Mình có bán source code Suu Truyện và nhận code web app, phần mềm, website, .. Ai có hứng thú có thể liên hệ qua telegram: @devdark07

Mình có bán source code Suu Truyện và nhận code web app, phần mềm, website, .. Ai có hứng thú có thể liên hệ qua telegram: @devdark07

Đổi Mặt Báo Thù

Chương 2



5.
Sầm Thiến Ninh trở về Trung Quốc, vòng tròn trong giới tổ chức một yến tiệc chiêu đãi ta.

Trong hộp đêm…

Tôi ngồi lên đùi Lục Thi Hàng, bị anh ta ôm vào lòng.

Anh ta rõ ràng biết tôi không thích địa phương này.

Cũng rõ ràng biết rằng tôi rất kháng cự với việc thân mật trước mặt người khác.

Càng biết kể từ khi tôi bị xuất huyết dạ dày, một giọt rượu cũng không được phép uống.

Nhưng anh ta vẫn đưa cả ly rượu vang đỏ vào tay tôi rồi yêu cầu tôi đút cho anh ta bằng miệng trước mặt mọi người.

Chỉ vì người ngồi đối diện chính là Sầm Thiến Ninh.

Tôi hơi cụp mắt xuống nhưng vẫn làm như được bảo.

Trước khi môi và lưỡi chạm vào nhau, phía sau đầu đột nhiên có cảm giác nhức nhối.

Sầm Thiến Ninh túm tóc, kéo tôi ra rồi đẩy tôi ngã xuống đất.

Ly rượu vỡ vụn rơi xuống đất.

Một mảnh vỡ đâm vào lòng bàn tay tôi, máu và rượu đỏ vấy lên chiếc váy trắng.

Lục Thi Hàng thậm chí không thèm nhìn tôi, thay vào đó anh ta hơi nhếch khóe môi và nhìn Sầm Thiến Ninh một cách lười biếng.

“Sầm tiểu thư có chuyện gì vậy?”

“Tôi cùng bạn gái mình hôn nhau, hình như không có gì liên quan đến Sầm tiểu thư.”

Giọng điệu của Lục Thi Hàng âm dương quái khí.

Đôi mắt của Sầm Thiến Ninh liền đỏ lên.

“Lục Thi Hàng, anh thắng rồi!”.

“Tôi thừa nhận rằng tôi vẫn không thể buông xuống được anh, được rồi chứ?”

Nụ cười trên môi Lục Thi Hàng càng sâu.

Chưa kịp nói gì thì Sầm Thiến Ninh lại nói:

“Tôi biết anh đang cố tình chọc tức tôi.”

“Nhưng anh cũng biết rằng rõ ràng tôi chán ghét nhất là người khác giống mình!”

“Tại sao anh vẫn dùng kẻ hèn hạ này để kích thích tôi?”

“Làm thế thân của tôi, cô ta cũng xứng?”

Nói xong cô ta liền chạy ra ngoài với đôi mắt đỏ hoe.

Xung quanh có người cười nói:

“Anh Lục, chơi quá lớn, có thể bị lật xe đấy.”

“Còn không mau đuổi theo đem em gái Sầm quay về?”

Lục Thi Hàng cau mày chặc lưỡi, vẫn là đứng dậy đuổi theo phương hướng của Sầm Thiến Ninh.

Mọi người xung quanh đều cười cười như đang được xem một vở kịch hay.

Mọi người đều có thể thấy rằng Lục Thi Hàng chỉ đang lợi dụng tôi để kích thích Sầm Thiến Ninh mà thôi.

Sẽ không nghi ngờ tình cảm của anh ta dành cho cô ta.

Không ai có thể tin rằng Lục Thi Hàng thực sự sẽ đính hôn với tôi.

Từ đầu đến cuối, tôi như một gã hề, như một thứ công cụ tầm thường.

Giữa tiếng cười, tôi từ từ đứng dậy.

Vẻ mặt bình tĩnh đối mọi người nói:

“Xin lỗi, tôi đi trước.”

Tiếng cười nhỏ hơn trước.

Họ dường như mới vừa nhận ra rằng tôi vẫn còn ở đây.

Tôi không nhìn vào phản ứng của họ mà rời đi mà không nhìn lại.

6.

Sau khi rời khỏi hộp đêm, tôi đi thẳng đến một khách sạn bình dân.

Ở xuống chính là ba ngày.

Trong ba ngày, phần lớn thời gian tôi ngủ.

Tỉnh dậy liền gọi đồ ăn, rất thanh thản dễ chịu.

Ba ngày sau, Lục Thi Hàng cuối cùng cũng tới cửa.

Trông anh ta không được tốt lắm.

Mái tóc rối bù, mắt đỏ hoe, râu cũng chưa cạo.

Ngay cả bộ quần áo anh ta mặc cũng giống y như ba ngày trước.

Tôi đúng lúc tỏ ra ngạc nhiên, rồi mỉm cười nhẹ nhàng như thường lệ.

“Sao lại đến đây tìm em?”

“Mọi chuyện bên chỗ Sầm tiểu thư thế nào rồi?”.

“Hai người đã nói chuyện với nhau chưa?”.

Lục Thi Hàng phớt lờ tất cả câu hỏi của tôi.

Anh ta dùng mắt chó nhìm chằm chằm vào tôi, ánh mắt như con sói sắp cắn con mồi.

“Ba ngày nay tại sao em không về nhà?”

Giọng nói của Lục Thi Hàng khàn khàn, mang theo khí tức nguy hiểm.

Tôi lùi lại một bước, hơi cau mày nói:

“Sầm tiểu thư đã trở lại rồi.”

“Em lưu lại đó nữa thì không thích hợp.”

Lục Thi Hàng sững người, có chút bực bội nói:

“Ý em là gì?”

Tôi tiếp tục lịch sự nói:

“Anh yên tâm, em sẽ không bám dính lấy anh!”.

“Đồ đạc của em bên kia biệt thự, qua hai ngày nữa sẽ thu dọn”.

“Bảo đảm xử lý gọn gàng, không làm Sầm tiểu thư phải khó chịu.”

Lục Thi Hàng nhìn tôi, tựa hồ có chút không dám tin.

“Trầm Nhan, ý của em là em muốn cùng tôi chia tay?”

Đối mặt với câu hỏi của Lục Thi Hàng, tôi khẽ cau mày.

Chậm rãi nói:

“Sầm tiểu thư đã trở lại rồi”

“Lẽ nào em không nên cùng anh chia tay ư?”

“Em mơ tưởng!”

Lục Thi Hàng buột miệng nói.

Anh ta vô thức tiến lại gần, siết chặt cổ tay tôi.

Lực mạnh đến nỗi xương cốt dường như sắp bị nghiền nát.

Tôi kêu lên đau đớn.

Lục Thi Hàng không hề giảm bớt sức lực mà ngược lại còn kéo tôi vào lòng.

Anh ta nhìn tôi vẻ trịch thượng, mắt đỏ ngầu:

“Tôi không nói chia tay, ai cho phép em tự quyết định?”

Tượng đất cũng có ba phần tức giận, con thỏ gấp lên cũng có thể cắn người.

Mắt tôi đỏ hoe, ngước lên nhìn anh ta:

“Các ngươi đều muốn ở cùng nhau, tôi còn lưu lại làm cái gì?”

“Làm kẻ thứ ba trong mối quan hệ tình cảm của các người?”.

“Lục Thi Hàng, tôi trước giờ chưa từng khinh thường bản thân mình đến vậy.”

Lục Thi Hàng sửng sốt một lát.

Hiển nhiên, anh ta chưa bao giờ cân nhắc xem khi Sầm Thiến Ninh trở lại, muốn đặt tôi ở chỗ nào.

Nhưng bản chất độc đoán trong lòng anh ta đã nhanh chóng cho anh ta đáp án.

“Làm tiểu tam thì sao?”

“Tôi còn nuôi không nổi em à?”.

“Chỉ cần ngoan ngoãn ở bên cạnh tôi, tôi nhất định sẽ không đối xử tệ với em.”

“Chát”

Tôi dùng tay trái tát Lục Thi Hàng một cái.

Đôi mắt ngấn lệ, không dám tin nhìn anh ta.

“Lục Thi Hàng, tên hỗn đản này!”.

“Trong mắt anh, tôi là người ti tiện như vậy sao?”

Tôi bướng bỉnh nhìn anh ta.

“Anh nghĩ rằng tôi không thể sống nổi khi thiếu anh sao?”

“Anh cho rằng tôi không có tự tôn, không có cảm xúc sao?”

“Anh dựa vào đâu mà hạ nhục tôi như vậy?”.

“Tôi nói cho anh biết, tôi trước đây bằng lòng vì anh làm tất cả mọi thứ, bởi vì tôi thích anh, trong lòng tôi có anh”.

“Vì vậy tôi cam tâm tình nguyện làm mọi điều vì anh.”

“Tuyệt đối không phải vì tôi là người không có điểm mấu chốt, cũng không phải là một con chó không có phẩm giá!”

“Anh dù có từ chối tôi nghìn lần này đến nghìn lần khác, tôi đều có dũng khí để tiếp tục đi về phía anh.”

“Nhưng bây giờ anh đã tìm được tình yêu đích thực của mình, nên lòng tự trọng của tôi không cho phép mình tiến thêm một bước nữa.”

“Lục Thi Hàng, tốt nhất chúng ta đừng gặp lại nữa.”

“Đối với anh, đối với tôi, đối với Sầm tiểu thư..ô”.

Tôi chưa kịp nói xong thì thân hình cao lớn của Lục Thi Hàng đã áp sát vào tôi.

Vẻ mặt anh ta khá đáng sợ.

Mặc kệ sự vùng vẫy của tôi, anh ta dùng đai lưng trói tay tôi lại.

“Nhan Nhan…”

Rõ ràng là một biệt danh thân mật, nhưng giọng điệu của Lục Thi Hàng lại lạnh lùng đến mức không có chút độ ấm nào.

“Tôi vẫn là quá sủng ái em rồi..”

“Đem em sủng đến mức vô pháp vô thiên.”

“Xem ra bắt buộc phải trừng phạt em mới được…”

7.

Tôi bị Lục Thi Hàng quản thúc tại nhà.

Lục Thi Hàng quan sát tôi rất kỹ, gần như một bước không rời.

Suốt một tháng nay, anh ta dịu dàng đối với tôi hơn bao giờ hết.

Các loại mặt hàng xa xỉ cao cấp được giao đến tận tay tôi như nước.

Biệt thự, xe sang được sang tên tôi mà không hề gặp bất cứ trở ngại nào.

Thậm chí bỏ đi hành vi kiêu ngạo trịch thượng của một thiếu gia kiêu ngạo, bắt đầu đối với tôi hỏi han ân cần, chu đáo chăm sóc.

“Nhan Nhan, em nên suy nghĩ cẩn thận.”

“Rời khỏi anh, em còn có thể sống cuộc sống tốt như vậy không?”

Anh ta không phải là thực sự tôn trọng tôi, anh ta chỉ muốn hoàn toàn nhốt tôi vào cái lồng vàng, để tôi cam tâm tình nguyện làm một con chim hoàng yến vô danh.

Tôi lạnh lùng nhìn Lục Thi Hàng mà không hề nhượng bộ.

“Thú vị không? Lục Thi Hàng”.

“Một bên cùng Sầm Thiến Ninh chuẩn bị cho đám cưới.”

“Một bên không chịu buông tha cho tôi.”

Đúng vậy, Lục Thi Hàng cùng Sầm Thiến Ninh sắp kết hôn.

Người hâm mộ của Hàng Ninh CP trên weibo đang ăn mừng.

Về phần vị hôn thê cũ là tôi đây, đương nhiên bị nhiều người chế giễu thóa mạ.

“Lục Thi Hàng, anh để tôi đi đi…”

“Tôi…ưm!”

Rõ ràng đã quyết định kết hôn với Sầm Thiến Ninh.

Nhưng bất cứ khi nào tôi đề cập đến việc rời đi, Lục Thi Hàng sẽ ngay lập tức xé bỏ vỏ bọc ấm áp và bộc lộ mặt hung bạo của mình.

Anh ta cắn môi tôi không hề thương tiếc, không quan tâm đến việc nó đang chảy máu.

Chỉ để chặn lại mọi điều tôi nói.

“Nhan Nhan, đừng thử thách tính kiên nhẫn của tôi.”

Lục Thi Hàng đôi lông mày tràn đầy lạnh lùng.

Tôi đáp lại bằng sự im lặng bướng bỉnh.

Tất nhiên là tôi đang cười trong lòng.

Tôi bật cười, Lục Thi Hàng không nhìn rõ được tôi, càng không nhìn rõ được chính mình.

Anh ta hoàn toàn không nhận ra điều đó.

Những ngày này, anh ta dành nhiều thời gian cho tôi hơn là với Sầm Thiến Ninh.

Ngay cả việc thử váy cưới quan trọng như vậy, anh ta cũng né tránh nó với lý do bận công việc.

Nhưng trên thực tế, anh ta đã nói với Sầm Thiến Ninh rằng vào ngày đó anh ta bận công tác, dì cả tôi “tình cờ” đến sớm. *kinh nguyệt

Lục Thi Hàng ở bên tôi một ngày.

Mua thuốc giảm đau cho tôi, đun nước đường nâu và làm ấm bụng tôi bằng lòng bàn tay ấm áp của anh ta.

Cuối cùng, sau khi ru tôi ngủ, mới dành thời gian gọi điện cho Sầm Thiến Ninh.

Khi anh ta nói “không có thời gian” trên điện thoại, tôi ngủ bên cạnh anh ta liền phát ra âm thanh..

Tôi nghĩ Sầm Thiến Ninh chắc chắn đã nghe thấy.

Với tính cách của cô ta, làm sao có thể ngồi yên được.

Nếu nói trước đây thì cô ta chỉ ghét khuôn mặt của tôi, vì nó giống cô ta mà thôi.

Còn vào lúc này, cô ta hẳn đã nhận ra rằng tôi cùng những “Hoan Hoan” trước kia của Lục Thi Hàng không giống nhau.

Đây là lần đầu tiên Lục Thi Hàng vì một người phụ nữ khác mà nói dối và đối xử như vậy với Sầm Thiến Ninh.

Lại còn là việc quan trọng như thử váy cưới

Tôi nghĩ cô ta hẳn đã nhận ra một cảm giác khủng hoảng chưa từng có.

Và cô ta sẽ không bao giờ ngồi yên chờ chết.

Chương trước Chương tiếp
Loading...