Dầu Da Người - C3
Cập nhật lúc: 2025-07-15 21:46:44
và bà nội đầu theo tiếng .
Là mấy bác gái trong làng, đang ôm chậu quần áo định sông giặt, nhưng giờ thì c.h.ế.t trân cổng nhà , tay che miệng, mắt mở to sợ hãi.
Trên cánh cửa, là những vệt m.á.u loang lổ, chính là những dấu tích chị hai để khi gõ và đập cửa tối qua.
Máu còn tươi, đỏ đậm, như sắp thấm tận bên trong cánh cửa.
Bà nội mắt trợn tròn, môi run rẩy, chằm chằm cánh cửa lùi mấy bước, đó bệt xuống đất.
Bố thấy tiếng động cũng chạy xem.
Khi thấy vết máu, ông cũng sững tại chỗ.
thấy những giọt mồ hôi to như hạt đậu lăn dài trán ông.
Ông nhỏ giọng lẩm bẩm:
“Đứa lớn… nó về … đứa lớn về …”
Lúc sự chú ý đều dồn cánh cửa đầy máu, chẳng ai để ý đến .
lặng lẽ lẻn nhà, nhịn đói, nhịn đau, lăn ngủ mê man.
5.
Cái vại dầu … cạn sạch .
Mẹ nổi cơn tam bành, dầu đó xào đồ thì bà nhất quyết ăn, cứ thế thẳng giường, bất động, hai mắt đầy tia máu, gằn đỏ xám xịt.
Bà nội vô cùng tức giận, sợ đói đứa cháu trai quý giá trong bụng .
Trước đây, khi liên tiếp sinh hai đứa con gái, bà nội luôn xỉa xói, mắng nhiếc, thậm chí còn cho cùng mâm ăn cơm.
từ khi mang thai con trai, bà liền đổi thái độ, cúi đầu nín nhịn, những đánh mắng, mà còn tươi niềm nở, dịu dàng dỗ dành ăn cơm.
Bà còn cấu cha , bảo ông cũng lời ngọt ngào dỗ ăn.
tất cả lời ngon tiếng ngọt đều tác dụng.
Mẹ chỉ khi đói lắm mới gắng ăn chút ít.
Bao nhiêu công sức bồi bổ mấy tháng qua, chỉ trong ba ngày sụt hết.
Bà nội và bố sốt ruột như đống lửa.
Cuối cùng, họ g.i.ế.c luôn con ngỗng béo mà nhà nuôi lâu năm, mời thần bà đến.
Họ chỉ kể chuyện dầu hết, mà còn nhắc đến vết m.á.u cửa.
Thần bà bước đến xem cửa, dùng hai ngón tay quệt vết máu, đưa lên mũi ngửi một chút, sang bà nội và bố.
“ bảo là chỉ cần nấu bằng mỡ từ da nó là đủ , đừng ăn phần thịt của nó, mấy theo?”
Bà nội lập tức trở nên lấp liếm, chột , tay vò vò chiếc tạp dề bạc màu.
“ chỉ thấy bỏ cả đống thịt thì tiếc quá…”
Thần bà trừng mắt đầy tức giận:
“ biến nó thành heo, bảo bà đem đến nhà đồ tể lột da lấy mỡ, thế mà hai còn ăn cả thịt của nó! Phép lên nó phá , giờ nó hóa thành lệ quỷ trở về đòi mạng đấy!”
Bà nội sợ hãi đến mức quỳ sụp xuống, run rẩy van xin:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dau-da-nguoi/c3.html.]
“Thần bà, bà thể thấy c.h.ế.t mà cứu !”
Trong mắt vị thần bà lóe lên một tia chán ghét:
“Hôm đó, lệ quỷ theo mùi dầu da mà tìm về, bây giờ dầu cũng ăn hết , chỉ cần mấy ngày tới mấy sát sinh, để mùi m.á.u tanh tỏa , thêm nữa, sẽ thiết lập một pháp trận che mắt nhà để chắc rằng nó tìm đến cửa nhà mấy nữa.”
Bà nội vội vàng cúi đầu cảm tạ ngừng, dập đầu lia lịa, thấy thần bà định rời , bà chạy ngăn :
“Thần bà ơi… con dâu nhà sắp tới mốc 49 ngày khi sinh … giờ dầu thì giữ đứa nhỏ đây…”
Thần bà cau mày, bực dọc xua tay ngắt lời bà nội:
“Bà Lưu … đến giờ mà bà vẫn còn lo cho cái đứa đời đó ?! Cả nhà bà giữ mạng tay lệ quỷ hẵng tính!”
Thần bà xong thì vội vã rời , giống như sợ vận xui nhà vận .
Còn bà nội thì c.h.ế.t trân tại chỗ, ánh mắt đờ đẫn đang ôm vại dầu rỗng trong bếp.
Mẹ đang cố gắng thọc ngón tay trong, cố vét những giọt mỡ còn bám đáy, l.i.ế.m lấy l.i.ế.m để, vẻ mặt cực kỳ thỏa mãn.
trốn trong phòng thấy tất cả, sót một chi tiết.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Ngay đó, thấy ánh mắt bà nội trở nên lạnh lẽo, từ từ sang về phía .
Miệng bà lẩm bẩm lẩm bẩm một câu:
“Chỉ cần đứa cháu trai của tao bình an đời… tao gì tao cũng ...”
thấy vẻ mặt , bỗng cảm thấy lạnh buốt sống lưng, run rẩy trườn khỏi cửa sổ, chui tọt chăn, cuộn tròn như con nhím.
6.
Đêm xuống.
Đã muộn .
cảm giác đêm nay yên ắng đến lạ lùng, một cảm giác giờ từng .
Từ khi chị hai theo bà nội trở về, đêm nào ngủ một trong căn phòng .
Mà ngày mai, chính là ngày thứ 49 ngày sinh mà thần bà định cho .
Mí mắt giật liên tục, trong lòng cứ thấy sắp chuyện gì khủng khiếp xảy .
Trong tay cầm một lá bùa, thần bà lén đưa cho khi rời .
Lúc , bà xoa xoa vết sẹo mặt với vẻ tiếc nuối, khẽ thở dài:
“Thân già sống mấy chục năm , khó khăn lắm mới tìm làn da cô gái trẻ phù hợp để thế, lũ ngu ngốc mấy phá hỏng hết cả…”
tờ bùa vẽ đầy ký hiệu kỳ quái trong tay mà hiểu nổi bà đang gì.
Chỉ cảm thấy giọng của bà lúc bỗng trở nên sắc nhọn, hệt như tiếng con chồn vàng gào rú từng gặp qua ở đầu làng.
“Đứa trong bụng mày giờ còn là nữa, thêm chị mày c.h.ế.t oan siêu thoát…”
Thần bà chọc chọc trán vài cái.
“Mày cố mà sống sót qua mấy ngày tới, nếu nhà mày xảy chuyện, thiên binh thiên tướng tới thì cũng cứu nổi !”
sững thần bà nhanh nhẹn rời như một thanh niên đôi mươi, giống một bà già chút nào.