánh đến gần chet, thậm chí suýt chút nữa chet vì phát sốt, mẫu thân ta tính tình cương liệt, từ đó giả điên giả câm mười sáu năm, chưa bao giờ hầu hạ phụ thân ta lần thứ hai…….”

“Ta từ nhỏ đã bị Tần Y Y cùng đại phu nhân tra tấn mà lớn lên, ta cẩn thận từng li từng tí hầu hạ Tần Y Y, thầm nghĩ sau khi cập kê sẽ lập gia thất, rời xa Tần gia, nào biết bọn họ đã sớm tính toán để ta cùng Tần Y Y vào cung cố sủng.”

“Có thể làm cho ta thương tích đầy mình nhưng không có một vết sẹo, không để lại sẹo mới có thể thị tẩm, tất cả đều là bởi vì bọn họ vẫn coi ta là quân cờ. Bọn họ dùng mẫu thân ta uy hiếp ta nghe lời, mà bọn họ c//ắt cái tai này của mẫu thân ta, chính là bởi vì ta không nghe lời…”

Ta nói xong nhìn về phía Hoàng hậu, thấy trên mặt nàng có chút động dung, ta biết lần bán thảm này đã có một chút hiệu quả.

Chương trước Chương tiếp
Loading...