Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Đỉnh cao trơ trẽn - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-07-09 07:27:24

Chồng để tình nhân là thanh mai trúc mã chiếm đoạt tiền lương hưu của .

Sau khi con dâu mang thai, chồng bắt nghỉ hưu sớm để chăm sóc cháu.

khi thủ tục, mới phát hiện lương hưu của Lý Tố Hoa lĩnh mất mấy năm .

điên tiết, chuẩn tìm lãnh đạo yêu cầu điều tra thì thấy cuộc đối thoại giữa chồng và con trai.

"Bố, lương của bố bao năm nay đều cho dì Tố Hoa hết , giờ ngay cả lương hưu của con cũng cho bà , chắc chắn sẽ trở mặt đấy."

"Thì chứ? Bà nhà, chồng, con trai, chẳng lẽ còn c.h.ế.t đói ?"

" Tố Hoa thì khác, chồng cô ly hôn , cả đời cũng từng , tuổi già ai lo, cho nên khoản lương hưu nhất định đưa cho cô ."

như sét đánh ngang tai, hóa chồng, con trai, thậm chí cả lương hưu của đều sớm thuộc về Lý Tố Hoa .

Nếu , cái nhà cần cũng .

tiền lương hưu của thì ai cũng đừng hòng cướp !

1

lập tức đến thẳng xưởng, lãnh đạo coi trọng việc , nhất định sẽ cho một câu trả lời.

lâu , Vương Vệ Quốc hùng hổ chỉ mặt .

"Trần Vân, bà điên ? Gặp chuyện tìm chuyện mà tự ý tìm lãnh đạo, bà cả nhà chúng yên ?"

Thật nực .

hỏi : "Nói chuyện với cái gì? Vương Vệ Quốc, đừng với Lý Tố Hoa lĩnh lương hưu của mấy năm đấy nhé."

Anh hề đỏ mặt, phẩy tay: "Có gì to tát ? Chẳng chỉ mấy nghìn tệ một tháng thôi ? Cho cô thì chứ?"

"Bà trở nên tính toán chi li từ khi nào ?"

Anh thế mà sang tính toán chi li.

"Đây là lương hưu của , của !"

chỉ thẳng n.g.ự.c hét lớn: "Đây là lương hưu mà vất vả việc cả đời trong xưởng mới đổi lấy , đây là sự đảm bảo cho tuổi già của , đây là chuyện nhỏ ?"

"Lý do gì mà để Lý Tố Hoa lấy tiền của ? Tại ?"

Anh sa sầm mặt, nắm c.h.ặ.t t.a.y : "Đằng nào cũng lĩnh , thủ tục ở xưởng xong xuôi cả , bà gây rối với ai cũng vô ích thôi."

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

"Nếu bà ngoan ngoãn về nhà trông cháu, từ nay mỗi tháng vẫn cho bà hai trăm tệ."

"Không thì bà đừng hòng một xu nào hết. Trần Vân, bà nghĩ cho kỹ ."

*Nghĩ cái quái gì.*

tự lương hưu hơn ba nghìn tệ, tại nhận hai trăm tệ bố thí từ ?

tìm Lý Tố Hoa, xem cô sống ngày tháng của bằng tiền của một cách thanh thản như thế nào.

đến cửa nhà cô , thấy con trai Vương Hạo như biếu xén vật báu, đưa một túi hoa quả lớn tay Lý Tố Hoa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dinh-cao-tro-tren/chuong-1.html.]

"Đây đều là trái cây nhập khẩu con khó khăn lắm mới mua , đắt lắm đấy, vợ con còn chẳng dám ăn, dì khỏe ăn nhiều đấy nhé."

Lý Tố Hoa tủm tỉm nhận lấy: " là con trai chu đáo, mua những thứ cho , con giận chứ?"

"Bà tư cách gì mà giận, con tiêu tiền của con mà."

"Phải , con trai tương lai, trưởng thành . Cái bà con thì lúc nào cũng độc đoán, thích quản lý, chẳng tôn trọng con chút nào."

"Mẹ nuôi con những năm qua ở nhà bà chịu nhiều ấm ức , nhưng cả, bà sắp nghỉ hưu, cũng sẽ lương hưu nữa."

"Sau chỉ thể sống dựa con thôi, con trai , đến lúc con lật ngược tình thế !"

2

tát một cái mặt cô : "Lý Tố Hoa, con trai đến lượt cô dạy dỗ từ bao giờ ?"

Bị đột ngột tát một cái, Lý Tố Hoa ôm mặt trợn tròn mắt.

chỉ vài giây , cô tủi rơi nước mắt: "Chị Vân, chị đánh em?"

còn kịp gì thì Vương Hạo một tay đẩy khỏi Lý Tố Hoa.

"Mẹ, ! Sao đánh ?"

là con trai "ngoan" của !

tát nó một cái: " đánh đấy thì nào?"

Nó tức điên lên, nắm chặt nắm đ.ấ.m như giáng xuống bất cứ lúc nào.

cứng cổ nó: "Động thủ ! Hôm nay dám động một cái thôi, lập tức cho tất cả , con trai đánh ruột đấy, xem còn mặt mũi nào mà tiếp tục ở xưởng nữa?"

Mắt nó như phun lửa, răng nghiến ken két, nhưng tay vẫn dám giáng xuống.

ngay giây , Vương Vệ Quốc tát một cái.

"Nó dám đánh nhưng dám! Trần Vân, cái mụ già c.h.ế.t tiệt rốt cuộc bà đang lên cơn điên gì thế?"

"Lập tức cút về nhà ngay cho , thì đừng trách nể tình nể nghĩa gì hết!"

cắn chặt môi đến bật máu, móng tay bấm sâu thịt.

"Anh còn nể mặt đến mức nào nữa, Vương Vệ Quốc! Đó là lương hưu của , ai trong các tư cách cướp !"

Lý Tố Hoa phía chồng và con trai , thấy khóe môi cô lén nhếch lên, thấy ánh mắt đắc ý của cô .

"Chị Vân, chị cũng đừng trách Vệ Quốc, chỉ là thương em chồng, việc , chỉ cho tuổi già của em một sự đảm bảo thôi."

Thật nực .

"Cô chồng là do cô lăng nhăng nên chồng mới bỏ, cô việc là do cô lười biếng, ăn , căn bản cố gắng."

"Đây là lý do để cô cướp lương hưu của ?"

lập tức nước mắt rơi lã chã: "Chị Vân chị thể em như thế, em lăng nhăng từ lúc nào, em lười biếng từ lúc nào chứ, rõ ràng là sức khỏe em , Vệ Quốc cũng , em khỏe mạnh như chị, em hợp ."

Vừa , cô kéo tay Vương Vệ Quốc: "Vệ Quốc giải thích với chị Vân , những năm nay em ốm đau uống thuốc đều là tiền cho mà."

Loading...