Dầu Da Người - C2
Cập nhật lúc: 2025-07-15 21:46:43
3.
Nói cũng lạ, từ khi bà nội mang về cái vại dầu để nấu nướng, sắc mặt của mỗi ngày một hồng hào rạng rỡ hơn.
Cơ thể của cũng mập lên thấy rõ, bụng cao hẳn lên – trong làng ai thấy cũng trầm trồ khen:
“Kiểu bụng , chắc chắn là con trai !”
Bố và bà nội mừng đến phát cuồng, ngày nào xào rau cũng cho chảo nhiều dầu.
Lúc đầu chỉ dùng một thìa nhỏ là đủ, nhưng giờ, mỗi bữa cơm dùng hơn nửa muỗng canh dầu.
vẫn cảm thấy đủ, chê món ăn chẳng thơm, chẳng ngon miệng như .
Chỉ cần một, hai bữa bà nội sơ ý cho ít dầu , sắc mặt vốn đang hồng hào của lập tức tái nhợt như đang lâm bệnh.
Bà nội sợ đến xanh mặt, từ đó dám bớt xén chút nào, nhưng mỗi đồ ăn xong, vại dầu ngày một cạn, bà thừ lo lắng.
Tối hôm đó, thấy bà nội với bố trong bếp:
“Dầu trong vại sắp cạn …”
Giọng bố hốt hoảng:
“Vậy bây giờ? Còn đúng bảy ngày nữa mới qua đêm thứ 49 mà thần bà nhắc.”
“Đứa cháu trai nhà họ Lưu của chúng tuyệt đối thể gặp chuyện thời điểm mấu chốt !”
thấy bà nội đáp gì.
thấy tiếng bước chân tiến về phía phòng .
vội nhắm mắt giả vờ ngủ.
Cửa phòng đẩy , bước .
thấy bà nội bên cạnh giường , dừng ở phía đầu giường, lẩm bẩm lặp lặp một câu:
“May mà vẫn còn một đứa... may mà vẫn còn một đứa…”
Sáng sớm hôm , cũng giống như chị hai đó, bà nội gọi dậy thật sớm, rằng bà sẽ dẫn đến giúp việc ở nhà đồ tể.
khi đến nhà đồ tể, bà nội đưa đến nhà thần bà ở đầu làng.
Thần bà thấy , liên tục lắc đầu:
“Con bé … mặt đầy sẹo.”
hiểu tại bà đến vết sẹo mặt , theo phản xạ đưa tay sờ lên mặt.
Năm sáu tuổi, thủy đậu và sốt cao suốt nhiều ngày.
trong nhà ai đưa đến khám bác sĩ trong làng, rằng đáng để tốn tiền chữa, c.h.ế.t thì c.h.ế.t thôi.
Không ngờ mạng lớn, ba ngày sốt cao thì dần dần hạ nhiệt nhưng do ngứa quá nên gãi xước mặt, để sẹo chi chít.
Nhìn thấy thần bà lắc đầu, sắc mặt bà nội lập tức trắng bệch.
Bà vội vàng van xin, rằng xin thần bà cứu lấy đứa con trong bụng , đó là hy vọng duy nhất của nhà họ Lưu.
thần bà nhất quyết chịu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dau-da-nguoi/c2.html.]
Ra khỏi nhà thần bà, bà nội đá bay xuống một cái mương hôi thối bên đường, luôn miệng lẩm bẩm: “Đồ vô dụng!”
bà đá ngất xỉu tại chỗ, mãi đến khi mặt trời lặn mới tỉnh dậy, lê lết cơ thể đầy thương tích về nhà.
Dưới ánh trăng trắng bệch, thấy một dãy dấu chân đỏ như m.á.u kéo dài từ bãi tha ma phía tây của làng, thẳng tới cửa nhà .
Mà ngay cửa nhà lúc đó, đang một “thứ gì đó” đỏ rực , từ nó còn đang nhỏ chất lỏng đỏ như m.á.u xuống mặt đất, nhanh chậm mà gõ cửa rõ ràng từng tiếng một.
Trong miệng nó ngừng lặp một câu:
“Bà nội, bố ơi, ơi… mở cửa … con về nhà …”
Âm giọng … quen thuộc.
Là giọng của chị hai.
4.
sợ đến mức run lẩy bẩy, cố gắng lắm mới giữ chút lý trí cuối cùng để chui nấp gốc cây đa rậm rạp.
tận mắt thấy chị hai cửa gõ lâu, mãi vẫn ai mở.
Vì ai đáp lời nên giọng của chị dần trở nên cay độc và oán hận, cả như phát điên lao cánh cửa mà đập tới tấp.
“Tại mở cửa cho con? Tại mở cửa?!”
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
“Mở cửa ! Con về nhà!”
lúc đó, tiếng gà gáy vang lên.
Từ phía chân trời, tia sáng đầu tiên của bình minh le lói xuất hiện.
thấy chị hai bắt đầu chậm rãi lê bước, về khu rừng rậm phía cây đa - nơi đang ẩn nấp.
Khi chị lướt ngang qua , nín thở bịt chặt miệng , dám phát chút âm thanh nào.
May mắn , chị phát hiện . Chị cúi thấp cái đầu trọc lốc, còn tóc cũng chẳng còn da đầu, m.á.u đỏ thẫm rỉ từ đỉnh sọ, từng giọt nhỏ lách tách xuống đất. Cổ họng chị phát những tiếng rên rỉ mơ hồ.
rõ chị đang lẩm bẩm cái gì:
“Cả bốn … đừng hòng sống sót…”
theo cái bóng lưng kinh hoàng của chị chậm rãi khuất dần khu rừng tối phía xa, c.h.ế.t lặng hồi lâu mới lê từng bước chân mềm nhũn đến cửa nhà.
Vừa đến cửa còn kịp gõ, chạm mặt bà nội dậy sớm bước chuẩn cho lũ heo ăn.
còn kịp mở miệng báo với bà chuyện chị hai trở về đòi mạng, thì bà vung tay tát một cái trời giáng:
“Con ranh con! Cả đêm về, chẳng mày lăn lộn với thằng nào nữa!”
Vừa hôm qua bà đá xuống mương nước, ngất hết bao lâu, mương đầy đá sắc cạnh, khiến đau nhức vô cùng.
Hon nữa còn chịu đựng cả một đêm gió lạnh, tận mắt thấy hình dạng kinh hoàng của chị hai, đầu óc lúc choáng đến sắp ngất .
Còn kịp vững, bà nội tát một cái, ngã dựa khung cửa chầm chậm tuột xuống, mắt gần như mở nổi.
bà vẫn nguôi giận, vung cây gậy sắt dùng để múc cám heo, nhắm thẳng đầu .
ngay lúc đó, một tiếng la thất thanh vang lên từ ngoài cổng:
“Ôi chao bà Lưu ơi, cái gì thế cửa nhà bà ? Sáng sớm mà gì mà hãi hùng quá!”