DIÊU CA - 2
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:00:05
Lục Hoài Sinh cần một tấm danh để mở đường công danh. Mà nhà họ Lý giàu nhưng sang, phụ tranh danh hiệu hoàng thương, nhưng danh môn thế gia khinh thường con gái nhà họ Lý, thì lùi một bước mà chọn con rể cách nương nhờ quyền thế cũng là một cách .
Các tỷ trong tộc đều tầm thường, còn thứ Lý Vân Hòa là đứa con duy nhất của kế mẫu. Vậy nên, theo lẽ hiển nhiên, bọn họ bán với giá hời.
Thật nực , hóa giữ lễ điều cũng là một cái tội.
5
Khi bà mối chuẩn đưa lên kiệu cưới, hất tay bà , kéo lê bộ hỉ phục mà chạy trốn.
Tuyết bay đầy trời, chạy đến rơi mất cả một chiếc giày thêu. Phủ của Ngô công công đèn hoa rực rỡ. Kiệu cưới của thất chỉ thể từ cửa hông, một khi rơi tình cảnh đó, dù kêu trời cũng chẳng ai thấu..
Ta nhất định chính đường, để tất cả tận mắt chứng kiến. Nhìn thấy vận hỉ phục, đầu tóc rối bời, quan khách đều há hốc mồm như thể gặp quỷ. Trên vị trí cao nhất, ánh mắt của Ngô công công như nhiễm độc.
Vết thương nơi cổ họng khỏi hẳn, mở miệng khàn đặc như bà cụ sáu mươi tuổi:
"Tiểu nữ Lý Trĩ Ngư, bái kiến Cửu Thiên Tuế."
Tân đế đăng cơ, Ngô công công sớm rửa tay gác kiếm, Thiên tử đặc biệt ban tặng phủ , hưởng thụ tuổi già ở Kinh đô. Dẫu rằng các nội thị từng dạy dỗ đều trở thành hồng nhân bên cạnh Tân đế, nhưng ai còn gọi một tiếng "Cửu Thiên Tuế" nữa.
Nghe , sắc mặt Ngô công công thoáng dịu :
"Lý cô nương to gan như , đúng là hợp khẩu vị của ."
Hắn từng bước xuống từ cao, ánh mắt quét qua bộ hỉ phục đỏ thẫm của :
"Không kiệu cưới? Lý cô nương sốt ruột đến ?"
Đám quan khách ồ lên lớn, thi tâng bốc rằng Ngô công công phúc lấy giai nhân.
"Ta đến là để từ hôn." Ta khàn giọng .
Sau đó lặng lẽ tránh bàn tay vươn tới, lùi một bước, cúi thật sâu:
"Cửu Thiên Tuế vẫn luôn mang tiếng như Mạnh Thường quân, rộng rãi thu nạp tài trong thiên hạ, nghĩa với hùng, hà cớ gì khó một nữ tử nhỏ bé như ?"
Đôi mắt Ngô công công chợt run lên, ho khan một tiếng, quét mắt quanh một vòng, cuối cùng mới dừng :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dieu-ca-wdxl/2.html.]
"Xem , theo là chuyện uất ức đối với Lý cô nương ?"
Ta đối diện với ánh mắt của , lùi dù chỉ một phân. Ta đang đánh cược, cược rằng điều Ngô công công chính là để thiên hạ đều Lý Trĩ Ngư là cam tâm tình nguyện gả cho .
Hắn cất giọng the thé, kéo dài điệu bộ:
"Ngay cả Tiên đế cũng dám đánh mặt như thế."
Ta mím môi, từng chữ từng chữ, rõ ràng khẩn thiết:
"Cầu xin ngài thành ."
Gương mặt lập tức đen , im bặt. Hồi lâu , Ngô công công xoay , phất tay:
"Thôi , dưa chín ép sẽ ngọt. Ngươi chịu tuân theo lệnh cha , cứ trả mười lượng vàng sính lễ thì Lý cô nương liền thể rời ."
Ta cắn chặt răng, cả đột nhiên cứng đờ. Kế mẫu thể cam lòng trả món lợi nuốt bụng?
"Không trả nổi ư?" Hắn như đoán kết quả, lạnh, "Vậy thì dùng đôi tay ngàn vàng của Lý cô nương để đền bù ."
Hắn vỗ tay một cái, gia nhân bưng lên một cây đèn cầy. Hắn cầm lấy một cây nến tiến đến gần , nắm chặt lấy tay . Sáp nến nhỏ xuống, ngọn lửa lập tức bùng lên, l.i.ế.m qua xương cổ tay . Ta nhíu mày vì đau, nhưng cắn răng chịu tránh né.
Ngô công công , nhíu mày, phất tay, vứt một con d.a.o găm xuống mặt :
"Ta kiên nhẫn, tự cắt ."
Từ trong hàng ghế khách khứa, khe khẽ thở dài. Ta hít sâu một , chằm chằm lưỡi d.a.o sắc bén mặt đất. Ta họ đang tiếc nuối điều gì. Ta bắt đầu học đàn từ năm sáu tuổi, đặc biệt tinh thông cầm nghệ, thư họa nữ công, cũng luôn chăm chỉ rèn luyện, từng lười biếng dù chỉ một ngày.
Năm , trưởng công chúa mở yến tiệc, mặt sư phụ của Nhã Cầm Các tham dự, một khúc đàn tại yến tiệc khiến danh chấn thiên hạ. từ hôm nay trở , kinh thành sẽ còn một "ngàn vàng tố thủ" Lý Trĩ Ngư nữa.
Còn , cả đời cũng thể chạm đàn thêm một nào nữa.
6.
Sau khi rời khỏi Ngô phủ, như trút gánh nặng. Máu tươi từ cổ tay chảy ròng ròng, ý thức chút mơ hồ, ngừng run rẩy. Không cả, cúi đầu tự nhủ: Lý Trĩ Ngư, ngươi tự do .
Xé gấu tay áo, băng bó vết thương một cách sơ sài quyết định rời khỏi Kinh thành tìm của , giáng chức đến Phái Châu. Những món trang sức vàng ngọc đủ để đổi lấy lộ phí dọc đường.
Ta rõ, một kẻ như Ngô công công leo lên vị trí Cửu thiên tuế nhờ luồn cúi và xu nịnh, một khi mất mặt sẽ trả thù như thế nào. ngờ tới, sự trả thù của đến nhanh đến mức , đến mức chẳng nể nang bất kỳ ai.