Mình có bán source code Suu Truyện và nhận code web app, phần mềm, website, .. Ai có hứng thú có thể liên hệ qua telegram: @devdark07

Mình có bán source code Suu Truyện và nhận code web app, phần mềm, website, .. Ai có hứng thú có thể liên hệ qua telegram: @devdark07

Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)

Chương 26: Tân sinh nhập học (Thượng)



Nghe Bối Bối nói về vị sư phụ sắp dạy mình, Hoắc Vũ Hạo hoàn toàn chấn động.
- Đại sư huynh, học viện mặc kệ cách làm của vị lão sư này sao?
Bối Bối thấp giọng nói:
- Chu Y lão sư tuy rằng nghiêm khắc nhưng là một lão sư giỏi. Những người từng theo học người, không ai nói vị lão sư này dạy không tốt. Chỉ là Chu lão sư yêu cầu rất cao lại còn cực kỳ nghiêm khắc nữa. Nhưng, miễn có thể trụ lại ai cũng đều nổi bật, hơn nữa có không ít người đạt được tư cách tiến vào nội viện. Lần này lão sư gây lớn chuyện quá nên mới bị hạ lớp thế này. Mà thôi cũng không sao, đây chưa hẳn là chuyện xấu, miễn đệ cố gắng thì sẽ qua được thôi.
Hoắc Vũ Hạo thở dài nói.
- Thì ra là thế. Tiểu Nhã lão sư, đại sư huynh, các người đi trước đi, bây giờ ta về ký túc xá.
Bối Bối mỉm cười:
- Được, ta và Tiểu Nhã lão sư cũng phải đi kiểm tra thăng cấp, nếu mọi chuyện thuận lợi, chúng ta sẽ là học viên năm tư. Ta ở phòng 316 trong ký túc xá, có việc gì cứ vào đó tìm ta.
Bối Bối và Đường Nhã thật sự còn rất nhiều việc phải làm nên lúc này khá vội, Đường Nhã nóng lòng đạt được Hồn Hoàn thứ ba cũng vì kì kiểm tra lên cấp này. Sau khi lên lớp còn phải xử lý nhiều việc nữa. Hoắc Vũ Hạo có gan một mình vào Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, lại còn có khả năng tự mình liệp sát hồn thú, bọn họ cũng không cần quá lo lắng.
Giáo Học Lâu của học viên năm nhất màu trắng, năm hai và năm ba màu đen, Hoắc Vũ Hạo đi qua ba tòa nhà này liền thấy được tòa ký túc xá. Ký túc xá chiếm một diện tích cực lớn, mặc dù là một tòa nhà thống nhất nhưng bên ngoài lại được sơn đến bốn màu: vàng, trắng, đen, tím. Rõ ràng đấy là tượng trưng cho bốn khu vực của các cấp lớp khác nhau. Tòa nhà này tổng cộng có đến sáu tầng. Bạn đang đọc truyện được copy tại Suu Truyện
Hoắc Vũ Hạo đi đến cổng ký túc xá màu trắng, phía trong có một vị lão nhân đang ngồi. Lão nhân này mặc trang phục màu xám, mặt đầy vết nhăn, đôi mắt lờ mờ, mí mắt sụp xuống, bộ dạng gần đất xa chời. Lão đang ngồi tựa vào ghế trông hết sức thoải mái, ánh mắt trời từ bên ngoài vừa vặn chiếu lên người lão.
Hoắc Vũ Hạo từ từ tiến vào, cung kính nói:
- Đệ tử xin ra mắt lão gia gia, đệ tử là tân sinh năm nay, lần đầu đến ký túc xác. Ngài có cần kiểm tra huy chương tân sinh của ta không?
Lão nhân kia cũng không ngẩng đầu lên, tay phải run rẩy giơ lên, thều thào nói:
- Huy chương và chìa khóa ký túc xá đâu, đưa cho ta xem.
Hoắc Vũ Hạo vội vàng lấy ra.
Lão giả cầm xem một lát rồi trả lại cho hắn.
- Đi đi, phòng 108, lầu một, phòng thứ ba bên trái. Từ tầng bốn trở lên là ký túc xá của nữ sinh, không thể vào. Nếu bị phát hiện lập tức khai trừ.
- Cám ơn ngài.
Hoắc Vũ Hạo lại cúi chào lão giả một cái rồi mới quay người rời đi.
Lão nhân vẫn tiếp tục giữ nguyên tư thế cũ, thì thào nói:
- Một đứa nhỏ lễ phép, thật hiếm thấy.
Trước khi Hoắc Vũ Hạo đến, cũng có vài tên tân sinh đi ngang, nhưng chẳng có ai buồn chú ý đến hai người, chỉ cứ thế mà vào. Lão cũng không ngăn bản bọn họ, chỉ nằm thiu thiu ngủ ở trên ghế kia.
Hoắc Vũ Hạo dựa vào lời chỉ dẫn của lão gác cửa, rất dễ dàng tìm được phòng của mình. Các phòng trong ký túc xá xếp thành một dãy ngang, trên hành lang đầy những cánh cửa, phía trên mỗi cánh cửa đều có một cái bảng nó viết số phòng. Ở cuối mỗi dãy phòng là phòng vệ sinh.
Hắn lấy chìa khóa ra mở cửa phòng, cửa vừa hé mở, một tầng bụi khí ập thẳng vào mặt hắn, hắn vội vàng tránh sang một bên, rồi nín thở đi đến mở cửa sổ. Căn phòng này phải ít nhất một tháng rồi không có người ở. Chổ nào cũng phủ một lớp bụi dày.
Hoắc Vũ Hạo mở cửa sổ xong mới từ từ quan sát căn phòng. Phòng cũng không to lắm, nhưng lại vuông vức, hai chiếc giường đã chiếm một diện tích lớn, bên cạnh là một cái bàn và hai tủ quần áo, ở phía trên còn có một cái đèn ngủ, trên tường có mấy chổ kim chúc nhô ra, lúc nãy Bối Bối đã nói với hắn, đèn ngủ này chỉ là một kiện Hồn Đạo Khí đơn giản, còn kim chúc nhô ra kia chính là chổ để rót hồn lực vào.
Sau khi thông gió được một lúc, căn phòng lại tràn ngập không khí trong lòng, Hoắc Vũ Hạo nhìn một lượt khắp phòng, tuy căn phòng này không lớn nhưng trong lòng hắn lại có chút kích động không nói nên lời. Từ hôm nay, đây là chổ hắn ở trong năm đầu nhập học, sắp tới hắn còn có một người bạn cùng phòng nữa. Có lẽ nên lau chùi quét dọn một chút đã.
Đấy gọi là con nhà nghèo thường tháo vát giỏi việc, tuy hắn là con của Công Tước nhưng từ nhỏ đã sống cuộc sống của một người bình thường, lúc nãy trước khi vào kí túc xá hắn có mua một cái chậu nhỏ, còn xin một cái giẻ lau cũ trong nhà trọ, bây giờ hắn đã bắt tay vào dọn dẹp rồi.
Thoáng cái nửa canh giờ, dưới cặp mắt Linh Mâu của hắn, căn phòng đã hoàn toàn sạch sẽ, một hạt bụi cũng không còn. Tuy căn phòng vẫn vậy, nhưng không khí tươi mát hơn nhiều. Hoắc Vũ Hạo không định mua chăn đệm gì cả, hắn suốt ngày chỉ tu luyện thôi, có tấm ván lót giường đã thỏa mãn rồi.
Lúc này bụng hắn sôi lên một tiếng, hắn liền ra ngoài hỏi thăm nhà ăn ở đâu.
Mỗi cấp lớp đều có một nhà ăn riêng nằm ngay sau lưng ký túc xá. Hoắc Vũ Hạo vừa trông thấy nhà ăn liền lắp bắp kinh hãi.
Giờ này nhà ăn cũng không có nhiều người, khá là trống trải. Ở phía trong không có bàn ghế gì, chỉ có một nơi rửa tay, một dãy
cửa chắn, phía trên có treo bảng giá, giá tăng dần từ phải sang trái.
Nhà ăn mà không có nổi một cái bàn ngồi hay sao? Trước cửa vào nhà ăn còn viết một dòng: "Không được mang thức ăn khác vào nhà ăn."
Tuy thế, hắn cũng chỉ kinh ngạc một chút rồi tiến tới cửa chắn có treo bảng giá thấp nhất mua một dĩa cơm cãi thìa. Tuy là món ăn rẻ nhất nhưng khi hắn ăn vào lại cảm thấy rất ngon, có ăn đã tốt rồi, hắn cũng không đòi hỏi gì nhiều, hơn nữa giá cả cũng rất rẻ, mỗi hai đồng tiền thôi. Mỗi tháng hắn có thể lĩnh một kim tệ, tiết kiệm một chút cũng đủ ăn cơm.
Hoắc Vũ Hạo vừa ăn vừa quan sát xung quanh, lúc này hắn mới phát hiện hóa ra món ăn đắt nhất ở đây phải đến mấy kim tệ. Ăn xong hắn lại nhanh chóng trở về ký túc xá, hắn biết rõ thực lực bản thân thua kém những tân sinh khác rất nhiên nên không thể lãng phí quá nhiều thời gian.
Hắn về đến phòng liền lên giường khoanh chân minh tưởng, bắt đầu tu luyện Huyền Thiên Công. Mặc dù tốc độ tu luyện của hắn không thể nào so với Đường Nhã hay Bối Bối, nhưng so với trước kia đã tiến bộ hơn rất nhiều rồi. Hơn nữa trên đường đến học viện hắn cũng không ngừng tu luyện, nên gần như toàn bộ hồn lực đầy tạp chất của hắn đã chuyển hóa thành Huyền Thiên Công. Mà những hồn lực trở thành Huyền Thiên Công cũng mang lại rất nhiều lợi ích cho hắn vì trong quá trình vận chuyện Huyền Thiên Công cũng đồng thời tu bổ lại kinh mạch của hắn. Mặc dù biến đổi rất nhỏ, nhưng có câu tích tiểu thành đại, tiếp tục kiên trì một thời gian dài, thể chất hắn sẽ được cải thiện hơn rất nhiều.
Chương trước Chương tiếp
Loading...