Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Đi Tìm Sự Thật - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-05-14 15:12:59
Lượt xem: 385

Phản ứng này quá rõ ràng, cô ấy chắc chắn có vấn đề. Tôi quay về nhà, chuẩn bị đồ đạc để lên thành phố tìm cô ấy. Dù có như mò kim đáy bể, tôi cũng phải đi.

 

Và đúng lúc đó, tôi tình cờ bắt gặp Triệu Tình ở ngã tư đường, đi cùng một người đàn ông lạ mặt. Cô ta không biết đã ra khỏi trại tạm giam từ lúc nào, và trông hai người họ có vẻ rất thân mật.

 

Tôi gọi Triệu Tình lại, cố tình hỏi cô ta có biết em họ tôi đang ở đâu không. Trên mặt cô ta thoáng qua một vẻ hoảng hốt rất rõ ràng.

 

Cô ta nói: “Không phải đang ở nhà sao? Chị tìm cô ấy có chuyện gì à?”

 

Tôi đáp: “Không có gì, chỉ là tôi phát hiện một số chuyện liên quan đến chồng tôi, muốn hỏi lại cô ấy.”

 

Triệu Tình mấp máy môi, nhưng cố gắng không hỏi tôi đã phát hiện chuyện gì. Cô ta viện cớ có việc rồi kéo người đàn ông bên cạnh rời đi.

 

Nhưng tôi nhận ra, người đàn ông đó cứ lén lút quay đầu nhìn tôi mấy lần, trông rất đáng nghi.

 

Sau khi thu dọn xong đồ đạc chuẩn bị lên đường, bất ngờ người đàn ông kia nhảy ra chặn trước mặt tôi, hỏi tôi có phải đang định lên thành phố tìm em họ không, rồi hỏi tôi có số liên lạc của cô ấy không.

 

Tôi vô cùng kinh ngạc, không hiểu hắn có ý gì.

 

Ngay giây tiếp theo, Triệu Tình xuất hiện, mắng hắn điên rồi, rồi kéo hắn rời đi.

 

Chẳng lẽ, em họ tôi và người đàn ông này có quan hệ gì sao?

 

Tôi đến thành phố, liên tục gọi điện cho em họ nhưng cô ấy vẫn không bắt máy.

 

Đêm đến, đợi con trai ngủ say, tôi lặng lẽ đến nhà hàng xóm, ôm lấy con mà khóc trong im lặng.

 

Tôi để lại một khoản tiền, nhờ hàng xóm chăm sóc con thêm vài ngày nữa.



Chồng tôi từng giúp người hàng xóm này thắng kiện ly hôn vì bao luc gia đình. Cô ấy luôn biết ơn chồng tôi, nên khi tôi đưa tiền nhờ trông con, cô ấy không nhận, chỉ bảo tôi cứ yên tâm lo việc của mình, cô ấy nhất định sẽ chăm sóc con tôi chu đáo.

 

Tôi rất cảm động. Trở về nhà, tôi bắt đầu sắp xếp lại đồ đạc của chồng và vô tình phát hiện Triệu Tình thường xuyên gửi email cho anh ấy.

 

Vì tin tưởng nhau, trước đây tôi và chồng gần như không bao giờ xem tin nhắn hay thư từ của đối phương.

 

Tôi lọc hết thư cũ của chồng ra và đọc kỹ từng lá một.

 

Trong những bức thư đó, Triệu Tình tự tạo dựng hình ảnh một cô gái đầy chí tiến thủ, đang ôn thi cao học luật. Nếu không có chuyện của chồng tôi, có lẽ tôi cũng sẽ tin.

 

Nhưng lần này về quê, tôi biết rõ Triệu Tình chưa từng đậu đại học, chỉ học một trường cao đẳng rồi làm chung nhà máy điện tử với em họ tôi.

 

Trong thư, cô ta thường xuyên hỏi chồng tôi những vấn đề liên quan đến pháp luật, chồng tôi luôn tận tình giải đáp.

 

Thế nhưng, tôi phát hiện trong những email đó, Triệu Tình thường kèm theo ảnh selfie của cô ta, có bức còn vô cùng hở hang.

 

Mỗi lần gửi những bức ảnh đó, cô ta lại bổ sung một câu: “Em gửi nhầm rồi, anh đừng mở xem nhé.”

 

Những lần đầu, chồng tôi có mở ra xem, nhưng về sau, anh ấy thực sự không mở nữa.

 

Từ lúc đó, tôi thấy chồng tôi cũng ít trả lời thư của Triệu Tình hơn.

 

Rõ ràng, Triệu Tình đã có ý đồ với chồng tôi từ lâu, chỉ là anh ấy không hề để tâm đến cô ta.

 

Tôi sao lưu toàn bộ email, sau đó thử gọi cho em họ, không ngờ lần này lại kết nối được.

 

Đầu dây bên kia vang lên tiếng khóc nức nở của em họ…

 

Tôi gặp em họ ở bệnh viện, em ấy vừa mới phathai, không hề tiêm thuốc tê, đau đến mức đứng không vững.

 

Đúng lúc đó, tôi gọi đến, em họ không còn cách nào khác đành cầu cứu tôi.

 

Tôi đưa em ấy về nhà nghỉ ngơi. Nhìn gương mặt nhợt nhạt của em họ, tôi không biết rốt cuộc em ấy đã trải qua những gì. Nhưng em ấy không nói, tôi cũng không hỏi.

 

Bỗng nhiên, em họ mở mắt, cầu xin tôi đừng nói chuyện này với chú Ba. Nhìn gương mặt tiều tụy của em ấy, tôi xót xa vô cùng, cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý.

 

Dưới sự chăm sóc tận tình của tôi, sức khỏe của em họ dần hồi phục, tinh thần cũng tốt hơn.

 

Nửa đêm, tôi chợt nghe thấy tiếng khóc—là em họ tôi.

 

Em ấy nói với tôi rằng mình đã bị cuong hiep. Và kẻ cuong hiep cô ấy chính là vị hôn phu của Triệu Tình.

 

Lúc này, tôi mới biết, người đàn ông đi cùng Triệu Tình hôm đó tên là Tào Tuấn, là chồng sắp cưới của cô ta.

 

Nhưng câu tiếp theo của em họ lại khiến tôi bàng hoàng.

 

Cô ấy nói rằng vụ cuong hiep đó là do chính Triệu Tình sắp đặt.

 

Một tháng trước, Triệu Tình rủ em họ tôi đi quán bar, em ấy uống quá chén, Triệu Tình liền đưa em ấy về khách sạn.

 

Nửa đêm, Tào Tuấn lẻn vào phòng.

 

Khi em họ tỉnh dậy, tất cả đã quá muộn.

 

Em ấy muốn báo cảnh sát bắt Tào Tuấn, nhưng Triệu Tình đã quay lại toàn bộ quá trình hắn ta cuong hiep em ấy và dùng đoạn video đó để u y h i ế p, không cho em ấy tố cáo.

 

Tôi sững sờ, không thể hiểu nổi tại sao Triệu Tình lại làm như vậy.

 

Em họ cắn chặt răng, đau đớn nói:

 

“Tào Tuấn và Triệu Tình đính hôn nửa năm trước, sắp đến ngày cưới, hắn ta đòi ngủ với cô ta.”

 

“Nhưng Triệu Tình không yêu Tào Tuấn, cô ta đính hôn với hắn chỉ vì gia đình hắn có nhà máy và sính lễ hậu hĩnh. Trong lòng cô ta vẫn còn mơ tưởng đến chồng chị.”

 

“Thế nên, Triệu Tình từ chối Tào Tuấn. Hắn tức giận đòi cuong é p, cô ta liền bảo hắn đi tìm em để giải khuây.”

 

Tào Tuấn sững sờ, không ngờ Triệu Tình lại cởi mở đến vậy. Thực ra, anh ta cũng có chút thích em họ, nên khi Triệu Tình đã nói vậy, anh ta đương nhiên đồng ý.

 

Em họ rất sợ đoạn video bị phát tán, nghe lời Triệu Tình mà giữ im lặng về chuyện này.

 

Nhưng vài ngày trước, em họ bỗng phát hiện mình mang thai. Triệu Tình cũng không muốn em ấy sinh đứa bé, nên đã sắp xếp để cô ấy vào thành phố pha thai.

 

Tôi không ngờ rằng Triệu Tình lại nhẫn tâm đến thế. Cô ta không chỉ gi chồng tôi, mà còn hủy hoại cả phần đời sau của em họ tôi.

 

Tôi bảo em họ báo cảnh sát để Triệu Tình và  Tào Tuấn phải chịu trừng phạt thích đáng, nhưng em họ đã bị Triệu Tình đ e d ọ a suốt thời gian dài, em ấy rất sợ hãi và không dám tố cáo.

 

Tôi muốn sắp xếp cho em họ một công việc ở thành phố, nhưng em ấy vẫn từ chối, em ấy muốn quay về quê.

 

Cuối cùng, tôi đưa em ấy về nhà chú  ba. Trước khi đi, em họ gọi tôi vào phòng và xin lỗi tôi.

 

Em ấy nói rằng, hôm đó thực ra em ấy không hề nghe thấy tiếng hét của Triệu Tình, mà là do Triệu Tình dạy em ấy nói như vậy.

 

Điều này, thực ra tôi đã sớm đoán được.

 

Rời khỏi nhà chú ba, tôi bỗng cảm thấy thật khó khăn. Trịnh Nghị và em họ đều có thể chứng minh Triệu Tình đang nói dối, nhưng họ đều không thể đứng ra chỉ điểm cô ta.

 

Mà tôi, cũng không thể é p họ làm vậy.

 

Tôi nhận được cuộc gọi từ cảnh sát Lưu, nói rằng tôi vẫn chưa đến nhận di vật của chồng mình.

 

Khi tôi đến lấy di vật, tôi phát hiện ra một chiếc đồng hồ điện tử đã biến mất. Chiếc đồng hồ đó có thể ghi lại nhịp tim của chồng tôi.

 

Tôi nghi ngờ rằng Triệu Tình đã lấy chiếc đồng hồ đi, nhưng tôi không biết tại sao cô ta lại làm vậy.

 

Cuối cùng, tôi đăng nhập vào tài khoản đám mây của chồng và phát hiện bản ghi được đồng bộ hóa, trong đó ghi lại chính xác thời gian t ử v o n g của anh ấy.

 

Thời điểm tim chồng tôi ngừng đập và thời điểm Triệu Tình lao ra khỏi phòng chênh nhau tận mười phút.

 

Mười phút đó, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

 

Tôi báo chuyện này cho cảnh sát Lưu, Triệu Tình lại một lần nữa bị đưa đến đồn cảnh sát.

 

Nhưng cô ta nói rằng lúc đó mình hoảng sợ đến mức mất bình tĩnh, phải một lúc lâu sau mới hoàn hồn, không ngờ đã trôi qua mười phút.

 

Cảnh sát Lưu rõ ràng không tin. Tiếp đó, Triệu Tình lấy ra bằng chứng quan trọng chứng minh chồng tôi đã xam hai cô ta.

 

Một chiếc b a o c a o s u nhuốm máo.

 

Triệu Tình nói rằng thực ra lúc đó Trịnh Kha đã làm chuyện đó với cô ta.

 

Nhưng cô ta sợ Tào Tuấn biết nên mới nói dối. Điều này hoàn toàn trùng khớp với kết quả khám nghiệm t ử t h i.

 

Sau khi kiểm tra, bên trong bao cao su không có tinh dịch, nhưng có mô da và một ít nước tiểu của chồng tôi. Máo bên ngoài b a o c a o s u là của Triệu Tình.

 

Cảnh sát còn sắp xếp kiểm tra pháp y trực tiếp cho Triệu Tình, xác nhận m à n g t r i n h của cô ta bị rách mới đây.

 

Tôi ch sững. Chuyện này rốt cuộc là sao? Chẳng lẽ Trịnh Nghị đã lừa tôi?

 

Tôi không ngờ rằng, thay vì vạch trần lời nói dối của Triệu Tình, tôi lại buộc cô ta phải đưa ra bằng chứng quan trọng nhất.



Bây giờ, không còn ai nghi ngờ Triệu Tình cố ý gi người nữa. Nỗi oan của chồng tôi, mãi mãi không thể rửa sạch.

 

Hôm sau, Tào Tuấn tìm đến Triệu Tình, mắng cô ta thậm tệ vì đã "cắm sừng" anh ta.

 

Triệu Tình chỉ biết khóc, trông yếu đuối như một đóa hoa sen trắng.

 

Giờ đây, ngay cả tôi cũng không thể nhìn thấu con người thật của Triệu Tình.

 

Tào Tuấn không ngờ rằng Triệu Tình thực sự bị chồng tôi cuong buc. Anh ta yêu cầu gia đình Triệu Tình trả lại tiền sính lễ.

 

Bố mẹ Triệu Tình cũng thật thà, nói rằng có thể trả lại sính lễ và hủy hôn, nhưng Tào Tuấn lại không chịu.

 

Anh ta đã thích Triệu Tình nhiều năm, mặc dù chuyện này khiến anh ta rất khó chịu, nhưng anh ta không thực sự muốn hủy hôn, chỉ muốn lấy lại tiền sính lễ.

 

Ai ngờ, Triệu Tình lại thản nhiên lấy tiền sính lễ ra, kiên quyết trả lại và chấm dứt hôn ước.

 

Vì sĩ diện, Tào Tuấn ôm tiền rời đi, nhưng sau đó lại hối hận.

 

Mấy ngày liền, tôi đều thấy Tào Tuấn đứng chờ trước nhà Triệu Tình, cầu xin cô ta đừng hủy hôn, nhưng Triệu Tình dường như đã quyết tâm, hoàn toàn không có ý định quay lại.

 

Lúc đó, tôi bỗng có cảm giác rằng có lẽ Triệu Tình chưa từng thực sự muốn kết hôn với Tào Tuấn. Nếu không, trước đây cô ta đã không đẩy em họ tôi lên giường với hắn ta.

 

Cảnh hủy hôn hôm nay, có lẽ đã nằm trong kế hoạch của Triệu Tình từ lâu.

 

Nhưng tôi vẫn cảm thấy có gì đó không đúng.

 

Những ngày gần đây, tôi đều thấy Triệu Tình về nhà rất khuya. Cô ta rốt cuộc đã đi đâu?

 

Tôi quyết định theo dõi cô ta để làm rõ mọi chuyện.

 

Tối đến, Triệu Tình ra khỏi nhà, tôi lập tức bám theo.

 

Cô ta đi thẳng lên núi, cuối cùng đến ngôi trường cấp ba của làng chúng tôi.

 

Bất ngờ, Triệu Tình dừng bước.

 

Cô ta quay đầu lại, nhìn thẳng vào tôi.

 

Lúc đó tôi mới hiểu ra, cô ta đã sớm phát hiện tôi đang theo dõi mình, và cố ý dẫn tôi đến đây.

 

Triệu Tình nở một nụ cười, nhưng tôi lại cảm thấy sợ hãi.

 

Nhớ lại chuyện của em họ tôi, ai biết được Triệu Tình sẽ làm gì với tôi?

 

Ánh mắt cô ta đầy vẻ mỉa mai.

 

Cô ta nói với tôi rằng, từ nhỏ cô ta đã thầm yêu Trịnh Kha, thậm chí còn yêu anh ấy trước cả tôi.

 

Cô ta đã nhiều lần tỏ tình với Trịnh Kha nhưng đều bị từ chối.

 

Triệu Tình từng nghĩ rằng, một người như Trịnh Kha có lẽ sẽ không bao giờ ở bên ai cả. Nhưng cô ta đã sai.

 

Sau khi đỗ đại học, Trịnh Kha lại tỏ tình với tôi.

 

Chúng tôi tự nhiên ở bên nhau, cùng nhau lên thành phố học đại học, rồi bắt đầu bàn chuyện cưới xin.

 

Triệu Tình cho rằng mình không đủ tốt, vì vậy cô ta đã cố gắng học tập để thi vào cùng trường đại học với Trịnh Kha.

 

Nhưng từ nhỏ cô ta đã không giỏi việc học, cuối cùng chỉ đỗ được một trường cao đẳng.

 

Sau này, cô ta vào làm trong nhà máy, học cách ăn diện, dùng tiền tiết kiệm để ph-ẫu th-uật thẩm mỹ, xóa đi những vết sẹo rỗ trên mặt, trở nên vô cùng xinh đẹp.

 

Một năm nọ, Trịnh Kha về quê lo công chuyện, Triệu Tình cứ nghĩ rằng với diện mạo mới, Trịnh Kha sẽ để ý đến cô ta.

 

Nhưng không ngờ lại nhận được tin, sau Tết, Trịnh Kha sẽ kết hôn với tôi.

Loading...