Đi Tìm Sự Thật - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-05-14 15:12:59
Lượt xem: 385
Cô ta hoàn toàn suy sụp.
Không cam tâm, cô ta tìm gặp Trịnh Kha, lấy được địa chỉ email của anh ấy, rồi bắt đầu điên cuồng quyến rũ anh.
Nhưng Trịnh Kha vẫn luôn không động lòng.
Cuối cùng, những email Triệu Tình gửi đi, Trịnh Kha cũng không còn hồi đáp nữa.
Khoảng thời gian đó, Triệu Tình suy sụp vô cùng. Đúng lúc đó, Tào Tuấn đang theo đuổi cô ta, nên cô ta liền đồng ý.
Triệu Tình luôn tôn thờ Trịnh Kha, cho rằng anh là người đàn ông xuất sắc nhất thế giới. Đến tận bây giờ, trong mắt cô ta, ngoài Trịnh Kha ra, không còn chỗ cho bất kỳ ai khác.
Cô ta không ngờ lần này Trịnh Kha lại về quê một mình để thăm họ hàng. Cô ta nghĩ rằng cơ hội của mình đã đến.
Hôm đó, cô ta cố ý bảo bạn bè chuốc rượu Trịnh Kha, khiến anh say mềm.
Sau đó, cô ta nói với Trịnh Kha rằng mình có chuyện muốn nói, rồi hẹn anh vào một căn phòng nhỏ.
Vừa bước vào, Trịnh Kha chưa kịp phản ứng thì Triệu Tình đã cởi áo, để lộ bộ n g ự c căng đầy, định dùng điều đó để quyến rũ anh.
Không ngờ, Trịnh Kha chẳng hề dao động, ngược lại còn tức giận quát cô ta vô liêm sỉ, rồi quay người bỏ đi.
Triệu Tình sao có thể cam tâm để anh rời đi dễ dàng như vậy? Cô ta liều mạng ôm chặt lấy anh, hai người giằng co kịch liệt.
Cuối cùng, Triệu Tình vô tình đ ẩ y Trịnh Kha ngã xuống đất... và anh ch ngay tại chỗ.
Nhìn thi the Trịnh Kha, Triệu Tình hoảng loạn và hối hận tột cùng.
Cô ta cứ thế nhìn anh hồi lâu, rồi làm một chuyện mà ngay cả chính cô ta cũng không ngờ tới…
Cô ta c ở i q u ầ n của Trịnh Kha, lấy b a o c a o s u thấm lấy dịch cơ thể của anh, rồi tự làm tổn thương chính mình...
Nghe đến đây, tôi bàng hoàng đến mức không thốt nên lời.
Tôi chưa từng nghĩ rằng Triệu Tình lại là một kẻ điên loạn đến thế.
Chồng tôi đã ch rồi, vậy mà cô ta vẫn có thể làm ra chuyện kinh khủng như vậy.
Nhìn biểu cảm của tôi, Triệu Tình bật cười ha hả.
Cô ta nói, cô ta chính là người phụ nữ cuối cùng của Trịnh Kha trong kiếp này.
Vì thế, cô ta mới cố ý hủy hôn với Tào Tuấn.
Nghĩ đến việc Triệu Tình đã sỉ nhục chồng tôi như vậy, tôi không thể chịu đựng thêm được nữa.
Tôi lao lên túm lấy cô ta, muốn đưa cô ta đến đồn cảnh sát.
Nhưng Triệu Tình lập tức đẩy tôi ngã xuống đất, rồi nhìn tôi đầy thú vị, cười lạnh lùng:
"Cô có bằng chứng không? Những gì tôi vừa nói, đều là giả đấy."
Đúng vậy, tôi chưa từng nghĩ rằng Triệu Tình sẽ nói thật với tôi.
Tôi cũng không hề có ý định ghi âm.
Tôi hiểu rõ rằng, cô ta cố ý kể sự thật cho tôi nghe.
Bởi vì sau tất cả những gì đã làm, cô ta cần có một người chứng kiến tình yêu méo mó của mình dành cho Trịnh Kha.
Và không nghi ngờ gì nữa, tôi chính là người thích hợp nhất.
Dưới ánh mắt căm hận của tôi, Triệu Tình rời đi. Tôi thất thần ngồi trên sườn núi, đau đớn tột cùng.
Đêm đó, tôi không xuống núi.
Đến khi mẹ tôi tìm thấy, tôi suýt chút nữa đã bị đông cứng đến ch.
Dù cuối cùng tôi được cứu, nhưng tôi như một cái x á c không hồn, nằm trên giường bệnh, không có bất kỳ phản ứng nào.
Tôi cứ thế bất động suốt ba ngày.
Cho đến một hôm, tôi nghe mẹ mang đến một tin tốt lành.
Bà nói, Triệu Tình đã bị cảnh sát bắt.
Bởi vì, Trịnh Nghị không thể vượt biên thành công.
Sau khi bị cảnh sát bắt, anh ta đã khai ra toàn bộ những gì mình biết.
Ngoài ra, em họ tôi cũng đã đứng ra làm chứng.
Ba ngày tôi nằm đây trong trạng thái nửa sống nửa ch, cũng là ba ngày em ấy chịu giày vò lương tâm.
Nước mắt lăn dài trên khóe mắt tôi.
Khoảnh khắc này, tôi cảm thấy tất cả những gì mình đã trải qua đều đáng giá.
Mẹ tôi nhìn tôi, nước mắt không ngừng rơi, sợ rằng tôi sẽ cứ thế mà ngủ mãi không tỉnh.
Đột nhiên, một tiếng khóc non nớt vang lên— là con trai tôi!
Để đánh thức tôi, mẹ đã nhờ hàng xóm bế con tôi đến.
Giây phút ấy, tôi bừng tỉnh.
Vì con trai, tôi vẫn còn một chặng đường rất dài phía trước, tôi tuyệt đối không thể tiếp tục chìm đắm trong đau khổ nữa.
Cuối cùng, tôi ôm lấy hũ tro cốt của chồng, rời khỏi nơi ấy.
Sự thật, cuối cùng cũng được phơi bày.
Nhưng chồng tôi, mãi mãi không thể quay về nữa.